Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 220 : Thuật Sĩ Mạnh Nhất (13)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



Thượng Thanh phái, nội môn, đạo tràng*.



*đạo tràng:Đạo tràng là nơi tu hành Phật đạo. Bất luận có nhà cửa hay không, phàm chỗ nào dùng để tu hành Phật đạo đều được gọi là Đạo tràng.



Diệp Ngọc Kỳ tuy rằng từ nhỏ không thể tụ tập linh khí, nhưng cô sinh ra ở Thượng Thanh phái, lại là con gái của chưởng môn, từ nhỏ liền có một tấm lòng son muốn chém yêu trừ quỷ vô cùng mãnh liệt.



Vì có thể để con gái mình cũng giống như những người khác có thể tu luyện linh khí, ở mười bảy năm trước, Diệp Tử An cũng đã dùng hết mọi cách, thậm chí không tiếc tiêu phí vốn gốc cho con gái mình sử dụng rất nhiều thiên tài địa bảo, đáng tiếc, vẫn như cũ không thể đả thông Diệp Ngọc Kỳ trời sinh tuyệt mạch.



Mấy năm nay, Diệp Tử An cũng bắt đầu dần dần hết hy vọng, hắn chỉ hy vọng con gái mình có thể bình bình an an lớn lên, lại tìm một nam nhân tốt hạnh phúc ấm áp qua cả đời.



Nhưng mà, suy nghĩ Diệp Ngọc Kỳ lại không giống với Diệp Tử An, cô khát vọng có thể có được linh lực, khát vọng có thể đuổi quỷ trừ ma làm một thuật sĩ cường đại giống với cha của mình.



Ý nghĩ như vậy vẫn luôn tồn tại ở đáy lòng Diệp Ngọc Kỳ, theo thời gian trôi đi, càng thêm mãnh liệt.



“Tiểu sư muội!”



Hôm nay, Diệp Ngọc Kỳ giống như bình thường, ở đạo tràng ngồi xếp bằng rèn luyện tinh thần lực, kết quả luyện được một nửa đã bị người khác đánh gãy.



“Bạch sư huynh, huynh có việc?”



Gọi Diệp Ngọc Kỳ chính là một vị đệ tử nội môn trong môn phái, họ Bạch.



Thấy Diệp Ngọc Kỳ đứng dậy nhìn mình, Bạch sư huynh nhịn không được thẹn thùng cười.



“Tiểu sư muội, chưởng môn kêu muội đi đại điện một chuyến, trong môn phái hình như có khách quý tới.”



“Vâng, đã biết.”



Nghe Bạch sư huynh nói, Diệp Ngọc Kỳ chỉ rầu rĩ gật đầu, đối với cái gọi là khách quý, cô một chút cũng không hiếu kỳ.



Cha giới thiệu cho mình, khẳng định lại là một vài vị trưởng lão hoặc là chưởng môn của những môn phái khác, bởi vì mình không thể tu luyện, cha vẫn luôn tìm mọi cách lôi kéo nhân mạch cho mình, chính là muốn để những người đó chiếu cố mình nhiều hơn.



Đối với điểm này, trong lòng Diệp Ngọc Kỳ vô cùng rõ ràng, nhưng trên thực tế cô có chút bài xích.
Mà Hắc Long vương trong ngực hắn nhịn không được “Ngao ô” “Ngao ô” nhỏ giọng kêu lên ——



Mỹ nữ, mỹ nhân, cô nhìn xem, bổn vương ở chỗ này, mau đem bổn vương ôm đến trong lòng ngực cô đi ~



Cảm giác được Hắc Long vương không an phận, ánh mắt Tô Duệ lạnh lùng, ngón tay thon dài đẹp đẽ nhẹ nhàng vuốt ve lông tóc của nó một chút, vật nhỏ trong ngực lập tức lông tơ dựng đứng, ngoan ngoãn an tĩnh xuống.



“Nó hình như rất nghe lời anh, Cửu Cửu có thể so với nó bướng bỉnh hơn nhiều.”



Tuy rằng hai con chó thoạt nhìn giống nhau như đúc, nhưng hiện tại Diệp Ngọc Kỳ cũng cảm giác được, con chó này cũng không phải Cửu Cửu của mình, bởi vì ánh mắt Cửu Cửu nhìn mình không phải như thế.



“Nó nha, thật ra nó nghe lời vợ tôi nhất.”



Nghe Diệp Ngọc Kỳ nói, Tô Duệ nhịn không được mỉm cười nói nhỏ một câu.



“A?”



Diệp Ngọc Kỳ ở một bên nghe Tô Duệ nói, sắc mặt hơi đổi.



“Mã sư huynh, anh…… anh kết hôn rồi sao?”



“Còn chưa có, nhưng mà cũng nhanh thôi.”



Nói tới đây, Tô Duệ có thâm ý khác liếc mắt nhìn Diệp Ngọc Kỳ một cái.



“Diệp sư muội có người trong lòng chưa?”



Người trong lòng?



Ánh mắt Diệp Ngọc Kỳ tối sầm lại: “Không, còn chưa có đâu.”



Thật ra, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Mã sư huynh, Diệp Ngọc Kỳ liền có chút động tâm ( Tô tướng quân chính là trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy, Tô Tiểu Vãn cô thấy thế nào?) đáng tiếc, cô còn chưa có nghĩ kĩ, cũng đã thất tình rồi?



~~~~~~



Bớt mơgiữa ban ngàyđi cô gái