Hắc Phong Thành Chiến Ký

Chương 242 : Đánh cuộc

Ngày đăng: 01:08 19/04/20


Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường chỉ dùng một ván cược đã thắng toàn bộ của cải của tiền trang Tằng gia. Một lần nữa hai người dựa theo danh sách mà Âu Dương Thiếu Chinh cung cấp, kéo theo một xe hoàng kim đi tới một sòng bạc khác.



Hắc Phong Thành từ trước đến giờ tương đối yên lặng, vô luận là thương nhân hay là lữ nhân cũng tương đối điệu thấp, rất ít khi xảy ra sự tình  gì náo động. Đặc biệt là những nơi dễ xảy ra chuyện như sòng bạc, tửu trang  thì thương gia lại càng cẩn thận. Vốn là một nơi yên lặng như Hắc Phong Thành, bỗng nhiên tới một nhóm người, mang theo một xe hoàng kim đến sòng bạc phá quán, cái này còn muốn cao tới đâu?



Trong lúc nhất thời, tửu lầu quán trà liền truyền tin tức ra.



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường lúc đi tới sòng bạc Thẩm Ký, phát hiện ông chủ sòng bạc đã mang thủ hạ chờ ở cửa.



Tư thế xếp hàng tỏ ý hoan nghênh, xem ra đã có chuẩn bị.



Chờ xe ngựa dừng lại nơi cửa, chưởng quỹ sòng bạc còn không chờ Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường mở miệng, liền tiến lên một bước, “Cung kính chờ đợi hai vị đã lâu.”



Chưởng quỹ đi vào trong khoát tay, “Hai vị, trên lầu mời, đánh cuộc đã chuẩn bị xong! Tam đại đổ vương Hắc Phong Thành ở trên lầu chờ nhị vị.”



Triển Chiêu may mắn là không uống nước a, nếu không khẳng định sẽ phun đầy mặt chưởng quỹ—— Tam đại đổ vương Hắc Phong Thành lại có trò gì vui a…



Ngũ gia trước sau như một không biểu tình cũng thiếu chút nữa không giữ được hình tượng, đột nhiên tiếc nuối sư phụ không ở chỗ này, nếu không để cho người cũng nhìn một chút Tam đại đổ vương Hắc Phong Thành này là ngọn gió nào đưa tới.







Phía sau tiền trang Thành gia, Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương dễ dàng bắt được mấy người phóng hỏa, đem hiện trường tiền trang giao  lại cho mấy vị tướng quân chạy tới tiếp viện, Hỏa Phượng hỏa tốc đi đón Tiểu Lương Tử cùng Tiểu Tứ Tử, sau đó một đường cấp bạch chạy đến trước Thẩm Ký sòng bạc xem náo nhiệt.



Chưởng quỹ đi lên lầu mời Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường. Cùng lúc đó, Hỏa Phượng vừa vặn đáp xuống cách đó không xa ngồi xuống trên nóc nhà, nghe rõ đối thoại phía dưới.



Tiểu Lương Tử, phấn khởi, “Woa woa! Tam đại đổ vương là gì a?!”



Tiểu Tứ Tử cũng trợn to hai mắt nhìn Lâm Dạ Hỏa —— muốn nhìn a!



Hỏa Phượng liền gãi đầu, mắt thấy bọn họ cũng đã lên lầu, vào trong nhà rồi thì phải nhìn thế nào a?



Đang gấp gáp, liền nghe sau lưng có động tĩnh.



Lâm Dạ Hỏa quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Triệu Phổ mang Công Tôn, còn có Trâu Lương cũng đến.



“Phụ thân!”



Tiểu Tứ Tử tự nhiên là chạy về phía Công Tôn.



Lâm Dạ Hỏa hỏi Trâu Lương, “Đầu người tìm được rồi?”



Trâu Lương gật đầu, “Đích xác là có, thân phận vẫn đang tra, bất quá có một chút ý tứ.”



“Cái gì có ý tứ?”



Triệu Phổ liền nói, “Trong đó có một cái đầu người, trên mặt có hai nốt ruồi.”



Hỏa Phượng có chút bất ngờ, “Như vậy a… Chẳng lẽ là hậu nhân Uông gia? Tại sao ở trong tiền trang Thành gia?”



Công Tôn lắc đầu một cái, ” Trong tiền trang Thành gia một bóng người cũng không thấy, chúng ta có hỏi thăm người lân cận một chút, trong tiền trang cũng không có người nào trên mặt có hai nốt mụn ruồi.”



Triệu Phổ hiển nhiên đối với hành động phá quán của  Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường càng có hứng thú, hỏi tiến triển như thế nào.



Tiểu Lương Tử kéo tay áo Triệu Phổ nói sòng  bạc Thẩm Ký đưa tới Tam đại đổ vương Hắc Phong Thành để ứng chiến!



Công Tôn vào lúc này biểu tình rất giống với Tiểu Tứ Tử hồi nãy, trợn to hai mắt hỏi, ” Tam đại đổ vương Hắc Phong Thành là cái gì a?”



