Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 170 : Hậu Cung Thánh Mẫu Truyện (12)
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~~
Tiến vào Tân Giả Khố ngày thứ ba, ban ngày Tô Vãn vẫn như cũ ở Tân Giả Khố hưởng thụ đãi ngộ cấp bậc cô nãi nãi, buổi tối còn có Hoàng đế bệ hạ hầu hạ, những ngày tháng này, đến Uông Ý nhìn thôi cũng đã thấy hâm mộ rồi——
Tô cô nương, cô thật là nô tỳ lớn nhất trên đời này, các đời lịch đại Thái Hậu nương nương cũng theo không kịp a!
Thật là đáng thương cho Ngôn Vũ Nặc, vì “cứu vớt” Tô Vãn mà ăn không ngon ngủ không yên, đến tóc cũng rụng một đống.
Dựa theo Tô Vãn phỏng chừng, lấy tính cách của Ngôn Vũ Nặc muốn mượn đủ năm trăm lượng bạc là chuyện vô cùng khó khăn, cho nên cô đã chuẩn bị ở Tân Giả Khố chờ nàng nhiều ngày rồi, chỉ là làm Tô Vãn không nghĩ tới chính là ở buổi chiều ngày thứ ba, Trần Tập liền mang theo năm trăm lượng bạc vội vàng chạy tới.
Bạch ma ma thu tiền tự nhiên một ngụm đáp ứng sẽ chiếu cố tốt cho Tô Vãn, mà Trần Tập cũng hơi để lộ một chút, qua hai ngày nữa sẽ có người lại đây thăm Tô Vãn.
Này là lấy tiền của người phải làm việc cho người a!
Bạch ma ma đối với lời nói của Trần Tập tự nhiên cũng đầy miệng đáp ứng, tiễn Trần Tập đi rồi, Bạch ma ma nhìn năm trăm lượng trên tay mình, nhìn ngân phiếu này cho dù có đau cũng vui sướng nha, tiền này là thứ tốt, nhưng tiền này bà cũng không dám nuốt một mình.
“Tô cô nương?”
Thời điểm Bạch ma ma đến phòng Tô Vãn, Tô Vãn đang ăn no chuẩn bị ngủ trưa.
Hiện tại cô vẫn còn ở tại căn phòng nhỏ rách nát kia, nhưng mà gối chăn trên giường lại là chăn gấm nhung thảm, một chút cũng không kém so với giường Quý Phi..
“Bạch ma ma, người có việc?”
Mắt Tô Vãn buồn ngủ mông lung nhìn Bạch ma ma, Bạch ma ma cười đem một tờ ngân phiếu đưa tới trước mặt Tô Vãn.
“Tô cô nương, đây là Trần công công đưa tới, người nhận đi!”
Trần Tập đưa tới? Nhìn thấy tờ ngân phiếu năm trăm lượng mới tinh kia, ánh mắt Tô Vãn chợt lóe ——
Nhanh như vậy Ngôn Vũ Nặc đã mượn được tiền? Tìm ai mượn? Ai dạy nàng?
Tô Vãn mới không tin lấy tính cách của Ngôn thánh mẫu sẽ nhanh như vậy thuận lợi mượn đủ tiền, nhất định có người ở bên người nàng chỉ chiêu.
Là ai đây? Ngôn Vũ Khuynh sao?
“Vũ Nặc, ngươi lại đây một chút, ta có chuyện muốn nói với ngươi!”
Trần Tập hướng về phía Ngôn Vũ Nặc vẫy vẫy tay, Ngôn Vũ Nặc lập tức nôn nóng chạy qua...
“Trần công công, chẳng lẽ Tiểu Vãn bên kia có biến hóa gì sao?”
Lúc này Ngôn Vũ Nặc không khỏi nghĩ tới Tô Vãn, giữa trưa mới vừa đem bạc đưa qua, bên kia sẽ không nhanh như vậy đổi ý chứ?
“Là chuỵên Tô Vãn, nhưng mà là chuyện tốt.”
Trần Tập nhìn thấy bộ dáng Ngôn Vũ Nặc như vậy cũng không quanh co, trực tiếp đem lời Bạch ma ma nói chuyển đến nàng.
“Giữa trưa ngày kia, ngươi chuẩn bị một chút, ta mang ngươi qua đó.”
“Thật sao?”
Ngôn Vũ Nặc nghe Trần Tập nói lập tức ánh mắt sáng ngời.
“Trần công công thật là quá cảm tạ ngài, còn có…… Ta, ta có thể mang thêm hai người qua đó được không?”
“Sao?”
Nghe Ngôn Vũ Nặc nói, Trần Tập chần chờ một chút, nghĩ đến Bạch ma ma đối với nhân số cũng không có yêu cầu gì, hơn nữa chỗ Tân Giả Khố kia lại dơ lại loạn, chỉ có đầu óc có bệnh mới nguyện ý chạy qua đó? A phi phi phi, Trần Tập ở trong lòng mắng một câu ngu xuẩn muốn chết, mình mấy ngày nay không phải cũng đã qua bên kia sao?
Đồng dạng chạy qua đó, Hoàng đế bệ hạ nằm cũng trúng đạn.
Uông Ý: Trúng đạn thêm một……
“Được rồi được rồi!”
Trần Tập nhìn thấy dáng vẻ Ngôn Vũ Nặc cẩn thận, nhịn không được vẫy vẫy tay, ai, người như mình chính là lòng quá mềm yếu.
Vô số người bị Trần Tập thọc dao nhỏ ở sau lưng: Ngươi mềm lòng cái con khỉ a ~
Thật ra này có lẽ chính là hào quang của nữ chủ đại nhân ảnh hưởng, luôn luôn đối với người khác khắc nghiệt Liêu ti nghi lại phá lệ chiếu cố Ngôn Vũ Nặc, mà luôn miệng đậu hủ tâm dao nhỏ Trần Tập đối với yêu cầu của Ngôn Vũ Nặc cũng luôn đáp ứng.
~~~~~~~