Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng

Chương 21 : Tắm Thổ Nhĩ Kỳ thần thánh

Ngày đăng: 21:13 19/04/20


Tạ Lê Thần tắm rửa xong đi ra, bắt đầu tìm bộ đồ thỏ dễ thương kia khắp phòng.



"Cậu giấu rồi hả?" Tạ Lê Thần lục tung lên.



"Cái gì?" Vinh Kính gõ bàn phím, trò chuyện với Sara về vấn đề tính năng của vũ khí kiểu mới.



"Đồ thỏ a! Tôi vừa nãy thấy mà!" Tạ Lê Thần ôm cổ Vinh Kính, "Lấy ra mặc đi! Diễn lại bài nhảy điệu thỏ kia."



Vinson và Philips hiếu kỳ vểnh tai -- điệu thỏ?!



Vinh Kính hung hăng liếc mắt lườm Tạ Lê Thần, "Anh còn đám nhắc?! Xé nhỏ anh!"



"Cậu không phải vứt đi rồi chứ?" Tạ Lê Thần cuống, "Giữ lại mặc đi!"



Vinh Kính trong lỗ mũi hừ hừ một tiếng, đẩy y ra, "Nhanh đi ngủ, sáng mai anh còn bận quay phim."



Tạ Lê Thần ngẩn người, nhìn Vinh Kính, "Na... Cậu ngày mai không đi theo tôi?"



Vinh Kính nhăn mặt nhăn mũi, vươn 2 ngón tay, ý bảo -- ngày mai, vẫn còn lại hai ngày, nhịn một chút đi.



"Quay phim?"



Philips hiếu kỳ mở to hai mắt, Vinh Kính khoát khoát tay, "Nghĩ cũng đừng nghĩ, cậu không được đi!"



Philips mất hứng.



Vinson thấp giọng nói, "Điện hạ nếu muốn xem, đợi được về nước rồi có thể gọi người đến hoàng cung biểu diễn cho ngài xem."



"Gọi người đến diễn cho ta xem?" Philips cười nhạt một tiếng, "Còn cần phải gọi sao, đại đa số mọi người đều đang diễn cho ta xem không phải sao."



Vinh Kính và Tạ Lê Thần đều sửng sốt, chỉ thấy Philips đứng lên, "Tắm."



"Rõ." Vinson đi chuẩn bị nước cho Philips.



Tạ Lê Thần và Vinh Kính liếc mắt nhìn nhau, Philips cũng chỉ là một đứa trẻ hơn mười tuổi thôi, nói như thế nào nhỉ, chịu cuộc sống như thế kỳ thực cũng rất tàn nhẫn.



Tạ Lê Thần không hiểu sao có chút hối hận vừa nãy mắng cậu ta quá độc ác, trẻ con mà, hình thành tính cách có một phần rất lớn là ảnh hưởng từ bên ngoài.



Phục hồi tinh thần lại, thấy Vinh Kính cười tủm tỉm nhìn y.



"Sao nào?" Tạ Lê Thần có chút xấu hổ.



"Không có gì." Vinh Kính lắc đầu, "Ngày mai nói Văn Đức cùng đi với anh."



"Ai... Thật đáng tiếc!" Tạ Lê Thần nhíu mày, "Ngày mai cảnh đầu là trò hay, còn tưởng rằng cậu sẽ đến xem nữa, còn có rất nhiều cảnh đánh nhau kịch liệt, cậu ở đó nhất định sẽ siêu đẹp, đạo diễn hai ngày trước đã nói phải đưa cậu đến."


"Khụ khụ..."



Vinh Kính bị sặc trà, cảnh giác dựng thẳng tai nghe, vừa liếc ánh mắt có chút hiếu kỳ lại giả vờ vô tình nhìn Tạ Lê Thần, vừa gõ máy tính, có điều toàn màn hình là chữ HHHHH...



Tạ Lê Thần mặc âu phục vào, "Đi thôi."



"Vinh Kính?" Tào Văn Đức hiếu kỳ nhìn Vinh Kính còn đang ngồi trên sô pha không có dự định thay quần áo, "Cậu không đi sao?"



"Ờ..." Vinh Kính giương mắt nhìn mọi người, biểu cảm phức tạp... vẻ mặt Tôi-rất-muốn-đi.



"À, hôm nay cậu ấy không đi." Tạ Lê Thần vỗ vỗ Tào Văn Đức, "Đi thôi.""Không đi a... Tôi còn tưởng rằng cậu chắc chắn sẽ đến chứ." Tào Văn Đức tiếc hận, "Jeff bên kia đã sớm truyền đồn đại, hắn có ý với Lê Thần, muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi. Vốn nghĩ nếu cậu đến, lúc hắn động thủ động cước có thể sử dụng khay phóng chết hắn."



Vinh Kính tay run lên... Ấn trả lời.



Sara chat với Vinh Kính từ sáng, đang hỏi anh độ mẫn cảm của máy cảm nhiệt, liền thấy nguyên màn hình gửi đến toàn là HHHH..., nhìn mà miệng co quắp.



"Được rồi, ông đây có tập luyện rồi nhé, còn chưa biết ai chiếm ai đâu!" Tạ Lê Thần đạp Tào Văn Đức một cước, giơ tay kéo Tạ Tảo Thần đang tạm biệt Vinh Kính đi.



Trước khi ra khỏi cửa, Tạ Tảo Thần còn quay lại vỗ ngực với Vinh Kính, "Kính Kính, cậu yên tâm, tôi sẽ trông chừng đại ca!"



Nói còn chưa dứt lời, bị Tạ Lê Thần lôi ra ngoài, đóng cửa.



Mà Vinh Kính vẫn duy trì biểu cảm phức tạp, nhìn chằm chằm cánh cửa đã đóng... Trong óc cũng chỉ có bốn chữ một mực bay loạn xạ -- Tắm Thổ Nhĩ Kỳ, tắm Thổ Nhĩ Kỳ, tắm Thổ Nhĩ Kỳ...



"Ngon quá a!"



Philipscho một viên kẹo vào trong miệng, tán thán một tiếng, đánh vỡ sự yên lặng trong chốc lát.



Vinh Kính cũng phục hồi tinh thần lại, ho khan một tiếng lắc lắc đầu, cấm bản thân miên man suy nghĩ, nhìn lại màn hình. Thấy một câu nói của Sara, "Thật đáng thương a, muốn H thành như vậy luôn, nhanh đi tìm một chàng trai hay cô gái nào đó ăn cậu đi ~!"



Mí mắt Vinh Kính giật giật.



"Ai... Anh đẹp trai họ Tạ bị chiếm tiện nghi a." Philips híp mắt, "Muốn xem quá!"



"Ừ." Vinson gật đầu, "Là đan ông, anh ta đúng là cực phẩm."



"Nếu là người của ta, chắc chắn phải đến xem a!" Philips liếc mắt nhìn Vinh Kính, "Mặc kệ là xuất phát từ tâm lý gì đi nữa, đều phải đến xem."



"Đúng vậy!" Vinson phụ họa.



"Kỳ thực nếu đi, cũng sẽ không có nguy hiểm gì đâu nhỉ?" Philips ám chỉ nói, "Hay là lặng lẽ đến thôi."



"Đúng là chỉ số nguy hiểm rất nhỏ." Vinson gật đầu, nói rồi, hai người đều lén nhìn Vinh Kính.



Vinh Kính vẫn nhíu mày xuất thần, nội tâm đang đấu tranh, giữ nguyên động tác đầu ngón tay, khiến đầu kia Sara tiếp tục nhìn nguyên màn hình HHHH... không ngừng gửi đến