Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 362 :
Ngày đăng: 17:25 30/04/20
Edt: Mítt
~~~~~~~
Ở thời điểm Lưu Lệ vẻ mặt nóng bỏng nhìn Tô Duệ, Tô Quốc Lượng lại hơi nhăn mày —— quan viên? Hắn là một công nhân nhỏ bình thường cũng không dám nhận loạn là thân thích quan viên.
“Trước kia chưa nghe A Phương nói qua cô ấy có thân thích ở thủ đô! Cậu bé, cậu không có nhận sai chứ?”
"Sao có thể sai được?”
Tô Duệ cười cười móc từ trong túi ra một tấm ảnh nhỏ, trên ảnh chụp là hai cô gái chụp ảnh chung, trong đó một người chính là mẹ của Cao Vũ - Đổng Viện Viện, mà người còn lại chính là mẹ Tô Vãn, Tần Phương.
“Đây là……"
Nhìn thấy ảnh chụp, Tô Quốc Lượng ngơ ngẩn, hắn tự nhiên sẽ không nhận sai vợ mình.
“Ai nha, Quốc Lượng, người ta từ thủ đô tới cần thiết phải nói dối lừa chúng ta sao?”
Lưu Lệ một bên lúc này đã nhận định thân phận của Tô Duệ, cô ta lập tức cười tủm tỉm tiếp đón: “Nếu tới đều là khách, đêm nay tôi xào thêm vài món, đều ở lại ăn đi! Tạ lão sư cũng đừng đi nha!”
“Oa oa……”
Lúc này Tô Thanh Mai trong lòng ngực Lưu Lệ lại náo loạn lên: “Mẹ ơi con sợ, con sợ, mau đuổi anh ấy đi đi, đuổi đi đi!”
“Con đứa nhỏ này, sao con lại thế này chứ?”
Lưu Lệ nghe tiếng khóc của con gái mình, vẻ mặt xấu hổ, sau đó cô ta giơ tay đánh lên lưng Tô Thanh Mai một chút: “Không được quậy!”
Nói xong Lưu Lệ ôm Tô Thanh Mai đi vào trong phòng.
“Phanh” một tiếng, cửa phòng bị Lưu Lệ đóng lại.
Cô ta đem Tô Thanh Mai đặt ở mép giường, sắc mặt nghiêm túc nhìn cô: “Không được khóc! Con đứa nhỏ này biết cái gì, đó chính là Quý nhân nhà chúng ta, sau này con phải kêu là Cao Vũ, à, anh Cao Vũ.”
Nói rồi Lưu Lệ giơ tay xoa xoa nước mắt trên khuôn mặt nhỏ của Tô Thanh Mai: “Con hiện tại ở trong phòng chơi cho mẹ, khi nào con không quậy nữa mẹ mới có thể thả con đi ra ngoài!”
Nói xong cũng không nghe phản ánh của Tô Thanh Mai, Lưu Lệ bước nhanh đi ra khỏi phòng.
Sau khi Lưu Lệ rời đi, ánh mắt Tô Thanh Mai lập tức trở nên phức tạp.
Đúng vậy, cô hiện tại chỉ là đứa bé năm tuổi, cô nói cái gì, người khác cũng sẽ không tin tưởng.
“Được rồi.”
Tô Duệ vẫy vẫy tay: “Đến lúc đó anh sẽ có biện pháp thu phục Đổng Viện Viện.”
Nói xong Tô Duệ tiến lên dùng đôi tay dùng sức ôm Tô Vãn vào trong lòng ngực mình.
“Em hiện tại cũng quá gầy rồi, không được, từ ngày mai anh phải bắt đầu bồi bổ cho em, đại bổ, để em nhanh chóng cao lên!”
Nghe Tô Duệ nói, ánh mắt Tô Vãn chợt lóe.
“Cao lên thì có cái gì tốt chứ? Anh không biết hiện tại những bé trai đều thích tiểu loli nhỏ xinh đáng yêu sao? Lớn lên quá nhanh, vượt qua tiểu shota kia, chẳng phải là sẽ không có người nào dám theo đuổi sao?”
“Làm sao, em còn có người theo đuổi sao?”
Nghe Tô Vãn nói, mặt Tô tướng quân lập tức đen lại ——
Mình đường đường là quan nhị đại, tuấn mỹ vô song phú quý bức người, tới mười ba cao, hiện tại đến một phong thư tình cũng chưa thu được, đây vốn dĩ đã không khoa học, hiện tại Tô Vãn thế nhưng còn nói cô là tiểu loli chín tuổi đã có người theo đuổi, thế giới này có phải quá quỷ dị hay không?:<
Liếc thấy sắc mặt Tô Duệ, Tô Vãn nhịn không được cười vươn một đôi tay nhỏ dùng sức nhéo nhéo mặt hắn: “Đùa anh thôi, trong trường học các bạn học đều rất ngây thơ, những đứa trẻ mới vài tuổi thì biết cái gì chứ?”
Xác thật, đây vẫn là một niên đại tương đối bảo thủ.
Nhưng, Tô Vãn nói lại làm Tô Duệ nghĩ tới Tạ Trường An ——
Đó chẳng phải là một "tiểu shota" có ý tưởng không an phận với vợ mình hay sao?
Nếu Tạ Trường An từ một thế giới khác trọng sinh về, vậy thế giới kia của hắn đã phát sinh những gì?
Ánh mắt Tô Duệ dần dần nghiêm túc lên, hắn hiện tại không thể làm gì Tạ Trường An, nhưng hắn có thể ra tay với Diệp Kham Hoan mà?
Tuy rằng tổng bộ có quy định ở thời điểm chấp hành nhiệm vụ, nhiệm vụ giả không thể giết hại lẫn nhau, nhưng chỉ cần không giết chết, những mặt khác còn có rất nhiều chuyện có thể làm.
“Hắt xì!”
Lúc này, Diệp Kham Hoan đang ở đại sảnh nói chuyện phiếm với Tô Quốc Lượng đột nhiên hắt xì một cái, cả người ớn lạnh.
Bản công tử vì sao bỗng nhiên có một loại dự cảm xấu vậy?
~~~~~~