Hắc Phong Thành Chiến Ký
Chương 241 : Hỏa
Ngày đăng: 01:08 19/04/20
Tiểu Tứ Tử đột nhiên chỉ vào tiền trang tư nhân của Thành gia lại nói bốn cái đầu người của bốn cỗ tiêu thi kia hiện đang ở bên trong, lúc này thật là gây khó dễ cho Lâm Dạ Hỏa. Lấy tính cách của Hỏa Phượng dĩ nhiên liền muốn chạy vào đi nhìn một chút, nhưng bên người lại còn mang theo hai đứa con nít, một con hổ và một con chó a. Mà hôm nay nhiệm vụ của Hỏa Phượng chủ yếu là chăm con nít a~.
Tiểu Lương Tử cũng muốn chạy vào liền bị Lâm Dạ Hỏa một tay lôi lại, trước tiên là mang Tiểu Tứ Tứ tìm một gian trà lâu.
Trà lầu này cách “Đệ Nhất Sòng Bạc: mà đám người Triển Chiêu đi cũng thật gần, Hỏa Phượng chạy lên lầu muốn tìm một nhã gian có chỗ quan sát tốt nhất, quyết định trước tiên phải theo dõi cái đã.
Tuy Hỏa Phượng thường ngày rất nhị, nhưng thật ra lại là người đáng tin, vào lúc này tình huống không rõ, Hắc Phong Thành lại là cứ điểm quân sự, quân doanh Triệu Phổ có quy định, Triển Chiêu phá án có kinh nghiệm, tốt nhất là tìm hai người bọn họ thương lượng một chút mới quyết định, tình huống không rõ không muốn bứt giây động rừng.
Hỏa phượng bưng ly trà vừa thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn một cái liền rút trở về, đưa tay rút lấy khăn trải bàn đưa ra ngăn cửa sổ.
Cái khí thế đó khiến cho tiểu nhị đang châm trà cũng giật mình.
Sau khi Lâm Dạ Hỏa ngăn cửa sổ liền híp mắt “ Ai nha! Quá nắng rồi!”
Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử có chút vô lực.
Trà lâu ở Hắc Phong Thành Hắc, tiểu nhị tự nhiên là biết Tiểu Tứ Tử liền vui tươi hớn hở giới thiệu món ăn ngon cho bé.
Lâm Dạ Hỏa hỏi tiểu nhị, “Ai, tiền trang kia làm sao ban ngày cũng không mở cửa a? Muốn đổi chút ngân phiếu cũng không được.”
Tiểu nhị vừa nghe cũng gật đầu, “Ai nha ta cũng không biết như thế nào! Hôm nay mới sáng sớm cũng có nhiều người tới hỏi thăm rồi. Chúng ta ở Hắc Phong Thành, thương nhân qua lại nhiều, có người đổi nhiều ngân phiếu thì quán trà này của chúng ta cũng kinh doanh thuận lợi chút. Mà thường thì Thành lão gia lúc đóng cửa cũng thông báo trước cho chúng ta biết ba ngày a, hôm nay không biết thế nào!”
Lâm Dạ Hỏa bưng ly trà gật đầu, cùng tiểu nhị tán gẫu.
Tiểu nhị kia còn thật bát quái, đem chuyện liên quan đến tiền trang Thành gia mà mình biết cũng nói cho Lâm Dạ Hỏa.
Tới khi trà bánh được mang lên, tiểu nhị bưng mâm trà đi xuống, Lâm Dạ Hỏa đã đại khái biết được Tiền trang này, nói tóm lại —— là một cửa hiệu lâu đời thật bình thường, cũng không có gì khả nghi.
Lâm Dạ Hỏa thấy Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử mỗi một đứa con nít đều đang cấm lấy cái bánh đậu mà ăn, liền đưa ra hai cái tay gõ đầu hai đứa một cái.
Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử cũng ngẩng đầu nhìn Hỏa phượng.
Lâm Dạ Hỏa tỏ ý, “Đi đến bên cửa sổ mà ăn, một đứa một bên mà nhìn, quan sát sòng bạc cùng tiền trang.”
Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử đều bĩu môi —— huynh không đi sao lại bảo bọn đệ đi?
Hỏa phượng che mặt, “Nắng a!”
Vừa nói, vừa đem hai đứa con nít kéo dậy, vỗ cái mông chạy tới bên cửa sổ, Hỏa phượng cũng tự mình đem bàn dời qua một bên, cách thật xa cửa sổ nhìn qua rèm che mà quan sát tình huống trên đường.
“Triển đại ca cùng Bạch đại ca tới!”
Tiểu Lương Tử lanh mắt, một cái liền nhìn thấy Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường mang theo một xe hoàng kim tới cửa sòng bạc Tằng gia.
Lâm Dạ Hỏa nhìn cũng vui vẻ, “Ai nha, hai tên ngốc mang theo xe hoàng kim tới đánh bạc may mà lớp hóa trang khá tốt, nếu không sau này không cần lăn lộn nữa rồi!”
Tiểu Tứ Tử ngoẹo đầu, nhìn cánh cửa Thành gia cách đó không xa còn đang đóng, tựa hồ là đang ngẩn người.
Tiểu Lương Tử lấy cánh tay đụng đụng bé, cười hỏi, “Cận nhi, hôm nay Triển đại ca Bạch đại ca sẽ phá quán sao?”
“À..?” Tiểu Tứ Tử hồi lâu mới hoàn hồn lại, nhìn Tiểu Lương Tử một chút.
Tiểu Lương Tử lập tức biểu lộ quan tâm, “Cận nhi, đệ làm sao rồi?”
Tiểu Tứ Tử lại liếc mắt nhìn tiền trang kia một cái.
Tiểu Lương Tử liền xắn tay áo, “Cận nhi, đệ rất để ý cái Tiền trang đó a? Để ta đi dò hỏi cho đệ!”
Chẳng qua là Tiểu Lương Tử mới vừa đứng lên liền bị Tiểu Tứ Tử kéo lại.
“Không nên đi nha sẽ gặp nguy hiểm, một hồi sẽ phát hỏa a.” Tiểu Tứ Tử chậm rãi nói.
Lâm Dạ Hỏa mặt đầy khâm phục nhìn Tiểu Tứ Tử, “Ngay cả một hồi phát hỏa cũng biết?”
Tiểu Tứ Tử nhìn chung quanh một chút, “Phải chuẩn bị dập lửa a, ngay cả thủy long xa (xe cứu hỏa) nữa..”
Lâm Dạ Hỏa, nói, “Bằng không để ta đi quân doanh một chuyến đi…”
“Không được a.” Tiểu Tứ Tử nắm lấy Lâm Dạ Hỏa, “Tiểu Lâm Tử một hồi phải bắt người.”
Hỏa phượng cảm thấy khó hiểu, “Bắt ai?”
“Người phóng hỏa nha.” Tiểu Tứ Tử suy nghĩ một chút, đưa tay ra ngoài.
Lâm Dạ Hỏa cùng Tiểu Lương Tử đều không hiểu mà nhìn theo cử động của Tiểu Tứ Tử.
Chỉ thấy Tiểu Tứ Tử đưa tay đến ngoài cửa sổ, cố gắng muốn búng ngón tay, sau đó liền mếu máo.
Hỏa Phượng cùng Tiểu Lương Tử mắt liếc một cái, Tiểu Tứ Tử mới vừa rồi là cố gắng búng tay, nhưng hình như là ngón tay quá mềm yếu rồi, đều không phát ra âm thanh a.
Ba người đều trầm mặc chốc lát, Lâm Dạ Hỏa “Phốc” một tiếng, vội vàng che miệng.
Tiểu Tứ Tử quay đầu liếc Lâm Dạ Hỏa, Hỏa Phượng cố gắng bày ra vẻ mặt nghiêm túc —— không thể cười!
Tiểu Lương Tử chính là víu lấy khung cửa sổ mà cào cấu, trong miệng lầm bầm, “Cận nhi quá khả ái rồi! Vô địch thiên hạ đệ nhất thế gian tiểu khả ái a ~!”
