Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng

Chương 22 : Chỉ có một cái khăn nhỏ

Ngày đăng: 21:13 19/04/20


Lúc con người ta đắn do không quyết định được chủ ý, tệ nhất là có người ở bên châm ngòi thổi gió.



Vinh Kính vốn đang đấu tranh xem nên làm như thế nào, Philips cũng Vinson y như hai con ong mật nhỏ ghé vào tai anh "u u u... u u u...".



Tâm trạng Vinh Kính cũng theo đó mà lúc trầm lúc bổng.



Cuối cùng, trong đầu chỉ còn lại có "cái khăn nhỏ" trong câu chuyện của bọn họ.



"Được rồi." Vinh Kính hít sâu một hơi, "Đi!"



"Cuối cùng cũng được!" Philips vui vẻ."Nhưng mà." Vinh Kính nhìn hai người, nheo lại mắt nói, "Hai người phải hoá trang!"



"Hoá trang?"



Philips và Vinson liếc mắt nhìn nhau.



Tạ Lê Thần không ở đây, Vinh Kính chỉ biết chút thuật ngụy trang đơn giản.



Philips mang một đôi giầy độn cao, đội tóc giả màu đen, lại mặc một lớp áo lót phồng, khoác thêm áo khoác, Vinh Kính tùy tiện lấy ra một hộp phấn hơi tối màu xoa lên mặt và tay cho cậu ta.



Vì vậy, Thái tử nhỏ con trắng trẻo biến thành một cậu béo ục ịch hơi đen!



Philips soi gương, vô cùng bất mãn, "Thế này là sao?! Ta thà bị ám sát cũng không muốn thành như vậy cả đời!"



"Điện hạ, xin tạm thời nhẫn nại!" Vinson cũng có chút thoả mãn với tạo hình này.



Vinson đội một bộ tóc giả màu nâu, mặc một áo thể dục, quần jean còn cả giày thể thao, thành một thanh niên hay vận động.



Vinh Kính kéo hai người đi ra, chạy tới trường quay.



...



Tạm rời ba người chạy như bay trên đường, nhóm Tạ Lê Thần hiện tại đang ở trong phòng tắm Thổ Nhĩ Kỳ xa hoa nhất.



Để quay phim lần này, đoàn làm phim bao toàn bộ khu tắm, đồng thời chyển đạo cụ xa xỉ đến, trang hoàng phòng tắm tráng lệ.



Lúc Tạ Lê Thần đến, Jeff đang đọc kịch bản.



Hình xăm bò cạp đen trên ngực không biết lúc nào đã xăm thêm một đôi cánh thiên sứ... Có vẻ rất nghệ thuật. Người hóa trang đang tán thán hình xăm này, đương nhiên... cơ ngực của Jeff cũng không tệ.



Jeff gần đây khí sắc không tồi, về CROW rồi, xem ra cũng rất thích.



"Hi..." Jeff vẫn vẫn duy trì sự nhiệt tình như cũ, cùng hứng thú đối với Tạ Lê Thần.



Tạ Lê Thần chỉ khẽ giơ tay với hắn coi như chào hỏi, vẫn không thèm đáp lại, điểm này, tất cả những ai quen biết y đều đã quen.



Đạo diễn đến nhìn phía sau Tạ Lê Thần, "Ai, người vệ sĩ nổi tiếng kia của cậu đâu?"



Lần này đạo diễn cũng là một người nước ngoài, nghe đồn Vinh Kính hiện tại danh tiếng rất nổi trong giới đạo diễn cả trong và ngoài nước, siêu cấp vệ sĩ của Tạ Lê Thần, y như có nữ thần Muse bảo trợ vậy! (Muse: nữ thần bảo trợ văn học và nghệ thuật trong Thần thoại Hy Lạp)




"A..."



Đạo diễn cảm thấy tim đập có chút không đồng đều, ôm ngực điều tiết... điều tiết...



Lúc này, Tạ Lê Thần bơi tới giữa hồ, hít sâu một hơi lặn xuống... Sau đó, không còn động tĩnh.



Toàn cảnh trầm mặc.



Kim giây tí tách nhích, Tạ Lê Thần vẫn chưa ngoi lên, đảo mắt đã hai mươi mấy giây ...



"Này!" Mọi người nhìn nhau, đạo diễn đứng lên nhìn vào hồ, không xảy ra chuyện gì đấy chứ.



Lúc mọi người đang lo lắng, Vinh Kính đột nhiên đập ông chú quay phim đang ngây ngốc, "Quay!"



Người quay phim theo bản năng dựa theo yêu cầu bắt đầu quay.



Cùng lúc đó, chợt nghe một tiếng nước chảy "rào", bọt nước lớn bắn lên, Tạ Lê Thần trực tiếp từ trong nước xông ra... . Y hiển nhiên nghẹn khí rất lâu, hít thở sâu, điều chỉnh trạng thái của mình.



Người quay phim ngây ngốc lia máy quay từ dưới lên trên.



Hít thở sâu khiến đường cong cơ thể hoàn mỹ của Tạ Lê Thần hơi rung động, đặc biệt là hình xăm kia, dưới dòng nước dọc theo thân thể nhỏ giọt xuống, dường như trở nên sống động.



Máy quay giống như đầu lưỡi liếm qua quay lại từng bộ phận thân thể làm cho người khác cháy mắt khô họng kia... Cuối cùng dừng lại ở đôi mắt âm trầm. Bởi vì tạm thời thiếu dưỡng khí, mắt Tạ Lê Thần trống trải, hoàn toàn vô thần, lại không khó nhìn, trái lại có vẻ cực kỳ vô tình, lãnh khốc.



"Đạo... Đạo diễn!"



Trong nháy mắt ngay khi Vinh Kính hô "cắt", không biết ai kinh hô một tiếng. Nhìn lại, thấy ông đạo diễn béo kia ôm ngực ngã xuống từ trên ghế, trợ lý nhanh chóng lấy thuốc trong chai cho ông ta.



Nuốt mấy viên công hiệu nhanh xong, đạo diễn chỉ vào Tạ Lê Thần, "Chính... Chính là cảm giác này! Good Job! Good Job!"



Nói xong, quay đầu lại dựng thẳng ngón tay cái với Vinh Kính, "My Muses!"



Vinh Kính ôm tay nhướn nhướn mày, ở một bên xem, Tạ Lê Thần từ trong nước đi ra.



Một bên Jeff hơi nhếch khóe miệng.



Trước đó khi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, phương pháp bế khí khiến não thiếu dưỡng ngắn hạn này, là phương pháp tốt nhất khiến bản thân bình tĩnh, dứt bỏ tạp niệm và sợ hãi... Tạ Lê Thần quả nhiên không phải người bình thường. Không đúng, đúng hơn mà nói... Hẳn là người vệ sĩ xinh đẹp bên cạnh y kia.



Tạ Lê Thần ướt sũng đi trở về bên người Vinh Kính.



Chúng nhân viên đều vỗ tay.Vinh Kính đang lo lắng Philips ở bên ngoài sẽ gặp tai hoạ ngầm, mặt khác cái khăn lông ngắn Tạ Lê Thần mặc có phần lâu quá rồi đó. Liền đằng đằng sát khí liếc mắt lườm các nhân viên, "Tăng tốc!"



"Rõ..." Mọi người vì khí thế của con thỏ bạo lực, nhanh chóng làm việc.



Vinh Kính liếc Tạ Lê Thần, "Đi thay cái khăn ra! Cục đồ ăn!"



"Tuân mệnh." Tạ Lê Thần cầm lấy cổ tay Vinh Kính cắn một miếng, "Nữ vương bệ hạ."