Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 221 : Thuật Sĩ Mạnh Nhất (14)

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Edt: Mítt



~~~~~~~



Tô Vãn và Tô Chân Chân được Tuân Nhiên Đô sắp xếp ở sương phòng trong sân của hắn, mà Tô Duệ làm khách quý của Diệp Tử An tự nhiên cũng có tiểu viện dành cho khách của Thượng Thanh phái để hắn một mình ở đó.



Ban đêm, trăng sáng sao thưa.



Một đạo bóng dáng màu đen lặng yên không một tiếng động lóe vào phòng Tô Vãn ——



Tô Vãn trên giường lông mi rung động vài cái, lười nhác ở trên giường trở mình, giây tiếp theo, cả người cô đã bị Tô Duệ ôm ở trong lòng ngực.



“Vợ, còn chưa ngủ sao?”



“Ừm.”



Tô Vãn ở trong ngực Tô Duệ trở mình, vươn hai tay ôm chặt lấy hắn.



Ở trên đường tới Mao Sơn, cô vẫn luôn rất lo lắng, ở trong núi rừng ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Tô Duệ hôn mê bất tỉnh, một khắc kia, Tô Vãn cảm thấy tim của mình như ngừng đập, cô, chưa từng kinh hoảng sợ hãi như vậy.



Mất đi một người.



Cô không phải chưa từng nếm qua cái loại tư vị này, nhưng, Tô Duệ không giống với những người khác.



Cô không thể mất đi hắn.



Cảm giác được cảm xúc của Tô Vãn bất an, Tô Duệ nhịn không được gục đầu xuống ở trên trán của cô hôn một cái.



“Được rồi, vợ, mọi chuyện đều qua rồi, em đừng sợ.”



“Ai nói em sợ?”



Tô Vãn ở trong ngực Tô Duệ ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn hắn, ngay sau đó, ánh mắt Tô Vãn lại hơi lóe, cô lúc này mới chú ý tới con chó kia đang vẻ mặt nhàm chán ghé vào trên bàn trong phòng mình, một đôi mắt sáng lấp lánh, không chớp nhìn chằm chằm cô.



Ách.



Tô Vãn dứt khoát từ trên giường ngồi dậy, híp mắt nhìn Hắc Long vương trên bàn.



Hắc Long vương:……


Thấy vật nhỏ trong lòng ngực vẻ mặt ngây ngốc nhìn mình, Tuân Nhiên Đô nhịn không được lắc lắc đầu.



Lúc này, “Tô Chân Chân” trên giường tựa hồ là bị tiếng kêu của con chó nhỏ quấy nhiễu, cô nhíu nhíu mày lông mi rung động mắt thấy muốn tỉnh lại, Tuân Nhiên Đô thấy tình cảnh như vậy lập tức nhanh tay ôm thú cưng trong lòng ngực đẩy cửa phòng Tô Vãn ra.



Chờ đến khi thân ảnh hắn biến mất ở trong sân, Tô Vãn trên giường đột nhiên mở mắt.



Một đạo bóng đen từ trên nóc nhà phóng xuống, quanh thân mang theo khí lạnh không thể áp chế.



“Tô Duệ, anh bình tĩnh một chút.”



Tô Vãn đứng dậy, từ phía sau nhẹ nhàng ôm chặt Tô Duệ.



“Vết thương trên người của anh còn chưa có khỏi hẳn, đừng xằng bậy, biết không?”



“Anh biết.”



Tô Duệ hít sâu một hơi, áp lại ước số hắc ám kia trong thân thể mình đang không ngừng sôi trào.



Từ sau khi cùng Tô Vãn ở bên nhau, hai người ảnh hưởng đến nhau, Tô Duệ đã sớm không giống trước đây bạo ngược như vậy, nhưng lúc này đây, ở thời điểm suýt nữa bị Hắc Long vương đoạt xá, hắn cắn nuốt một bộ phận linh hồn gồm lực lượng hắc ám của Hắc Long vương, cái này làm cho ước số bạo ngược đọng lại ở chỗ sâu trong nội tâm của Tô Duệ bắt đầu ngo ngoe rục rịch ——



Giết chóc, máu tươi.



Tử vong, hắc ám.



Đây là……



Giống như là đóa hoa đẹp nhất, không lúc nào không tản ra hương thơm mê người.



Tô Duệ có chút vội vàng xoay người hung hăng hôn lên môi Tô Vãn, một đôi bàn tay to cũng gấp không chờ nổi xé rách áo ngủ trên người cô.



“Tiểu Vãn, cho anh.”



“Ưm.”



Tuy rằng biết rõ thân thể của mình hiện tại chỉ là linh hồn thể, một khi cùng Tô Duệ kết hợp, liền không ngừng hấp thụ dương khí trong thân thể hắn, nhưng Tô Vãn không có cự tuyệt.



Có lẽ chỉ có như vậy, mới có thể tạm thời làm cả người Tô Duệ an tĩnh lại……



~~~~~~~~