Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 363 :

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


Edt: Mítt.



~~~~~~~~



Cuối cùng Diệp Kham Hoan cũng không có lưu lại Tô gia ăn cơm, bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên hắn đến tiểu học mười ba làm, anh trai và chị dâu của hắn cũng chính là cha mẹ Tạ Trường An đã sớm chuẩn bị một bàn đồ ăn chúc mừng cho hắn.



Tô Duệ lại thật vui sướng ở Tô gia ăn bữa cơm chiều, thời điểm ăn cơm Tô Thanh Mai cũng không ầm ĩ nữa, ngược lại thường trộm quan sát nhất cử nhất động của Tô Duệ với ý đồ muốn phát hiện bí mật của hắn.



Đáng tiếc, ở trên bàn cơm Tô Duệ lúc không cần nói thì không nói, ngoan bảo trì tư thái, làm Tô Thanh Mai cái gì cũng chưa nhìn ra.



Ăn xong cơm chiều, Tô Duệ thấy sắc trời còn sớm lại lấy cái cớ học bù chui vào căn phòng nhỏ của Tô Vãn.



Được rồi, hiện tại Tô tướng quân cái gì cũng làm không được, nhưng nhìn vợ mình giống như một cái bánh bao nhỏ, cảm giác cũng rất mới mẻ, ừm nếu béo thêm một chút, gương mặt nhiều thịt thêm một chút, véo một chút xúc cảm tuyệt đối rất tuyệt vời.



Tô Vãn:……



Thấy Tô Vãn và Tô Duệ vẫn luôn ở trong phòng không ra, Tô Thanh Mai liền một mình đi tới trong viện, còn chưa có ra khỏi cửa viện liền thấy được Tạ Trường An ngoài cửa.



Con ngươi cô đột nhiên sáng ngời.



“Anh Trường An, anh tới rủ em đi chơi sao?”



Đón lấy đôi mắt sáng lấp lánh của Tô Thanh Mai, Tạ Trường An cười nhạt, giơ cái hộp nhỏ trong tay mình lên: “Đây là chocolate chú anh mang từ nơi khác về, ăn đặc biệt ngon, anh lấy một chút cho chị em với em ăn thử, Thanh Mai, làm sao chỉ có mình em vậy? Chị em đâu? Đang làm bài tập sao?”



“A, đúng vậy.”



Nghe Tạ Trường An hỏi Tô Vãn, thần sắc Tô Thanh Mai lập tức hạ xuống. Có phải bởi vì mình quá nhỏ, cho nên Tạ Trường An vẫn luôn cố tình xem nhẹ mình hay không? Hắn hình như đối với chuyện của chị càng để ý hơn?



“Anh đi xem cậu ấy, nếu có bài nào khó anh có thể phụ đạo cho cậu ấy!”



Đối với thành tích học tập của Tô Vãn, Tạ Trường An tự nhiên cũng rất rõ ràng, kiếp trước Tô Vãn bởi vì học tập không tốt, lại không phải con ruột của Lưu Lệ, cho nên cô ấy sau khi tốt nghiệp sơ trung liền bỏ học, sau đó cô ấy vẫn luôn làm công ở một xưởng quần áo trong thành phố, thật ra cô ấy rất có thiên phú thiết kế, hơn nữa chưa từng vào đại học vẫn luôn là tiếc nuối cả đời của Tô Vãn, đời này, Tạ Trường An hy vọng mình có thể trợ giúp Tô Vãn vào đại học, để cô ấy có thể hoàn thành ước mơ đời trước của mình, làm một nhà thiết kế quần áo xuất sắc.



“Anh Trường An!”



Thấy Tạ Trường An muốn đi tìm Tô Vãn, Tô Thanh Mai lập tức gọi hắn lại: “Anh họ đang phụ đạo cho chị, hẳn là không cần anh rồi?”



Lúc này trong lòng Tô Thanh Mai có chút hụt hẫng.
Tô Thanh Mai né tránh ánh mắt Tô Duệ, cô cụp mắt nhìn hộp kẹo trên mặt đất, cẩn thận mở ra, còn tốt còn tốt, chocolate cũng không có vỡ vụn.



“Chocolate?"



Lúc này, Tô Vãn cũng xoay người lại, nhìn hộp chocolate Tô Thanh Mai cầm, Tô Vãn tò mò chớp chớp mắt.



Đây không giống như đồ mà Tô Quốc Lượng và Lưu Lệ sẽ mua.



“Chị, anh họ, chocolate này là…… Là anh Trường An tặng cho em, các người muốn ăn không?”



Tô Thanh Mai vừa nói, một bên chớp mắt to sáng lấp lánh đem chocolate đưa tới trước mặt Tô Vãn.



Tại một khắc này, Tô Thanh Mai nói với chính mình rằng đời này mình tuyệt đối sẽ không lại bị bề ngoài của Cao Vũ mê hoặc, hắn ôn nhu hắn thâm tình đều là gạt người, hắn không có khả năng vì một người phụ nữ mà từ bỏ cả khu rừng, đây không phải tác phong của hắn.



Người đàn ông như Tạ Trường An mới là đàn ông tốt khó có được trên đời, mình nhất định phải nắm chặt, không thể lại bỏ lỡ hắn, cho dù phải chơi một ít thủ đoạn nhỏ, cũng nhất định phải ở bên cạnh Tạ Trường An……



Quả nhiên, chocolate là Tạ Trường An đưa.



Lúc này, nghe Tô Thanh Mai nói, Tô Vãn chỉ là cười nhàn nhạt: “Nếu là Tạ Trường An cho em, em ăn đi, chị không ăn, quá ngọt.”



“Tạ Trường An là ai? Ra tay rất hào phóng nha!”



Lúc này thấy Tô Vãn cự tuyệt Tô Thanh Mai, Tô Duệ lập tức mỉm cười hỏi một câu, hộp chocolate kia tuyệt đối có giá cả xa xỉ, thằng nhóc chết tiệt kia thế nhưng bỏ ra được.



“Anh Trường An là hàng xóm của tụi em, anh ấy là người tốt nhất trên thế giới, em……em trưởng thành phải gả làm vợ cho anh ấy!”



Nghe Tô Duệ hỏi chuyện, Tô Thanh Mai ngửa đầu, ngây ngô nói một câu.



Những lời này nhìn như đồng ngôn không cố kỵ, trên thực tế, là Tô Thanh Mai chủ yếu nói cho Tô Vãn nghe.



Tô Vãn:……



Ai nguyện ý làm vợ hắn thì làm đi! Tô Tiểu Vãn tôi mới không hiếm lạ đâu, cuộc đời này gặp được Tô tướng quân, đàn ông khác đều là cặn bã.



~~~~~~~~