Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 212 : Thuật Sĩ Mạnh Nhất (5)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



Nhìn những hồn thể vọt vào đều bị Tô Vãn tiêu diệt, trong lòng Tô Chân Chân rốt cuộc cũng không còn sợ hãi như vừa rồi nữa.



“Cái này, những quỷ hồn đó, chẳng lẽ thật sự…… là bị công đức của tôi làm bị thương?"



Tô Chân Chân mở to mắt vẻ mặt không xác định nhìn Tô Vãn.



“Cô cảm thấy thế nào?”



Tô Vãn hỏi lại một câu, sau đó cô đột nhiên thần sắc biến đổi.



“Lại tới nữa!”



Khi nói chuyện, Tô Vãn lại lần nữa bay tới phía sau Tô Chân Chân ——



Có thể tiết kiệm một tia tinh thần lực liền tiết kiệm một tia, Tô Tiểu Vãn chính là thật sự khôn khéo như vậy đấy.



“A!”



Mắt thấy Tô Vãn biến mất tại chỗ, mà ngoài cửa sổ lại bay đến một đám quỷ hồn, Tô Chân Chân lại kêu sợ hãi một tiếng, nhưng mà lần này cô lại có tiến bộ, cũng không sợ tới mức nhắm mắt lại.



Tận mắt nhìn thấy những bóng trắng mơ hồ đó càng ngày càng gần, đã có quỷ hướng về phía mình lộ ra khuôn mặt dữ tợn.



Tô Chân Chân sắc mặt tái nhợt, gắt gao cắn răng, ở nháy mắt những quỷ hồn đó gần trước người cô, Tô Chân Chân nhìn thấy trên người mình có ánh sáng màu vàng chợt lóe, những hồn thể đó lập tức bị bỏng rát ngã xuống một bên, mà lúc này Tô Vãn cũng lại lần nữa vọt qua, lần nữa không chút tốn sức thu thập linh lực của những hồn thể đó.



Chờ đến nhóm quỷ hồn thứ hai bị tiêu diệt, linh hồn thể của Tô Vãn lại ngưng thêm một ít, chỉ là giờ phút này trên mặt Tô Vãn cũng không có sự vui mừng gì.



Ngoài cửa sổ, gió to gào thét, hàn ý bức người.



Trong tiếng nức nở, những tiểu quỷ bên ngoài hình như là cảm giác được điều gì nguy hiểm trí mạng nên sôi nổi tránh thoát khắp nơi, chính lúc này một trận gió đêm cuốn qua, những tiểu quỷ đó còn chưa kịp phát sinh âm thanh gì, tất cả liền bị cắn nuốt.



Đêm khuya, mãnh quỷ hiện thân!



“Khặc khặc khặc khặc.”



Âm thanh quỷ dị mà sởn tóc gáy từ xa tới gần.



Nhìn thấy sắc mặt Tô Vãn trở nên đặc biệt khó coi, Tô Chân Chân trên giường cũng nhịn không được tiếp tục khẩn trương: “Tô Vãn, cô làm sao vậy?”



“Hô, hô”



Một trận gió đêm lạnh băng đột nhiên từ cửa sổ mở rộng thổi vào, bức màn ở một bên cũng bay phất phới theo.




Cô lâm vào hôn mê.



“Tô Vãn, Tô Vãn!”



Thấy Tô Vãn nhắm hai mắt lại, Tô Chân Chân ở một bên lập tức kêu to nhào tới.



“Phanh!”



Sau đó, lão quỷ nhẹ nhàng vung tay, liền đem thân thể Tô Chân Chân hung hăng ném qua một bên đập vào trên tường, Tô Chân Chân lập tức phun ra một ngụm máu tươi.



Đau quá!



Cái tên lão quỷ này là thiếu niên, quả thật hung tàn không nói lý!



“Đừng chạm vào cô ấy.”



Thời điểm lão quỷ liếc mắt nhìn về phía Tô Chân Chân trong mắt tràn đầy ác ý.



Tô Chân Chân bị dọa không nhẹ, cô lập tức lui thân mình, một bên xoa máu tươi ở miệng, một bên run bần bật dựa vào góc tường.



Nhìn thấy Tô Chân Chân cuối cùng cũng an tĩnh, lão quỷ lúc này mới cong hạ thân mình, lẳng lặng nhìn Tô Vãn hôn mê trên mặt đất.



“Tôi mang cô đi, tôi cứu được cô, sau này cô, chính là người của tôi.” (hơi căng nha ~~)



Lão quỷ một bên nhẹ nhàng tự nói, một bên nhẹ nhàng nâng tay, hồn thể Tô Vãn lập tức lăng không bay lên, cuối cùng trực tiếp bay tới trong lòng ngực hắn.



“Uy.”



Thấy lão quỷ vậy mà muốn mang theo Tô Vãn rời đi, Tô Chân Chân lại nhịn không được lên tiếng: “Cô ấy, cô ấy không thể rời khỏi biệt thự Tô gia, cô ấy sẽ chết.”



“A.”



Nghe Tô Chân Chân nói, lão quỷ chỉ cười khinh thường.



“Đó là trước kia, hiện tại, cô ấy là người của tôi, tôi ở đâu, cô ấy phải ở đó!”



~~~~~~~



Chúc chư vị tỷ muội 8.3 dui dẻ nhíe~~~



♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️



Bùm chíuuuu 💕💕💕💕💕