Triệu Phổ nhìn Trâu Lương, “Trong  thành  ta có nhân tài như vậy sao?”
Ngân Yêu Vương ngồi ở bên cạnh bàn, đem trứng gà nhẹ nhàng bỏ lên trên bàn, nói tiếp, “Thời điểm nuôi gà mà chưa ăn tới,  trừ đẻ trứng còn phải ấp trứng, trứng ấp ra gà con, sau đó sẽ tiếp tục đẻ trứng, tiếp theo bị ăn, tiếp theo nữa sẽ lại ấp trứng…”



“Cho nên?”



Ân Hậu vừa hỏi, vừa phủi mặt bàn, từ bàn bên dưới lấy ra một bộ bàn cờ bằng đá.



Thiên Tôn chạy đến cửa hậu viện đem gà mái nhẹ nhàng thả ra, vỗ tay một cái, chạy trở lại ngồi đối diện Ân Hậu, chuẩn bị trước khi ăn cơm cùng lão quỷ đánh cờ.



“Thật ra thì gà và trứng, gà cũng không trọng yếu.” Ngân Yêu Vương vừa nói vừa buông xuống trứng gà, cầm ba quả đào mới vừa rồi ở dưới chân núi mua, đến bên cạnh giếng lấy nước rửa một chút, “Cho nên vô luận là phương pháp thông qua trứng tìm được gà, hay là phương pháp thông qua gà tìm được trứng, đều là không thể thực hiện được.”



Thiên Tôn cùng Ân Hậu nhận lấy đào mà Yêu Vương đưa cho, vừa cắn đào vừa cầm quân cờ, sau đó cùng nhau ngẩng đầu hỏi Ngân Yêu Vương, “Ngươi nói là vụ án này sao?”



Yêu Vương cũng ở bên cạnh bàn ngồi xuống bên hai học trò đánh cờ, cắn đào một cái, chậm rãi tới một câu, “Ân.”



Ân Hậu hỏi, “Ý là trước mắt đầu mối không hữu hiệu?”



“Đầu mối gì đều vô ích, không có gà có thể tìm lại, trên đời này thì có nhiều.” Yêu Vương cầm lấy hạt đạo mà Thiên Tôn cùng Ân Hậu ăn còn dư lại, đến một bên trên đất trống đào một cái hố chôn xuống.



Ân Hậu quay đầu nhìn, “Nơi này lạnh như vậy, đào trồng xuống cũng sẽ không nảy mầm a.”



Thiên Tôn gật đầu bày tỏ đồng ý, “Muốn đủ loại đến Bách Hoa Cốc đi.”



Yêu Vương đột nhiên cười, quay đầu nhìn hai người một chút, gật đầu một cái, ý vị thâm trường tới một câu, “Đích xác, mọi người đều là nghĩ như vậy.”



“Lại nói tiếp…”



Thiên Tôn cùng Ân Hậu tựa hồ đối với vụ án không hề quá cảm thấy hứng thú, vừa chơi cờ, vừa hỏi Ngân Yêu Vương, “Ngươi đi Khai Phong chuẩn bị làm chuyện gì?”



Ngân Yêu Vương sờ cằm suy tính một chút, hỏi Ân Hậu cùng Thiên Tôn, “Hai ngươi ngày thường ở Khai Phong Phủ làm gì?”



Ân Hậu suy nghĩ một chút, ” Ừ… Cùng Vô Sa, Vi Trần uống rượu đánh cờ gì gì đó…”



Thiên Tôn cũng nghĩ một chút, ” Ừ… Cùng thư sinh Thái Học Viện  ăn uống vui đùa?”



Ngân Yêu Vương không biết làm sao nhìn hai người, “Hai ngươi cũng không làm chút chuyện đứng đắn nào sao?”



Hai người nghiêm túc suy nghĩ một hồi, đột nhiên vỗ tay một cái, “A! Hỗ trợ trông coi tiểu hài tử có tính hay không!”







Xa ở Hắc Phong Thành trên nóc nhà sòng bạc Thẩm Ký, Tiểu Tứ Tử, đột nhiên ngưỡng mặt lên một cái nhảy mũi.



“Hắt xì…”



Nhảy mũi xong vội vàng che miệng.



Mấy người tại lầu hai tựa hồ là nghe được, theo bản năng nhìn  bốn phía xung quanh, người nào nhảy mũi hay là mèo kêu?



Triển Chiêu đúng lúc đi về phía trước một bước, nói, “Nhanh nhanh bắt đầu đi!”



Xuyên thấu qua khe hở nóc nhà, những người khác cũng chờ xem kịch vui.



Chỉ có Tiểu Tứ Tử nhìn thấy, một bóng người màu lam đã xuất hiện ở bên bàn đánh cuộc.



Giao Giao lúc này liền tựa vào bên bàn đánh cuộc, nhìn ba hột xí ngầu kia, một hồi Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nói muốn mấy điểm, nó liền cho lật tới mấy điểm.