Tiểu Tứ Tử lấy tay về, tìm lấy cái khăn tay xoa xoa tay, lại đưa tay ra ngoài, “Ba” một tiếng, lúc này ngược lại là vang lên.
Mọi người rối rít nghị luận, một vạn lượng hoàng kim chỉ chơi một ván, vạn nhất sòng bạc thua, đây chẳng phải là ngay cả mua bán đều phải bồi đi ra ngoài? Đây là phá quán a! Từ đâu tới khách đánh bạc như vậy a, chẳng lẽ là người trong nghề?
Lâm Dạ Hỏa ở trên nóc trà lâu mai phục, chỉ thấy từng đợt từng đợt người đi bên này tham gia náo nhiệt.
Hỏa phượng nâng cằm bỉu môi, “Ai nha! Đều bị Triển tiểu miêu cùng Bạch lão ngũ chiếm hết danh tiếng rồi, đại gia chính là quá đẹp trai cho nên không có phương diện nào có thể hóa trang để cho ta đi làm loại chuyện này a.”
“Là quá nhị đi.”
Sau lưng thanh âm quen thuộc truyền tới.
Hỏa phượng híp mắt một cái, quay đầu nhìn, chỉ thấy Trâu Lương đáp xuống bên cạnh, ngồi xuống sau đó nằm úp xuống bên cạnh Hỏa Phượng, cũng quan sát tiền trang kia.
Lâm Dạ Hỏa nhìn hắn, hỏi, “Ngươi làm sao tới? Không phải đang cùng huynh đệ ngươi tra gian tế sao?”
“Tra xong hết rồi.” Trâu Lương nói, “Vương gia bên kia thảo dược cũng mua xong, một hồi sẽ tới.”
Lâm Dạ Hỏa nâng cằm, Trâu Lương tới mình có thể nhín chút thời giờ nhìn sự tình tiến triển bên phía sòng bạc một chút, “Nói về huynh đệ ngươi, là ra cái chủ ý gì nha? Làm gì để cho Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đi phá quán?”
Trâu Lương từ trong lòng ngực cầm một túi giấy đưa cho Lâm Dạ Hỏa, vừa nói, “Trên đường tin tức đã truyền ra, mọi người đều cảm thấy là người trong nghề đi phá quán.”
Lâm Dạ Hỏa mở túi giấy ra, chỉ thấy bên trong có một quả đào đặc biệt đẹp.
Hỏa Phượng cười híp mắt gặm đào.
Trâu Lương nói tiếp, “Âu Dương tìm người, chuẩn bị ở vị trí chỗ tốt nhất trong Hắc Phong Thành, làm bộ mở một cái sòng bạc mới.”
Lâm Dạ Hỏa suy nghĩ một chút, cười, “Vậy mà hắn cũng nghĩ ra được, đây là muốn đánh gãy tài lộ của người ta, ép người ta chó cùng rứt giậu?”
Trâu Lương, “Mới vừa rồi Hứa Kham ở trong danh sách lọc ra ngoài một số cửa hàng kinh doanh mờ ám, hắn nói muốn mở một cửa hàng, đặc biệt cùng mấy nhà kia đối nghịch.”
Lâm Dạ Hỏa cười một tiếng, “Ngươi đừng nói, chiêu này có chút tổn hại, nhưng quả thật là có tác dụng lớn”.
Trâu Lương gật đầu, “Ta cũng cảm thấy như vậy, vốn là một cái đầm nước đọng, lăn lộn trong đó thì đồ vật gì cũng có thể lấy ra”.
Đang trò chuyện, phương hướng sòng bạc xa xa truyền đến một trận xôn xao.
Chỉ thấy Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đã đi ra, đám người bên ngoài xôn xao, Tằng Thọ đi theo sau Triển Chiêu thì cúi đầu ủ rũ.
Bạch Ngọc Đường để cho ảnh vệ kéo xe đi, mà trong tay Triển Chiêu hẳn là đang cầm một tấm giấy nợ.
“Chưởng quỹ, ba ngày sau có thể gom đủ tiền thuc cuộc, chúng ta sẽ tới thu.” Nói xong, cũng đi.
Trâu Lương cảm khái, “Nhanh như vậy a?”
