Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng
Chương 15 : Thù này sớm muộn gì cũng trả
Ngày đăng: 21:12 19/04/20
Vinh Kính cảnh giác nghe tiếng bước chân phía sau chậm rãi tới gần, bất động thanh sắc, sau khi anh và Tạ Lê Thần cùng vào WC, khép hờ cửa phía sau rồi rút sang bên, tựa ở cửa... Chỉ chốc lát sau, thấy có người nhẹ nhàng mà đẩy cửa ra.
Vinh Kính túm lấy cổ tay người nọ kéo vào trong...
"A!" Chợt nghe hét thảm một tiếng, một người đàn ông bị kéo vào, nặng nề ngã ở trên mặt đất.
"Làm... Làm gì vậy?" Người nọ ngã thất điên bát đảo, ngẩng mặt kinh hãi nhìn Vinh Kính, "Đi... Đi WC cũng không được à?"
Lúc này, chợt nghe ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân hoảng sợ đào tẩu ...
Vinh Kính mở cửa đuổi theo, thấy có một bóng người chạy trối chết, hắn cau mày, lập tức đuổi theo.
Tạ Lê Thần có chút bất đắc dĩ, bước qua người dăng từ mặt đất hùng hùng hổ hổ đứng lên, định đuổi theo Vinh Kính, nhưng cảm giác có gió sau đầu...
Tạ Lê Thần cũng không phải vô dụng, y tuy rằng không được huấn luyện chuyên nghiệp giống Vinh Kính, thế nhưng thường ngày cũng chơi chút đánh đấm. Mặt khác, ở cùng Vinh Kính một nhà lâu, Tạ Lê Thần bất tri bất giác cũng trở nên cảnh giác.
Y thấp người cũng không quay đầu lại, khuỷu tay chọc ra sau... Chính xác đâm vào bụng người kia. Bụp một cái, người phía sau hự một tiếng, ngã quỵ. Tạ Lê Thần nhanh chóng đứng lên nhìn ra sau, chỉ thấy người nọ cầm trên tay một cái khăn tay, bị ướt.
Tạ Lê Thần cau mày, mở cửa chạy ra ngoài, là kế điệu hổ ly sơn sao?
Thế nhưng tới cửa, thấy bên cạnh cửa có người đứng... Tạ Lê Thần theo bản năng một cước đá qua, mới phát hiện là Vinh Kính.
Chân không thu kịp nữa, Vinh Kính không chút hoang mang ngăn lại, một bả kéo y sang bên người, chờ người kia mở cửa đi ra, mới đá sang, người nọ lại ngã thảm.
Nhìn khăn tay trong tay tên kia, Vinh Kính một cước giẫm trụ hắn, "Ai phái anh tới?"
Người nọ nhanh chóng ồn ào, "Cái gì a?! Mấy người có biết đạo lý không a, tôi chỉ là đi WC..."
"Ít vờ vịt đi, đi WC mà mang theo khăn tay tẩm thuốc mê a?" Vinh Kính giẫm vào ngực của hắn.
"Á..." Người nọ đau hét to một tiếng.
Tạ Lê Thần bừng tỉnh đại ngộ, nói bên tai Vinh Kính, "A... Cậu muốn hắn lộ diện nên mới cố ý làm như bị điệu hổ ly sơn!"Vinh Kính nhướn mày, không đáp Tạ Lê Thần, mà là cúi đầu cảnh cáo người nọ, "Tôi đếm đến ba, anh còn không nói, tôi sẽ xé anh ra làm 8 khúc vứt vào toilet giật nước trôi luôn!"
"Đừng..." Người nọ xương sườn dã bị Vinh Kính giẫm gãy, đang rất đau, không thể làm gì khác hơn là cầu xin tha thứ nói, "Bọn tôi... Là làm thuê, đi bắt Tạ Lê Thần."
"Bắt tôi làm gì?" Tạ Lê Thần không hiểu.
"Đại ca bọn tôi, định đầu tư một bộ phim điện ảnh, muốn mời anh." Người nọ ai ai kêu, "Thế nhưng mức giá người đại diện của anh định ra... Rất cao a."
