Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 169 : Hậu Cung Thánh Mẫu Truyện (11)
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~~
Từ Ninh Cung thế người mênh mông cuồn cuộn mà đến, sau lại kẹp chặt cái đuôi sốt ruột hoảng hốt mà đi.
Tô Duệ sau khi người của Từ Ninh Cung rời đi liền trực tiếp đưa ra một đạo thánh chỉ, để Uông Ý đưa tới chỗ doanh thị vệ, từ hôm nay trở đi, Từ Ninh Cung sẽ trở thành nơi Thái Hậu nương nương sống thọ đến chết, ừ, nếu trường hợp bà không tìm đường chết mà nói ~
Trở lại trong phòng ngủ, Tô Vãn đang nhấc lên màn cẩm tú, đôi tay chống cằm, cả người ghé vào trên long sàng mở to mắt, không chớp mắt nhìn mặt Tô Duệ.
“Làm sao vậy?”
Tô Duệ bị Tô Vãn nhìn đến không thể hiểu được, theo bản năng sờ sờ mặt mình, vừa rồi đã rửa qua rồi mà?
“Bệ hạ quá đẹp trai, lóe mù hai mắt nô tỳ.”
Tô Vãn hướng về phía Tô Duệ cười cười, ai bảo Tô tướng quân nhà nàng lại đẹp trai tới như vậy? Nhìn thế nào cũng cảm thấy không đủ.
Tô Duệ: Không dễ dàng nha, vợ cuối cùng cũng phát hiện mình tốt ~
“Khụ khụ.”
Tô Duệ ho khan hai tiếng, cố ý bày ra tư thái đẹp trai ưu nhã, đi từng bước đến trước giường.
“Tới tới tới, ta không thu phí, cho nàng xem nhiều thêm vài lần, nếu không ta cởi long bào, nàng lại đây xem tám khối cơ bụng của ta?”
“Không được, không được!”
Tô Vãn nghe Tô Duệ nói lại liều mạng lắc lắc đầu.
“Dáng người Bệ hạ quá chuẩn, nô tỳ nhìn sẽ chảy máu mũi.”
Tô tướng quân:……
Tô Tiểu Vãn phong cách của nàng chuyển biến quá nhanh, bổn tướng quân có chút không kịp thích ứng nha ~
“Ha ha.”
“Tỷ tỷ là người tốt, Tô Vãn tỷ tỷ cũng là người tốt, ta cũng muốn giúp tỷ ấy, bạc của ta không nhiều lắm, nhưng ta cũng muốn toàn lực trợ giúp tỷ ấy.”
Từ Băng Nguyệt vẻ mặt nghiêm túc nói, Ngôn Vũ Nặc cảm giác được Từ Băng Nguyệt dưới ánh trăng nói ra lời này, cả người đều đặc biệt thánh khiết.
Nữ chủ đại nhân cô thật sự là suy nghĩ nhiều, thật ra là do hào quang thánh mẫu của cô quá lớn, làm cho cô cảm thấy thế giới này tràn ngập tình yêu, nơi nơi đều tràn đầy năng lượng.
Thật ra, chân tướng sự thật là, cái hậu cung nơi nơi đều tràn ngập ác ý này ~ bao gồm Ngôn Vũ Khuynh, bao gồm Từ Băng Nguyệt, thậm chí còn bao gồm, Tô Vãn……
Nhận lấy bạc của Từ Băng Nguyệt, Ngôn Vũ Nặc lập tức đem Từ Băng Nguyệt trở thành tỷ muội tốt mà đối đãi, nhịn không được đem sự kiện nói kỹ càng tỉ mỉ với Từ Băng Nguyệt.
Nghe đến năm trăm lượng bạc nhiều như vậy, Từ Băng Nguyệt cũng nhịn không được âm thầm cứng lưỡi.
Nhưng mà…… nhiêu đó bạc cung nữ không có, không đại biểu cho người khác cũng không có?
“Vũ Nặc tỷ, ta biết có một người nhất định có thể lấy ra nhiêu đó bạc, chỉ là không biết hắn có chịu cho mượn hay không?”
“Ai?”
Thấy Từ Băng Nguyệt nói thần bí, Ngôn Vũ Nặc nhịn không được dựa vào trước người nàng vẻ mặt khẩn trương chờ đáp án.
“Lục Mục Tuần, Lục ngự y.”
Từ Băng Nguyệt thấp giọng nói ra tên Lục Mục Tuần, nghe được lời nói của nàng ta, Ngôn Vũ Nặc cũng nhịn không được nhớ tới khuôn mặt ôn hòa tuấn tú của Lục Mục Tuần, hắn……
Mình cùng hắn chỉ giao tiếp qua một lần, tuy rằng người trong cung đều nói Lục ngự y là người tốt, nhưng nhiều bạc như vậy hắn nguyện ý cho mình mượn sao?
“Vũ Nặc tỷ, ta thấy Lục ngự y là người tốt, hơn nữa hắn đối với tỷ…… A, ta nói là hắn đã từng xem bệnh cho tỷ, có ấn tượng với tỷ, nói không chừng hắn sẽ giúp tỷ thì sao? Không bằng ngày mai chúng ta tìm một cơ hội đi Thái y viện tìm hắn?”
Từ Băng Nguyệt thấy Ngôn Vũ Nặc có chút chần chờ, nhịn không được nhân cơ hội khuyên bảo, thật ra từ lần đó ở Thái y viện gặp qua Lục Mục Tuần, Từ Băng Nguyệt liền có chút động tâm. (Chế này mới có 13 tuổi..mà biết động tâm rồi:v)
Thâm cung tịch mịch, cung nữ nào không hy vọng có tình yêu? Bệ hạ trông như thế nào Từ Băng Nguyệt chưa thấy qua, nhưng còn Lục ngự y tuấn lãng bất phàm lại y thuật cao siêu như vậy, giá trị con người cũng xa xỉ, nếu có thể gả cho hắn, như vậy không những có thể thoát ly hậu cung lạnh băng này, cả đời cũng sẽ không bao giờ lo lắng nữa.
~~~~~~
Đúng là chốn thâm cung, 13 14t mà biết xài tâm cơ rồi.. =)))