Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng

Chương 59 : Tìm kiếm hồn ma

Ngày đăng: 21:13 19/04/20


Đằng Thành đưa Vinh Kính và Tạ Lê Thần cùng đến sân vận động, điều tra đầu mối Thomas bị bắt cóc .



Vinh Kính kiểm tra cột rổ, giáo viên thể dục của trường nói cột rổ không biết vì sao ngã xuống, nhân viên cảnh sát kỹ thuật tra xét nửa ngày, cũng thấy chỉ là bất ngờ.



Vinh Kính cũng kiểm tra cái cột, không phải bị hỏng, rồi tự động ngã xuống... Có cái này có thể sao?



Tạ Lê Thần cũng choáng váng nhìn cột rổ đổ trên mặt đất, bởi vì cột rổ căn bản không phải gãy đôi hay sao cả, mà là hoàn toàn đổ xuống.



"Cột rổ này trọng lượng bao nhiêu?" Tạ Lê Thần hỏi một người cảnh sát phụ trách giám định bên cạnh.



"Đây là cột rổ dịch chuyển lên xuống thủ công, trọng lượng tổng cổng khoảng 1 tấn, vô cùng kiên cố dùng máy áp suất hơi nước cũng không đẩy không ngã, mặt khác, cho dù có bị máy áp suất hơi nước đẩy được, cột rổ cũng chỉ tự động thấp xuống, chứ không ngã xuống." Người cảnh sát kia cười khổ một tiếng, "Muốn nó sập, trừ phi là tìm một hai con voi châu Phi thành niên đến húc nó, không thì hai cần cẩu loại khồng lồ."



Tạ Lê Thần nhíu mày, là phương pháp gì đẩy sập cột rổ đây? Truyền thông bên ngoài đều đưa tin nói là cột rổ bị hỏng hóc, còn có người đưa tin nói là bị người đẩy, bất quá có lẽ không ai tin là nó tự ngã.



"Thực sự có ma sao!"



"Hay a, chắc chắn có!"



Tạ Lê Thần chợt nghe cách đó không xa, có mấy người nữ sinh xem náo nhiệt đang khe khẽ nói nhỏ, y đi qua.



Mấy nữ sinh thấy Tạ Lê Thần , đều sửng sốt, rất hưng phấn đương nhiên cũng hiếu kỳ vì sao Siêu sao lại ở chỗ này?



"Hi." Tạ Lê Thần cười cười, mấy nữ sinh lập tức có chút choáng váng. Một cô khá bạo nhanh chóng móc sô và bút ra, "Lê Thần kí tên cho em với!"



Tạ Lê Thần kí tên cho cô, hai người kia cũng hoan hỉ vui mừng muốn được kí tên, còn hỏi y, vì sao xuất hiện tại hiện trường giết người."À." Tạ Lê Thần cười cười, "Anh gần đây phải diễn một bộ phim về mưu sát trường học, trong đó có một tình tiết chuyện ma quái trong trường. Vừa lúc nghe một người bạn nói, trường học này có chuyện ma quái phải không? Thế nên anh đến tìm kiếm cảm xúc, không ngờ thực sự gặp phải chuyện này... Cảnh sát Bên kia có một người là bạn anh, thế nên được vào xem."



"Ra anh cũng nghe nói về chuyện ma quái a?" Các nữ sinh đây đó liếc mắt nhìn nhau, đều căng thẳng.



Lúc này, Vinh Kính từ chỗ chuyên gia kỹ thuật kia tìm hiểu được đặc tính cột rổ, cũng hết đường xoay xở, định hỏi ý kiến Tạ Lê Thần. Vừa xoay mặt, nhìn thấy Đằng Thành nghiêng mặt, chuyên chú nhìn bên sân bóng, Tạ Lê Thần giao tiếp với mấy nữ sinh kia.



"Anh ta rất thông minh." Đằng Thành đột nhiên quay đầu lại nói với Vinh Kính, "Tôi điều tra thành tích học hành trước đây của anh ta, từ nhỏ đến lớn, môn nào cũng được cấp A! Bất luận là cuộc thi giáo dục quốc nội khô khan hay ngành học tương đối linh hoạt thực dụng nước ngoài, ngay cả mấy khoản thường thức gia đình, anh ta cũng có thể dễ dàng lấy được điểm tuyệt đối!"


Vinh Kính hơi lắc đầu, "Có vẻ không liên quan đến chuyện bắt cóc Thomas a."



"Tôi cũng thấy thế." Tạ Lê Thần nhìn trái phải, "Bất quá tôi có hứng thú với vụ án này hơn là điều tra đầu mối vụ biến mất kia."



"Ừ, tôi cũng vậy!" Vinh Kính cũng gật đầu, "Đến trường học một chút thế nào?"



Tạ Lê Thần vui vẻ đáp ứng.



"Bọn em dẫn đường cho hai người!" Ba nữ sinh kia rất nhiệt tình, đang định đi, Đằng Thành kéo hai người lại, "Này, tìm được Thomas trước đã!"



Vinh Kính và Tạ Lê Thần liếc mắt nhìn nhau, nguyên bản không muốn phối hợp lắm, dọc theo đường đi Đằng Thành theo dõi gắt gao, không khỏi có chút khó chịu.



Tạ Lê Thần mỉm cười, "Vậy cùng các nữ sinh tâm sự chuyện Thomas là được chứ gì?"



Đằng Thành nhíu mày, Tạ Lê Thần từ ngay từ đầu vẫn luôn khiêu chiến tính nhẫn nại của mình, người này tính cách thực sự là rất ác liệt.



Vinh Kính đứng một bên, lực chú ý bị một bóng người hiện lên ở cửa sân vận động thu hút —— là người phụ nữ bám theo bọn họ kia! Cũng tới?



"Được rồi, nghe nói trường học các em còn có một học sinh biến mất có phải không?" Vừa đi ra ngoài sân vận động, Tạ Lê Thần vừa hỏi mấy nữ sinh."Thomas sao, cùng lớp bọn em đó." Một người nữ sinh nói cho ba người, "Cậu ấy là sinh viên chuyển trường cũng là con lai, bất quá thường ngày không hay nói, chỉthích chơi bóng."



"Đúng rồi, cậu ấy đã từng rất nghiêm túc hỏi thăm quá chuyện hồn ma nắm đó!" Một nữ sinh nhỏ giọng nói, "Có vẻ cảm thấy rất hứng thú!"



Vinh Kính và Tạ Lê Thần ngẩn người, "Cậu ta cảm thấy hứng thú với hồn ma?"



"Vâng, hình như là thế." Nữ sinh gật đầu, "Lần đó lến lớp cậu ấy ngồi ngay sau bọn em, cũng chính là lần giáo sư Trần bị thương kia, cậu ấy có vẻ vô cùng căng thẳng, còn rất kích động, sau đó vẫn luôn tìm một người."



"Tìm người?" Vinh Kính và Tạ Lê Thần đồng thanh hỏi, "Tìm ai?"



"Tìm hồn ma!" Nữ sinh trả lời không giống như đang giỡn, "Nói là một nam sinh không cùng lớp nhưng tới nghe giảng. Thế nhưng bài giảng lịch sử, hầu như toàn bộ mọi người cùng năm đêu tới, trong phòng học có cả vài trăm người! Lớp của giáo sư Trần rất hay, rất nhiều sinh viên dự thính, đi đâu mà tìm!"



Vinh Kính và Tạ Lê Thần liếc mắt nhìn nhau —— Thomas, có phải đã phát hiện chuyện gì không? Vụ án lần này chẳng lẽ không phải chỉ là che giấu bắt cóc đơn thuần?!