Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 316 :
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~
Công ty đầu tư Hằng Vận.
Thời điểm nghĩ trưa, một đoàn viên chức đi cùng nhau, không phải đùa giỡn bát quái thì chính là tìm kiếm bạn bè.
Tô Vãn ở nhà ăn công ty gọi một phần cơm một mình lẳng lặng ngồi ở trong một góc, cô đang suy xét chuyện từ chức, từ giờ đến cuối tháng còn mấy ngày, đơn từ chức buổi sáng cô đã đánh máy tốt rồi nhưng vẫn luôn chưa giao lên.
“Tiểu Vãn".
Lúc này đồng nghiệp cùng tổ với cô tên La Diễm bưng phần cơm đi tới bên cạnh Tô Vãn.
“Tiểu Vãn làm sao lại ngồi một mình vậy?”
“À, có chút không thoải mái nên muốn an tĩnh một chút.”
Tô Vãn hướng về phía La Diễm cười nhạt, nghe Tô Vãn nói ánh mắt La Diễm chợt lóe.
“Còn đang suy nghĩ về chuyện bạn trai cũ à?”
La Diễm ở trong công ty xem như là người chơi thân với nguyên chủ nhất, đối với chuyện Tiêu Thanh xảy ra chuyện ngoài ý muốn cô ấy cũng biết.
“A, không phải, đều đã qua còn nghĩ tới làm gì.”
Tô Vãn lắc lắc đầu.
Thấy Tô Vãn phủ nhận, La Diễm nhịn không được đụng đụng cô..
“Tiểu Vãn, em còn nhớ em họ của chị không? Khâu Phong, tự mình lập nghiệp hiện tại công ty của nó làm ăn không tồi đâu, lần trước thời điểm chúng ta tụ họp không phải gặp được nó sao? Nó đối với em có chút ý tứ, em suy xét một chút được không? Chị Diễm bảo đảm với em, em họ của chị nhân phẩm tuyệt đối tốt, không hái hoa ngắt cỏ, không chơi gái không cờ bạc, đương nhiên hút thuốc uống rượu cũng không tính là tật xấu, nó uống say cũng tuyệt đối không đánh vợ.”
Tô Vãn:……
“Chị Diễm, cái này…thật ra em đã có bạn trai.”
Thấy La Diễm liều mạng đề cử em họ của cô ấy với mình như vậy, Tô Vãn không thể không đánh đánh gãy lời nói của cô ấy, vẻ mặt trịnh trọng nói nhỏ một câu.
Cảm giác có nhà có người yêu so với có được ngàn vạn tài phú càng làm cho người ta cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc.
Nghe hắn nói, dưới đáy lòng Tô Vãn thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cô không khỏi híp mắt cười cười nhìn Tô Duệ: “Nói như vậy, anh tính tiếp tục làm một người bán hàng rong? Không hối hận?”
“Tại sao phải hối hận? Tiểu thương hay người bán hàng rong cũng không có ăn trộm ăn cướp, tiền kiếm được là tiền mồ hôi nước mắt.”
Nói xong Tô tướng quân vẻ mặt kiêu ngạo tuyên bố.
“Cho dù chỉ bán hàng hóa A, anh cũng có thể bán ra một ngày mai tốt đẹp cho em ~”
Tô Vãn:……
Lời này khẳng định là học được từ người bán sỉ khác đúng không?
Xem ra ngày hôm nay Tô tướng quân anh thật là có thu hoạch lớn mà ~
Vui đùa trong chốc lát, Tô Vãn liền bắt đầu chuẩn bị cơm chiều, mà Tô Duệ lại cầm một tờ giấy tính tới tính lui, hắn chuẩn bị đem cửa hàng nhỏ của Nhan Mộ Bạch kinh doanh cho thật tốt, như vậy tự nhiên cần phải có một kế hoạch kinh doanh kỹ càng tỉ mỉ.
Chờ Tô Vãn làm xong đồ ăn, hai người đang chuẩn bị ăn cơm, chuông cửa đột nhiên vang lên.
Người biết chỗ ở của Tô Vãn cũng không nhiều, mà người chuyên chọn giờ cơm tới lại càng hiếm.
Tô Duệ đầu tiên đứng lên đi mở cửa, bên ngoài Tiêu Thanh đang mặc đồ vận động thoải mái đứng ở trước cửa.
“Tiêu tiểu thư?”
Tô Duệ nhìn thấy Tiêu Thanh ánh mắt lại chợt lóe.
"A! Ha hả, cái này…… Không quấy rầy các người ăn cơm chứ?”
Tô Duệ:….
Tô Vãn:……
Thật ra cô biết rõ thời điểm tan làm của Tô Vãn, cho nên bóp thời gian chọn ngay giờ cơm tới đây đúng không?