Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng
Chương 47 : Hai nhiệm vụ mới
Ngày đăng: 21:13 19/04/20
Tào Văn Đức không ngờ Tạ Lê Thần thách giá tận trời, đối phương dĩ nhiên cũng đáp ứng, anh ta không phải đèn cạn dầu, liền cảm giác ra trong đó hình như có một chút dị dạng.
Vì vậy, thân là một người đại diện kinh nghiệm phong phú, Tào Văn Đức lặng lẽ tìm người đi điều tra nguồn gốc Đoàn Dương, điều tra ra là có tin đồn không tốt, Đoàn Dương kia bối cảnh cũng không sạch sẽ lắm. Liền không đáp ứng yêu cầu của đối phương, nói phải xem xét lại... Hiển nhiên, bên Đoàn Dương với câu trả lời này rất không hài lòng.
"Tính bỏ hả?" Tạ Lê Thần nhận được điện thoại Tào Văn Đức có chút khó chịu, "Không phải chứ, có tiền mà không kiếm?"
"Bối cảnh của hắn không sạch sẽ, có dụng tâm kín đáo mới tìm anh, chúng ta lại không thiếu tiền, em giúp anh hẹn mấy bộ phim khác, ngày mai đi bàn bạc."
"Hừ!" Tạ Lê Thần quăng ngã điện thoại, Vinh Kính một bên đang lạch cạch gõ bàn phím yếu ớt hỏi, "Tòa thành tôm chiên của tôi đâu?"
Tạ Lê Thần tựa trên sô pha cảm thấy bứt rứt, cứ y như mình sợ cái tên Đoàn Dương kia vậy, Tào Văn Đức thật là, có tiền còn không kiếm! Vinh Kính biết y khó chịu, chầm chập nói, "Làm gì phải để tâm như vậy, tôi cũng khá chủ trương anh không nên xung đột chính diện với hắn, không ý nghĩa."
Tạ Lê Thần không nhiều lời, chung quy chính là không phục, người kia còn cài máy nghe trộm lên mình, có thù không báo không phải là quân tử a.
...
Sáng sớm hôm sau, Tạ Lê Thần theo Tào Văn Đức đi bàn hợp đồng mới, Vinh Kính đi theo thế nhưng không lên lầu, mà là chờ trong xe, vừa ăn sáng vừa xem báo.
Chính lúc này, máy tính reo lên, Vinh Kính biết là lời mời liên lạc video nhiệm vụ từ Kolo, đóng hết cửa sổ bốn phía, mở video.
"Vinh Kính, có nhiệm vụ." Lúc Kolo nói lời này, sắc mặt không tốt?
Vinh Kính nghiêng đầu ... nhìn ông ta, hỏi, "Nhiệm vụ gì a?"
"Cấp C."
Vinh Kính nhíu mày, "C?! Có phải lần trước Tạ Lê Thần bị bắt cóc, thế nên bình xét cấp bậc bị hạ xuống không? Lần đó rõ ràng là tổ chức các ông có vấn đề."
"U." Kolo cũng nở nụ cười, "Hai cậu bồi dưỡng tình cảm không tệ nhỉ, còn nói giúp anh ta nữa."
Vinh Kính bất mãn đảo mắt.
"Chủ yếu là hai người gần đây không có nhiệm vụ, nhiệm vụ cấp C này, cậu có thể sẽ cảm thấy hứng thú."
"Sao?" Vinh Kính khó hiểu, "Nhiệm vụ gì?"
"Vừa vặn, trước đó cậu nhờ tôi điều tra một người phụ nữ, tên Tô Phương Vân, trên hồ sơ đã tử vong có phải không?" Kolo lấy ra ảnh chụp cho Vinh Kính xem.
"Đúng!" Vinh Kính gật đầu.
"Thế nhưng gần dây chúng tôi tra được, Tô Phương Vân tên gốc không phải là Tô Phương Vân, hơn nữa cái chết của cô ta hình như có hiềm nghi giả trang.""Có ý gì?" Vinh Kính không hiểu lắm.
"Nhưng lại không phải sát thủ thuộc phía chính phủ, là một người dọn đường!" Vinh Kính lắc đầu, "Ai trả thù lao cao cô ta sẽ bán mạng cho kẻ đó."
"Rất có cá tính." Tạ Lê Thần chậc chậc hai tiếng, "Đề tài cũng không tệ lắm, thích hợp quay phim."
