Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng
Chương 26 : Uy hiếp đồng dao
Ngày đăng: 21:13 19/04/20
"Là fan cuồng sao?" Vinson lắc đầu, "Thật sự là đáng sợ, Thái tử điện hạ cũng có rất nhiều fan như vậy."
"Vinson." Philips có vẻ rất kinh thường, "Đó là lòng hiếu kỳ của dân đen, với lại ta quá ưu tú mà."
Trên mặt Tạ Lê Thần cũng lộ ra thần sắc không hiểu, Vinh Kính thấy được, liền hỏi, "Đoán sai sao?"
"Ờ..." Tạ Lê Thần sờ sờ mũi, "Tôi sao lại có cảm giác hắn không giống fan nhỉ."
"Là sao?" An Minh Nghĩa không hiểu.
"À... Cháu nghe giọng của mấy fan cuồng nhiều rồi, bất kỳ ai cũng điên hơn so với hắn." Tạ Lê Thần nhún nhún vai, "Hắn cũng không tránh khỏi quá lý trí!"
"Ừ." Vinh Kính gật đầu tán thưởng, "Anh rốt cuộc cũng bắt đầu có một chút tư tưởng phi cục đồ ăn rồi."
Tạ Lê Thần khóe miệng nhẹ nhàng co quắp, "Cậu thấy thế nào, thỏ Vinh!"
Vinh Kính ho khan một tiếng, đã rất quen cho y ăn một cái lườm, "Hắn chọn máy biến thanh!"
Tất cả mọi người gật đầu, "Biến thái mà!"
"Fan chọn máy biến thanh thì không phải fan cuồng thật sự!" Vinh Kính nghiêm túc nói, "Tôi ngày trước chuyên môn tìm tâm lý học gia nghiên cứu tâm lý fan, liền hiểu người này đã bị fan cuồng quấy rầy qua rồi. Phải biết rằng, cái gọi là tình yêu đó, là kiểu cực độ vặn vẹo, mọi người có thể hiểu được cái kiểu tình yêu thà-khiến-anh-chết-trên-tay-tôi- chứ-không-cho-phép-anh-rời-khỏi-tôi không?! Hắn phải khiến thần tượng của mình mãi mãi nhớ rõ hắn không giống người thường! Nếu như thần tượng có thể nhớ rõ giọng của hắn tất nhiên là chết cũng không nuối tiếc, nhưng một khi đã dùng máy biến thanh, thì rất dễ bị nhầm lẫn với những fan khác, đây là chuyện tuyệt đối không cho phép xảy ra! Hơn nữa bị lâm vào trạng thái si mê hầu hết là không có lý trí! Thần tượng nói với hắn một câu, cho dù là mắng hắn, hắn cũng kích động vạn phần, sao mà vì lời của Tạ Lê Thần đã do yêu sinh hận nhanh như vậy được? Nếu không làm sao gọi là biến thái? Chỉ có tội phạm mưu đồ không muốn để lại dấu vết đầu mối, mới đi lợi dụng máy biến thanh! Câu hận anh anh phản bội hắn kia, càng giống như là lý do muốn giết anh thôi!"
"Hô..." Nói xong, Vinh Kính hít sâu, thiếu chút nữa nghẹn khí rồi.
"Kính nói rất có lý!" An Minh Nghĩa nghe xong cũng gật đầu đồng ý, "Tâm lý chuyến biến đúng là rất cứng ngắc! Nhanh như vậy đã vì yêu sinh hận được sao?"
"Ai, vậy thôi." Tạ Lê Thần ném mình lên sô pha, "Mặc kệ nó, dù sao hắn cũng muốn giết tôi, sớm muộn gì cũng phải gặp, đến đó rồi tính, có đoán mấy cũng vô dụng!"
...
Thời gian đã không còn sớm, mọi người đi ngủ.
Đang nghi hoặc, đồng hồ đeo tay của Vinh Kính "tít tít" hai tiếng.
Vinh Kính sửng sốt, sau đó bay qua bàn trà, mở máy tính.
Tạ Lê Thần vẫn còn bĩu môi, chỉ là tung người qua chỗ bàn trà thôi có cần phải làm cool đến vậy không a.
Vinh Kính nhíu mày... Thấy thiết bị giám sát quay chỗ bãi đỗ xe ngầm, có một người đồ đen, đang từ hai cái xe màu đen xuống, đều cầm súng.
Camera giám sát của Vinh Kính có hệ thống cảnh báo quét hình phân biệt. Quét hình nếu có vật thể 1/3 gần giống súng lục , hoặc là 1/2 gần giống dao, đều sẽ tự động cảnh báo. Trang bị cảnh báo gắn ngay trên đồng hồ đeo tay của Vinh Kính.
"Chú ý, có người xâm nhập, không được ảnh hưởng đến những hộ gia đình khác, đều tản ra, chờ bọn chúng đi lên rồi giáp kích." Sara ra lệnh cho mấy người nhân viên an ninh phụ trách phòng thủ của Kolo, nhìn Vinh Kính, "Nhóm người này không giống fan cuồng đe dọa nhằm vào Tạ Lê Thần đúng không?!"
"Nguy rồi." Vinh Kính vỗ tay một cái, "Xe bị phục kích phát nổ ở trường quay, chắc chắn là tin tức lớn, nhất định sẽ có hình ảnh hoặc là tin tức ảnh chụp truyền bá... Có lẽ là trùng hợp chụp được Philips rồi!"
Tạ Lê Thần cũng biến sắc.
"Ưm?" Philips đang mơ ngủ, mơ mơ màng màng thức dậy, "Cái gì?"
"Tìm được rồi." Sara đã tìm được hình ảnh liên quan về vụ nổ ở trường quay ngày hôm nay, quả nhiên, có nhân viên lúc đó ở trong trường quay chụp ảnh up lên mạng. Bởi vì tin tức này là vụ mưu sát hoàn toàn nhằm vào Tạ Lê Thần , bởi vậy fan của Tạ Lê Thần bắt đầu điên cuồng reup hình ảnh. Ở trong những hình ảnh của các bản tin, rõ ràng chụp lại được Vinson và Philips! Mặc dù có chút bụi đất, hình dáng bên ngoài của hai người đã đại thể có thể phân biệt được.
"Là con sơ ý." Vinh Kính nhíu mày, cầm súng, "Con đi giải quyết bọn chúng."
"Cậu một người đi làm gì, tôi đi với cậu." Tạ Lê Thần cũng muốn đi, Sara khoát tay chặn lại, "Không cần gấp thế, có rất nhiều phương pháp có thể giải quyết bọn chúng." Nói rồi, giơ tay cầm lấy điện thoại, ấn 110.
"Alo?!" Sara dùng giọng nói kinh hoảng báo cảnh sát, nói cảnh sát mau chóng đến chỗ Tạ Lê Thần cứu mạng, một đám fan điên cuồng muốn giết người, đưa thêm mấy người tới.
"Cảnh sát đến được đây cũng phải mất trong vòng 3 phút." Vinh Kính nhìn quanh bốn phía, khó chịu, lườm Tạ Lê Thần, "Thế nhưng trong nhà một diễn viên thiên tài nào đó mà ngay cả một vật chắn cũng không có! Hay là anh muốn trốn ở phía sau đường ống khí than đây?!"Tạ Lê Thần khóe miệng giật giật, con thỏ chết tiệt này tùy thời tùy chỗ đều phải hạ thấp mình cơ! Cậu ấy đến tột cùng yêu mình đến chừng nào vậy?!
Chính lúc này, chợt nghe ngoài cửa thang máy "Đinh" một tiếng, tới rồi!