"Đóng phim, lại còn đại ca?" Tạ Lê Thần nhíu mày, "Đại ca anh là ai a?"
"Tấm ảnh này Lạc Thần gửi tới." Kolo cười, "Cậu ta đã liên hệ với chúng ta, thỉnh cầu trợ giúp, sẽ giao danh sách đó cho chúng ta! Cùng lúc này cũng có tin tức chứng tỏ, băng Spider đã nhận một đơn đặt hàng kếch xù."
"Có người thuê băng Spider giết Lạc Thần sao?"
Kolo gật đầu.
Hiếu kỳ Tạ Lê Thần tiếp tục chuỗi chất vấn bất tận của mình, "Băng Spider là cái gì?"
Vinh Kính nhẫn nại trả lời, "Một tổ chức sát thủ, vô cùng lợi hại. Xem ra có người muốn giết Lạc Thần, lấy lại tài liệu."
"Không sai." Kolo cũng lo lắng, "Thế nên lần này nhiệm vụ của hai người là, trước khi băng Spider bắt được Lạc Thần tìm được cậu ta, bảo hộ cậu ta an toàn cho tới khi lấy được danh sách!"
Tạ Lê Thần đang hưng phấn, chợt nghe Vinh Kính truy hỏi, "Kolo, đây là hành động cấp gì?"
"Cấp K."
"K..." Không đợi Vinh Kính phát biểu ý kiến, Tạ Lê Thần nhanh chóng nói với Kolo, "OK, chúng tôi đã biết..."
Kolo cười, với Vinh Kính nói, "Vinh Kính, cậu cũng biết năng lực học hỏi của Lê Thần kinh khủng cỡ nào rồi, Lạc Thần vẫn đang ở trên thuyền, ba ngày sau sẽ tới thành phố... Nhân thời cơ này, huấn luyện Lê Thần một chút đi."
Vinh Kính nhíu mày, nhiệm vụ gian khổ a, tùy tiện hành sự sợ rằng sẽ nguy hiểm tính mạng Tạ Lê Thần, Kolo có phải có chút quá mức sốt ruột khai phá tiềm lực Tạ Lê Thần không vậy?!
"Tất cả theo kế hoạch hành sự, mọi chuyện cẩn thận!" Nói xong, Kolo tắt video.
Tạ Lê Thần thấy có nhiệm vụ hưng phấn dị thường, cười tủm tỉm với Vinh Kính, "Kính Kính, chúng ta huấn luyện thế nào đây?" Nói rồi, vươn qua ôm anh từ phía sau, "Là cầm tay dạy công phu hả? Hay là... Luyện tập mấy kỹ năng khác?"
Vinh Kính quay đầu lại nhìn y một cái, không giận mà cười ngược, cười đến mức Tạ Lê Thần mồ hôi lạnh ứa ra.
Chỉ thấy Vinh Kính hơi nhướn mày, "Anhn còn cần cầm tay dạy sao? Không phải anh liếc mắt là có thể phục chế sao? Anh kém cỏi chính là thể lực!"
Tạ Lê Thần khóe miệng co quắp, thấy Vinh Kính cười đắc ý thì có dự cảm không tốt.
"Bằng không như vậy đi." Vinh Kính nheo lại mắt, "Đầu tiên hít đất 500 cái đi."
"Không phải chứ? Cậu đừng làm tôi mệt đến mức sau này bò không đứng dậy được a!" Tạ Lê Thần uy hiếp.
"Càng tốt, bớt cản trở!" Vinh Kính cầm chỉ bút lai, "Trong lúc anh hít đất, tôi sẽ viết một kế hoạch huấn luyện ma quỷ cho thể năng của anh! Mỗi ngày ngủ 5 tiếng ăn với nghỉ ngơi 2 tiếng, thời gian còn lại, một khắc cũng không ngừng huấn luyện cơ thể của anh đi nhé!""Cậu... Lấy việc công trả thù riêng!" Tạ Lê Thần hít ngược.
Vinh Kính ngẩng mặt, cười to ba tiếng, "Ha! Ha! Ha... Tả Lập Đình, thù này sớm muộn gì cũng trả thôi!"