"Ừ, tôi có thể cung cấp một đề tài rất truyền kỳ cho anh. Nghe nói cô ta năm đó đến Trung Nam Mỹ giết một tay trùm buôn ma túy, bị hạ lệnh giết chết. Cuối cùng cô ta trốn vào rừng, giải quyết hầu như toàn bộ đám buôn ma túy có vũ trang hạng nặng, còn cứu một đứa bé bộ lạc nguyên thủy, tay không lột da một con báo đen. Cuối cùng, tù trưởng bộ lạc tôn cô ta là dũng sĩ, tự mình xăm một con báo đen trước ngực cô ta, được gọi là Panther Yulia, là một người ngoan độc!"
Tạ Lê Thần nghe được trợn tròn mắt, "Rambo phiên bản nữ a... Trâu bò như vậy sao lại đi làm kẻ dọn đường? Tôi nghĩ cô ta hẳn là rất có tinh thần trọng nghĩa a."
"Ừm, khó nói, rất ít người hiểu được cô ta." Vinh Kính lắc đầu, "Nghe nói, cô ta trước đây là một bà chủ gia đình hạnh phúc, thế nhưng trong lần du lịch tuần trăng mật, chồng bị một tên biến thái cuồng giết người giết chết, còn cô ta bị tên đó đem đi, cùng nhau sinh sống hơn một năm, cuối cùng tên đó bị cô ta làm thịt."
"Oa..." Tạ Lê Anh Thầnnh trợn tròn mắt, "Tình tiết phim kịnh dị a!"
"Thế nên mới nói, con người là loại sinh vật có tiềm lực vô hạn!"
Đang nói, điện thoại di động của Tạ Lê Thần reo lên, là Tào Văn Đức nhắn tin thông báo địa điểm gặp mặt Đoàn Dương cụ thể ngày mai.
Nhìn thoáng qua, Tạ Lê Thần buông điện thoại di động, nhìn thấy một bên Vinh Kính suy suy nghĩ nghĩ, "Thỏ, Đoàn Dương kia đến tột cùng giỏi cái gì?"
Vinh Kính do dự một chút, "Hắn số học đặc biệt tốt, có năng lực tính toán rất mạnh, rồi công phu cũng không tệ, các phương diện khác có thể đều rất am hiểu."
"So sánh với tôi thì sao?" Tạ Lê Thần nghiêm túc hỏi.
Vinh Kính nhìn trời, cự tuyệt trả lời vấn đề này, chỉ là giơ tay vỗ vỗ Tạ Lê Thần, "Đã nói rồi, anh còn non lắm, thế nhưng tiềm lực vô hạn."
...
Hậu quả Vinh Kính thuận miệng chế nhạo Tạ Lê Thần chính là anh cả đêm không thể ngủ được.
Toàn nghe âm thanh "tạch tạch tạch" cả một đêm, Vinh Kính xốc chăn lên che đầu hỏi Tạ Lê Thần, "Anh đến tột cùng muốn làm gì!"
Tạ Lê Thần đang cầm một cái máy tính nhập tâm luyện tập tính nhẩm, "Tôi ngày mai phải đi gặp tình địch, thua mất mặt biết chừng nào? Cái này gọi là lâm trận mới mài gươm, có thua cũng phải thua vinh quang!"Vinh Kính ngửa mặt lên trời rồi ngã xuống, hối hận vừa rồi khích tướng Tạ Lê Thần, trở mình, thấy Tạ Lê Thần vẻ mặt nghiêm túc luyện tập. Vinh Kính nhịn không được cau mũi, tự nhủ, thứ anh biết thì hắn không biết mà, lại chưa chắc sẽ thua, tích cực như vậy làm gì chứ.
Chính lúc này, Tạ Lê Thần đột nhiên quay đầu, vừa vặn thấy được biểu cảm của Vinh Kính, Vinh Kính kéo chăn lên một chút, che mặt.
"Tôi hỏi cậu." Tạ Lê Thần cánh tay chống lên giường hỏi Vinh Kính, "Nếu như tôi và hắn cùng rơi xuống sông, cậu cứu ai?"
Vinh Kính mí mắt giật giật, "Kéo anh một cái, tiện thể lấy viên gạch đập hắn!"
Tạ Lê Thần nghe xong, trên mặt dạng liền có nét cười thỏa mãn.