Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 211 : Thuật Sĩ Mạnh Nhất (4)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



Lĩnh Bắc, Mã gia.



Tô Duệ mở mắt ra, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính là một pho tượng điêu khắc trang nghiêm, án kỉ cổ xưa cùng cống phẩm phong phú, cống phẩm linh hương còn đang từ từ cháy.



Nơi này là……



Tô Duệ đứng dậy, phát hiện mình đang ở một gian thạch thất bị phong kín, nơi này là nơi Mã gia cung phụng tổ tiên cùng khế ước với Long tộc.



Phàm là đệ tử Mã gia sau khi thành niên, tu vi đạt tới tiêu chuẩn nhất định liền có thể được phê chuẩn đi vào nơi này.



Mà phàm là đệ tử được chấp thuận đến chỗ này, trước tiên phải tắm gội thay quần áo, trai giới dâng hương, sau đó tại đây thành tâm tu luyện bảy bảy bốn mươi chín ngày, sau khi đủ ngày, nếu có khế ước Long Linh cùng tâm linh tương thông*, linh khí phù hợp liền có thể ký kết khế ước, trở thành Long tộc đuổi ma chân chính.



*tại hạ giữ nguyên câu đó theo cv nhé. Chớ nó thần kì quá tại hạ không biết đường edit sao cho hợp lí nữa.. ~~~



Tô Duệ dụng tâm cảm nhận một chút kí ức của nguyên chủ Mã Việt, Mã Việt tiến vào gian thạch thất này đã ba mươi ngày, mà căn cứ theo phát triển của nguyên cốt truyện, tới ngày thứ 49, hắn sẽ thành công khế ước với một con tử long uy lực cường đại, tộc tử long ở trong long tộc chỉ đứng sau kim long tộc là Long tộc cường đại.



Còn đến mười chín ngày mới có thể đi ra ngoài? Đùa cái gì vậy!



Ánh mắt Tô Duệ sắc bén, tầm mắt lại lần nữa dừng ở tổ tiên Mã thị cùng pho tượng Long Linh bên cạnh hắn.



Mã Việt là nhân vật thiên tài kiệt xuất nhất của Mã gia hiện tại, mà hắn từ nhỏ đã có bản lĩnh xem qua liền nhớ, lúc này Tô Duệ tìm tòi trong kí ức Mã Việt, ở trong trí nhớ hắn tìm ra một quyển cấm thuật của Mã gia.



Cái gọi là cấm thuật, tự nhiên là không cho phép sử dụng, đây cũng là Mã Việt thời niên thiếu phản nghịch lén tộc trưởng trộm ở trong phòng điển tịch của gia tộc nhìn thấy.



Cái cấm thuật này có thể làm người ta bằng tốc độ nhanh nhất mạnh mẽ ký kết khế ước với Long Linh.



Đây là cấm thuật rất cổ xưa, năm đó đúng là thời đại dân chúng lầm than, bách quỷ dạ hành, Mã gia vì đem gia tộc cùng đạo thuật truyền thừa xuống mới bất đắc dĩ sử dụng cái bí thuật làm rất nhiều người cơ bản không có tư cách khế ước Long Linh cùng Long tộc ký kết khế ước.



Nhưng mà, cái cấm thuật này sử dụng vô cùng nguy hiểm, hơn nữa xác xuất thành công cực thấp, sau đó tới niên đại hoà bình đã bị tộc trưởng Mã gia phong áp, cấm bất kì kẻ nào sử dụng……



Nguyên chủ Mã Việt sau khi biết được cấm thuật này, cũng chưa từng muốn sử dụng nó, nói cho cùng lấy năng khiếu của Mã Việt căn bản không cần mạnh mẽ ký kết khế ước.



Mà Tô Duệ lại không giống vậy, hắn rất lo lắng cho Tô Vãn, hắn căn bản không có thời gian ở chỗ này ngốc thêm nữa.



Giơ tay châm lửa ba trụ tân linh hương, Tô Duệ từ bên hông mình móc ra một cây chủy thủ linh lực mà Mã Việt vẫn luôn mang theo bên người, dùng chủy thủ ở mười đầu ngón tai xẹt qua, mười giọt máu rơi trên mặt đất tạo thành một cái đồ án quỷ dị ——



Lấy ngô máu.




Tô Chân Chân:……



“Tô Vãn, cô làm gì vậy?”



“Những con quỷ tu vi cao lập tức vào tới rồi, đến lúc đó cô ngăn trở bọn chúng.”



Gì?



Tô Chân Chân lập tức nóng mông, nói tốt phải bảo vệ tôi đâu?



“Cô đừng sợ, cô có công đức hộ thân, bọn chúng một khi tới gần sẽ bị kim quang công đức của cô làm bị thương, sau đó tôi thừa dịp bọn chúng suy yếu liền giải quyết bọn chúng. Cô với tôi song kiếm hợp bích, nhất định có thể bình an vô sự.”



Cảm giác được Tô Chân Chân sợ hãi, Tô Vãn phía sau nhịn không được an ủi cô ta vài câu.



“Thật sao?”



Tô Chân Chân nghe Tô Vãn nói vẫn có chút hoài nghi, tuy rằng nghe rất có đạo lý, nhưng trong lòng vẫn run run nha ~



“Hô”



Lúc này, bỗng nhiên một trận gió to thổi bay cửa sổ, sau đó vài bóng dáng mơ hồ màu trắng đột nhiên vọt tới mép giường ——



“Ngao……”



Tiếng quỷ kêu thê lương làm lông tơ Tô Chân Chân dựng đứng, cả người sợ tới mức gắt gao nhắm chặt hai mắt.



Muốn chết muốn chết, cái này lại muốn chết!



“Ngao!”



Lại là một trận quỷ kêu, hình như so với vừa rồi càng thê thảm hơn, nhưng mà……



Tô Chân Chân không cảm giác được đau đớn như trong tưởng tượng, cô run rẩy đem hai mắt nhắm chặt lộ ra một cái khe hở nho nhỏ, những bóng trắng vừa vọt vào giờ phút này đều ngã trên mặt đất thống khổ rên rỉ, những linh hồn đó giống như bị thứ gì đốt cháy, mang theo từng mảnh dấu vết màu đen.



Mà lúc này thân ảnh Tô Vãn ở trong phòng bay nhanh phiêu động, tinh thần lực của cô hóa thành lợi kiếm lần lượt dừng ở những cái bóng trắng đó, mà những linh hồn vốn bị trong thương sau khi bị tinh thần lực của Tô Vãn công kích lập tức hóa thành những đốm sáng nhỏ, dần dần dung nhập vào hồn thể Tô Vãn.



Giữa quỷ với quỷ, cũng có thể cắn nuốt lẫn nhau.



~~~~~~