Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng
Chương 23 : Nhện tinh xâm lấn
Ngày đăng: 21:13 19/04/20
Đoạn sau là cảnh hành động, người chỉ đạo võ thuật nơm nớp lo sợ nói qua cho Vinh Kính một lần, Vinh Kính không phát biểu ý kiến.
Đạo viên hỏi, "Thế nào?"
Vinh Kính nhún nhún vai, "Ông muốn nghe nói thật hay nói dối a?"
"Sự thật!"
"Anh ta không phải đánh nhau mà là dạy khiêu vũ!" Một câu nói của Vinh Kính, chọc trúng trái tim mỏng manh của người chỉ đạo võ thuật, ngồi chồm hổm trên sàn diễn tự liếm vết thương.
Đạo diễn hỏi Vinh Kính phải diễn thế nào mới có hiệu quả.
"Sát thủ không phải vận động viên võ thuật, phải nhanh chuẩn độc, dùng càng ít chiêu thức giải quyết kẻ địch càng tốt." Vinh Kính lắc đầu nhìn một đám cục đồ ăn bày bố hành động, "Loại sát thủ với tố chất này tuyệt đối sống không lâu đâu."
Đạo diễn bày tỏ là thời gian quá ngắn, cảnh phim không hấp dẫn, Vinh Kính chớp mắt mấy cái, "Anh sắp xếp bao nhiêu vệ sĩ?"
Biên kịch nghiêm túc trả lời, "A, người kia là nhân vật lớn, khoảng hai mươi ba mươi mấy người..."
Vinh Kính khóe miệng giật giật, "Nhân vật lớn mà chỉ có 20-30 vệ sĩ? Vậy mạng của cái nhân vật lớn cũng quá rẻ tiền nhỉ."
Đạo diễn và biên kịch há miệng toang hoác.
Vinh Kính nhìn trời, "Tìm 100 người đến đây."
"100?!"
Bỏ mặc đạo diễn và biên kịch kinh hoàng, Vinh Kính liếc nhìn Tạ Lê Thần đang uống trà, "Anh không lạnh à, mặc ít như vậy."
Tạ Lê Thần giật mình nhìn Vinh Kính, "Kính Kính cậu quan tâm tôi?"
"Không có!" Vinh Kính chết cũng không thừa nhận, "Truyền nhiễm thôi!"
Tạ Lê Thần vui vẻ mặt mày rạng rỡ.
Người của đoàn làm phim có chút khó xử, "Đi đâu tìm được 100 người a? Còn phải biết chút công phu nữa."
"Đến cục cảnh sát thuê được không?" Đạo diễn hỏi.
Vinh Kính lườm một cái, "Cảnh sát nhân dân không phải dùng để làm loại chuyện này! Quỷ Tây."
Đạo diễn khóe miệng nhướn cao.
"Gọi điện thoại cho công ty vệ sĩ thuê đi!" Tào Văn Đức về mặt này quen biết rất rộng, cung cấp số điện thoại công ty vệ sĩ. Đạo diễn nước ngoài kia hào phóng, vậy làm một cảnh quay vung tiền như rác đi, quả thực thuê 100 người đến.Rất nhanh người đã được đưa đến, sắp thành mấy đội, nghe người của đoàn làm phim sắp xếp công việc.
Vinh Kính ăn một quả chuối bổ sung thể lực, Tạ Lê Thần đột nhiên tiến đến bên tai anh nói, "Kính Kính, nhân số hình như không đúng."
"Sao?" Vinh Kính không hiểu, ngẩng đầu nhìn, "Cái gì?"
"Anh ra đây làm gì vậy?" Vinh Kính liếc mắt trừng Tạ Lê Thần, "Philips một mình ở bên trong?!"
Tạ Lê Thần nhíu mày, "Trường quay nhiều người như vậy, Vinson cũng ở đó, nhãi kia còn có thể lạc được a? Tôi sợ cậu gặp nguy..."
"Anh chuyên nghiệp một chút được không a?" Vinh Kính nhíu mày, ngữ khí rất nghiêm khắc "Đừng quên nhiệm vụ là gì !"
"Cậu chỉ biết có nhiệm vụ!" Tạ Lê Thần có chút buồn bực, mắng một câu, "Con thỏ chết tiệt!" Nói xong, xoay người đi.
Vinh Kính nhíu mày, bất mãn liếc nhìn bóng lưng y --bộ dáng gì thế kia, chân trần quấn khăn mà chạy đến.
"Ha ha."
Lúc này, phía sau truyền đến tiếng cười Lạc Thần có chút ho khan.
Vinh Kính quay đầu lại lườm anh ta, "Anh giữ cho mình chút khí lực đi."
"Không còn cách nào..." Lạc Thần hít sâu một hơi nhìn Vinh Kính, "Có mấy người quá không hiểu phong tình mà."
Vinh Kính ngẩn người, cúi đầu không nói.
Một lát sau, Kolo phái người tới đón Lạc Thần và hai sát thủ Spider bị bắt kia, còn tịch thu mấy khẩu súng thật, giải trừ nguy hiểm, Vinh Kính về lại trường quay.
Trong đó, diễn viên quần chúng vừa rút đi, các thành viên trong đoàn đều vây quanh máy quay xem lại mấy cảnh vừa quay xong mà khen không dứt miệng.
Philips và Tạ Tảo Thần vẫn như cũ đang chơi cờ tỷ phú, có vẻ Philips cũng sắp phá sản rồi.
Tạ Lê Thần tựa trên ghế nằm đọc kịch bản, cảnh sau là là Jeff diễn, y có thể nghỉ ngơi một hồi.
Đang bực mình, Tạ Lê Thần liền cảm thấy bên má lạnh băng, ngẩng đầu... Thấy Vinh Kính cầm một lon đồ uống đứng cạnh đó. Nước uống xanh mượt giống như nước trái cây, lạnh băng băng dán vào bên má y, còn cắm sẵn ống hút nữa.
"Làm gì vậy?" Tạ Lê Thần hỏi một câu.
"Mời uống." Vinh Kính cũng cầm một lon, đo đỏ, có lẽ là nước dưa hấu.
Tạ Lê Thần thấy anh cười tủm tỉm khóe môi khẽ nhoẻn, nhất thời cũng không còn giận dỗi gì, nhận đồ uống một ngụm...
"Khụ khụ!" Tạ Lê Thần phun luôn ngụm nước "Nước trái cây" màu xanh, mở to hai mắt nhìn Vinh Kính, "Đây là cái gì a?"
Vinh Kính nhẹ nhàng nhướn mày, "Nước khổ qua, thanh nhiệt giải độc."
"Khổ qua..." Tạ Lê Thần trừng mắt há hốc.
Vinh Kính xoay người đi xem nhóm Tạ Tảo Thần chơi cờ, chậm rì rì bỏ lại một câu, "Ai bảo anh hung dữ với tôi, cho anh đắng chết!"
Tạ Lê Thần cầm lấy gối ôm cắn cho cái gối đầy dấu răng -- tiểu ác ma! Hảo dễ thương! S thỏ!