Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng

Chương 66 : Bí mật Kolo che giấu

Ngày đăng: 21:13 19/04/20


Vinh Kính và Tạ Lê Thần đi vào hàng lang, nhìn cái áo chống đạn cách đó không xa đang bốc cháycó chút không nói được gì.



"Sao lại cháy?" Tạ Lê Thần nửa ngày mới hỏi Vinh Kính, "Tự cháy?"



Vinh Kính há há miệng, "Cái đó... Không thể nào?"



Hai người đi tới phía trước áo chống đạn, trên cầu thang đã không còn ai, cái áo vẫn còn đang cháy, thế nhưng lửa rất nhỏ, hẳn là có thể chắc chắn, không có chất dẫn cháy.



"Kỳ quái a!" Tạ Lê Thần định giơ tay cầm cái áo lên, bị Vinh Kính ngăn cản, "Đừng đụng."



Vinh Kính nói rồi, cầm một cái chổi trên hành lang chọc chọc cái áo.



"Hai người làm gì vậy?"



Lúc này, phía sau truyền đến giọng Hà Đống.



Vinh Kính và Tạ Lê Thần nhanh chóng vứt vũ khí trong tay đứng lên, làm như không có việc gì quay đầu lại nhìn hắn, "Ờ..."



"Hai người không phải chứ? Hơn nửa đêm không thấy đâu, ra là chạy đến đây phóng hỏa!" Hà Đống mở to hai mắt nhìn hai người.



"Không phải chúng tôi phóng!" Vinh Kính nhanh chóng lắc đầu, "Đi tới thì thấy đã cháy ... Còn cái áo này là của ai?"



Hà Đống ngẩn người, dùng cái chổi dập lửa, "Đoàn làm phim có trẻ con ở chỗ này nghịch lửa?"



Vinh Kính và Tạ Lê Thần liếc mắt nhìn nhau, chẳng lẽ là quỷ kế của kẻ tập kích? Nhưng vừa rồi người kia hình như còn hoảng sợ hơn.



Vinh Kính ngẩng mặt nhìn camera xa xa... Đối phương hẳn là kinh nghiệm phong phú, bất ngờ tiến nhập tuyệt đối sẽ không bị quay chụp được, thế nhưng chuyện vừa nãy kia thì không nhất định!Vinh Kính và Tạ Lê Thần trở về, thấy ở cửa phòng Thiệu Dịch đang đứng xấu hổ.



"Ờ, em định..."



Tạ Lê Thần vỗ vỗ, "Đã khuya rồi, đi ngủ sớm một chút."



Thiệu Dịch há miệng nửa ngày, cũng ngại hỏi, không thể làm gì khác hơn là chúc ngủ ngon rồi đi.



"Thật lạnh lùng a." Hà Đống ôm cánh tay ngậm điếu thuốc ở bên nhìn, "Với hậu bối nên dịu dàng chút chứ."



Tạ Lê Thần cười gượng hai tiếng, liếc mắt thâm ý nhìn điếu thuốc trong miệng Hà Đống.



Hà Đống cùng y nhìn nhau, nhịn không được cười rộ lên, "Đừng phóng điện với tôi, tôi không phải kiểu người của anh." Nói xong, quay về phòng đóng cửa.



Vinh Kính thấy Tạ Lê Thần vẫn ở đó suy nghĩ, một tay kéo anh vào cửa, đóng lại, đi tới cạnh cái áo Thiệu Dịch đưa, lục lọi một trận, từ trong áo lông lấy ra một máy nghe trộm, ném vào trong bát trộn trộn, mở cửa sổ hất xuống.




"Sai."



"Lực lượng!"



"Vẫn sai."



"Vậy là cái gì? Phá hỏng?"



Vinh Kính nhíu mày, nhìn trên màn hình một dấu gạch chéo thật lớn, "Có sáng tạo chút được không a?!"



"Tiến hóa?" Tạ Lê Thần đột nhiên hỏi.



"Tiến hóa?" Vinh Kính gõ vào, vẫn sai.



Tạ Lê Thần từ bỏ, "Vậy còn... Sinh sản? Cậu đoán có thể Kolo kỳ thực là người ngoài hành tinh, sinh hơn mười vạn quả trứng giấu đi, chờ trứ ấp trứng nở rồi thống trị trái đất không?"



"Thần kinh!" Vinh Kính chống cằm gõ sinh sản, vậy mà —— chính xác!



Văn kiện bắt đầu giải nén.



"A!" Vinh Kính kêu lên, "Sao biết?"



"Mau tìm vợ cho ông ta đi!" Tạ Lê Thần vỗ vai Vinh Kính, "Cậu xem ông ta tùy thời tùy chỗ muốn sinh sản đời sau kìa!"



Đang nói, giải nén kết thúc.



Vinh Kính có chút căng thẳng nhìn Tạ Lê Thần, Tạ Lê Thần thấy anh do dự, giơ tay lấy qua, điểm mở tập tin, thấy bên trong xuất hiện một phần bản thảo chi tiết —— [[ Kế hoạch Oppenheimer ]].



Vinh Kính và Tạ Lê Thần đều sửng sốt một hồi, Tạ Lê Thần nhìn Vinh Kính, "Tên này rất quen a."



Vinh Kính nhìn trời, "Cha đẻ của bom nguyên tử đó, người chủ đạo nổi tiếng nhất của kế hoạch Manhattan."



"Kolo muốn tạo bom nguyên tử a?" Tạ Lê Thần hỏi một câu đủ ngốc, "Uranium bán ở đâu?"



Vinh Kính đẩy y một cái cho y không náo loạn nữa, mở tập tin kế hoạch kia, thấy bên trong cất giấu rất nhiều video. Tạ Lê Thần mở mấy cái xem, phát hiện đều là cảnh quay hành vi của người có siêu năng lực—— ví dụ như nói, lấy vật từ xa, dùng ý muốn bẻ con cái muôi, nằm mơ dự báo tương lai vân vân... Đều là những màn biểu diễn công năng đặc biệt ở người."Là muốn chứng minh những người này đều là người ngoài hành tinh sao?" Tạ Lê Thần buồn cười, "Chắc không liên quan đến tôi nhỉ?"



"Có thể... Thực sự có liên quan." Lúc này, Vinh Kính mở một tập tin tên [[ Cơ thể mẹ ]].



Nội dung tập tin da phần là ghi chép chi tiết, xem xong, Vinh Kính triệt để há hốc mồm.