“Hai người bọn họ xuất thủ dĩ nhiên nhanh, đừng quên Bạch lão ngũ sau lưng lúc nào cũng có một cái linh đi theo, cái gì đánh cuộc lớn nhỏ a, muốn cái gì Bạch Ngọc Đường cũng nói được, chơi xấu tuyệt đối không thể nào bị phát hiện nha~.”
Nhìn ở cửa sòng bạc, Tằng Thọ thua cả vốn kinh doanh cũng không có tâm tư nào mà mở cửa, sai người đóng cửa sòng bạc, chính hắn liền vội vả hướng thành tây đi.
Hắn vừa đi, thì có đội ngũ thủ hạ Đổng Thiên Dực đi theo theo dõi.
Lâm Dạ Hỏa tỏ ý, “Thua lớn như vậy, ngươi đoán hắn đi chỗ nào? Mượn tiền hay là tìm người ra mặt.”
Hỏa phượng chưa nói xong, Trâu Lương đột nhiên lôi Hỏa Phượng một cái, tỏ ý nhìn ngân hàng tư nhân phương hướng.
Lâm Dạ Hỏa quay mặt sang… Chỉ thấy tiền trang Thành gia từ phía cửa sau có hai người đang lén lút mà đi vào.
Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường lên xe, vừa lúc đến trước cửa sòng bạc thứ hai, liền nghe xa xa có tiếng đồng chiêng vang lên, tựa hồ có người hô to, “Lửa cháy rồi…”
Bạch Ngọc Đường quay đầu nhìn, xa xa có khói dầy đặc bốc lên, phương vị đúng là tiền trang Thành gia.
Ngũ gia không nhịn được than thở một câu, “Thật chính xác a.”
Triển Chiêu cũng gật đầu, “Nhìn tình huống lửa chưa cháy lớn đã bị dập tắt.”
Bạch Ngọc Đường cảm thấy rất hứng thú hỏi Triển Chiêu, “Ngươi đoán bốn cái đầu người kia là của người nào?”
Triển Chiêu, “Làm một việc lớn như vậy, đem người chém đầu, kết quả lại phóng hỏa tiền trang, tựa hồ có chút uổng công vô ích a, mục đích vì sao chứ?”
Bạch Ngọc Đường cười, hỏi Triển Chiêu, “Nếu như lửa này không tắt, cuối cùng tìm được bốn cái đầu bị cháy, có thể hay không liền đoán chính là đầu của bốn cổ tiêu thi kia?”
Triển Chiêu hiển nhiên cũng hiểu được ý của Bạch Ngọc Đường, “Cái đó tự nhiên, Tiểu Tứ Tử thấy bốn cái đầu người đều nói là của bốn cỗ thi thể hôm qua… Trước đó, ngươi tìm được bốn cỗ tiêu thi không đầu, sau đó tìm được bốn cái đầu người, bình thường ý tưởng hẳn hợp lại ở chung với nhau a.
Ngũ gia gật đầu một cái, “Có thể là vậy nhưng cũng có thể không phải bốn cỗ thi thể, mà là tám cỗ.”
Triển Chiêu buông tay, “Tiến hành kế hoạch như vậy nhất định là có mục đích, dù sao thi thể này và đầu người, chính giữa nhất định là có ngụ ý gì”
Đang khi nói chuyện, đã có thể thấy bảng hiệu sòng bạc “Thẩm ký”.
Trước cửa sòng bạc đứng một hàng côn đồ, phía trước là một người trung niên, trong tay còn đang nắm hai viên ngọc, nhìn bọn họ.
Triển Chiêu cánh tay nhẹ nhàng đụng Bạch Ngọc Đường một cái, “Nhà này xem ra có chuẩn bị.”
“Có chuẩn bị thì thế nào chứ?” Ngũ gia tỏ ý “Chúng ta có đổ thần a” để Triển Chiêu nhìn ra sau lưng Giao Giao đang ngồi ngáp trên xe hoàng kim. [Ghê thật Giao Giao được thăng chức thành đổ thần a =]]
Triển Chiêu bị chọc cười, vội vàng giữ lại bộ râu giả, chớ để một hồi cười quá mà bay râu …