Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 94 : Hệ Thống Xoay Người Của Nữ Phụ (8)

Ngày đăng: 17:21 30/04/20


Edt: Mítt



Gió núi gào thét, rừng cây âm u.



Tô Duệ vẫn mang theo ngụy trang "Tang thi" phức tạp rườm rà, lúc này Trương Á Mai đã vỗ tiểu Lý Tưởng đi vào giấc ngủ.



Mà Tô Duệ vẫn luôn lẳng lặng canh giữ ở bên người Tô Vãn, hắn cảm giác được tinh thần lực của Tô Vãn đã đạt tới một cái bình cảnh....



Tinh thần lực tràn đầy nóng lòng đột phá rồi lại tìm không thấy điểm giới hạn!



Đêm nay cô sẽ thăng cấp, co biến dị hay không, không người nào biết.



Trên người Tô Vãn tản ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, lúc này toàn bộ thân thể của cô bị ánh sáng màu xanh bao phủ, thân thể cao lớn lúc đầu hiện giờ đã bắt đầu biến hóa càng gần với thân hình của người bình thường.



Mơ mơ hồ hồ, có thể nhìn rõ ra, hình dáng thanh tú tinh xảo trước đây.



Tô Duệ lẳng lặng nhìn Tô Vãn, càng nhìn hắn đột nhiên nhíu mày thật sâu....



Tinh thần lực Tô Vãn dao động ở trên diện rộng, ánh sáng trên người lúc mạnh lúc yếu, xuyên thấu qua tầng ánh sáng kia, Tô Duệ nhìn thấy khuôn mặt Tô Vãn có chút vặn vẹo.....



~~~



“Tôi trước nay chưa từng yêu em.”



Trong hoa viên nở đầy hoa, thanh âm của nam nhân trước sau như một ôn nhã êm tai, nhưng lời nói lại làm người ta tổn thương tới tận xương tủy.



Chưa từng yêu!



Thẳng thắng đến buồn cười cỡ nào!



Trước kia ôn nhu che chở là cái gì?



Trước kia triền miên ân ái tính là cái gì?



“Anh……”



Tô Vãn cảm giác được thanh âm của mình đang run rẩy.



“Đừng, đừng nói giỡn.”



“Tôi không nói giỡn.”



Ánh mắt nam nhân mát lạnh mà bình thản dừng ở trên mặt Tô Vãn...



“Tiểu Vãn, đây là thiệp mời kết hôn của tôi cùng Tần Thanh, ngày hôn lễ đến sớm một chút!"



Hôn lễ, thiệp mời, đỏ tươi như máu..



Ta cực khổ làm tất cả cũng cầu không được, người khác không làm gì cả cũng có thể dễ dàng đạt được như vậy.



Vì cái gì anh hết lần này đến lần khác lôi tôi ra khỏi vực sâu địa ngục, rồi lại nháy mắt xoay người làm tôi ngã vào hắc ám vĩnh hằng?



Tô Vãn ta……



Sẽ không tha thứ!



Tuyệt, không, tha, thứ!



Ta không đạt được, người khác cũng đừng mơ tưởng…… Mơ tưởng……
Cái gọi là không thích show ân ái ~ tuyệt đối không phải là chân ái!



Tô tướng quân tin tưởng vững chắc, chân ái đều do show ân ái mà ra!



Đêm tối, đã qua hơn phân nửa.



Tô Vãn hơi nghiêng đầu, lọt vào trong tầm mắt chính là khuôn mặt Tô Duệ đang ngủ say.



Khuôn mặt anh tuấn phi phàm trước kia, đã sớm bị hắn lăn lộn thay đổi hoàn toàn, nhưng chính Tô Duệ như vậy, làm Tô Vãn cảm thấy an tâm.



Nhìn khuôn mặt xanh lá dữ tợn kia, càng nhìn, Tô Vãn cũng nhịn không được thấp thấp nở nụ cười……



Sáng sớm, Tô Vãn là bị người nháo tỉnh.



Cô hơi mở mắt ra, liền nhìn thấy tiểu tang thi Lý Tưởng ngồi xổm trước người mình dùng móng tay thật dài hết lần này tới lần khác muốn đút vào trong túi áo của mình.



Trong túi áo phồng lên, là tinh hạch tối qua Tô Vãn hấp thu còn dư.



“Nhóc muốn?”



Tô Vãn nhìn đôi mắt Lý Tưởng đen như mực, thấp giọng hỏi một câu.



“Hô ~ hô.”



Tiểu Lý Tưởng gật gật đầu, thật là tiểu gia hỏa thông minh!



Trương Á Mai ở một bên nhìn Tô Vãn cùng con trai mình đối thoại, cô nhịn không được giật mình mở to hai mắt nhìn.



“Ngươi…… Ngươi…… Có thể nói?”



"Rất nhanh, con trai của cô cũng sẽ lại lần nữa mở miệng.”



Tô Vãn không xem khuôn mặt kinh ngạc kích động của Trương Á Mai, cô lấy ra một viên tinh hạch cấp thấp nhất, ở trước mặt tiểu Lý Tưởng quơ quơ.



“Tiểu gia hỏa, nhóc biết thứ này là thứ tốt, nhưng nhóc biết cách hấp thu không?”



Làm cách nào giảng dạy cho tiểu Lý Tưởng cách hấp thu tinh hạch, thật đúng là nan đề, bởi vì tuổi tác của cậu bé quá nhỏ, ý thức cũng không phải toàn diện, trước mắt Tô Vãn căn bản không cách nào giao tiếp được với cậu bé.



“Anh có thể dạy nó.”



Tô Duệ ở bên cạnh không biết đã thức dậy từ khi nào, ánh mắt cũng dừng ở trên người tiểu Lý Tưởng....



A, đứa nhỏ này cốt cách làm người ta ngạc nhiên, là một nhân tài luyện võ, thuận tiện……



Cứu vớt thế giới gì đó, sẽ hoàn toàn dựa vào nó cùng tiểu Ngạn Vũ!



Tô tướng quân tỏ vẻ, mình chỉ cần phụ trách show ân ái thì tốt rồi!



Tiểu Lý Tưởng: Sư phụ, người thật cmn đủ rồi!



Ngạn Vũ: Khụ khụ, kỳ thật con cũng cảm thấy, cứu vớt thế giới gì đó, cái nhiệm vụ vĩ đại này, giao cho một mình tiểu Lý Tưởng cũng có thể thành công nha! Tô Ngôn, em từ từ đợi anh a~



Tiểu Lý Tưởng: Đã tính tốt là làm thế giới đổi chủ, làm vương của tang thi đâu? Toàn là những người vô nhân tính mà! Uy! Em gái bên kia, em đứng lại a ~~



~~~~~~~~~~~~



Lóe ra được 1 ít chuyện xưa của Vãn tỷ rồi nhaaa.. =))