Hắc Phong Thành Chiến Ký

Chương 251 : Đổi mặt quỷ

Ngày đăng: 01:08 19/04/20


Trong Soái Phủ bên Đông Viện, mấy lão nhân gia đang uống trà nói chuyện phiếm. Thiên Thi cùng Tiết Tẫn đang nghiên cứu một vò rượu, Bạch Long Vương cùng Tiền Thiêm Tinh cũng tới. Rượu này hẳn là do Tiền Thiêm Tinh mang tới.



Hôm nay, khí trời ấm áp, Hắc Thủy Bà Bà cũng tỉnh cùng với Thiên Tàn lão gia tử hai người phiêu qua phiêu lại trên ao cho cá ăn.



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường vào cửa liền bị cảnh tượng bên ao hấp dẫn … Đây muốn có bao nhiêu quỷ dị liền có bấy nhiêu quỷ dị.



Thiên Tàn cùng Hắc Thủy Bà Bà, hai người giống như đang cưỡi mây lướt gió ở trên một cái ao nhỏ bay tới bay lui, trong tay hai người còn cầm theo bánh bao, đang hướng phía hồ nước bẻ nhỏ từng miếng bánh thả vào trong ao.



Mà trong ao một đám cá chép đi theo hai người bơi qua bơi lại, khi thì tụ lại khi thì phân tán, trong cảnh tưởng quỷ dị cũng mang theo mấy phần thú vị.



Triển Chiêu vào cửa tự nhiên mấy vị lão nhân gia Ma Cung cũng chú ý.



Thiên Thi hỏi Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, “Ăn cơm chưa?”



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều lắc đầu, oán thầm, làm gì có tâm tư mà ăn cơm a. Hai người ngoan ngoãn thi lễ với mấy vị lão nhân gia.



Hắc Thủy Bà Bà nhẹ nhàng trở lại, đáp xuống đất, đưa tay tới kéo tay Bạch Ngọc Đường, ngước mặt nói, “Ta xem một chút, còn là lần đầu gặp nha.”



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng nhìn Hắc Thủy Bà Bà —— vị này hiển nhiên không phải Hắc Thủy cũng không phải Dư Khiếu Nguyên, là vị nào a? Lần đầu thấy… Trước kia vẫn chưa đi ra bao giờ sao?



Ngũ gia cũng bất chấp tất cả, trước ngoan ngoãn kêu tiếng bà bà.



Hắc Thủy Bà Bà che miệng cười gật đầu, “Ai nha! Dáng dấp có phần tương tự như Bạch Thiệu!.”



Triển Chiêu tò mò, “Bạch Thiệu là ai?”



Công Tôn Mỗ cầm ly trà trả lời giúp, “Cha của Bạch Nguyệt Lâm.”



Ngũ gia vẻ mặt phức tạp nhìn vị “Bà bà” chưa từng xuất hiện nào một cái —— Bạch Nguyệt Lâm là Thái gia ta… Vị bà bà này lại gặp qua cha của Thái gia ta?



Triển Chiêu lặng lẽ ở một bên giơ đầu ngón tay đếm bối phận, vị này là Hắc Thủy Cung chủ kia sao?



“Tiểu Du, bọn họ đâu?” Bạch Long Vương hỏi, “Yêu Vương sau khi trở lại liền không thấy hai người đó.”



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng âm thầm ” Hừ ” một tiếng, còn có thể làm sao nữa!



“Hai ngươi vụ án tra được thế nào? Thiên Thi tò mò hỏi



” Uhm… Có chút tiến triển.” Triển Chiêu nói xong, kéo tay Hắc Thủy Bà Bà “Bà bà, nói chuyện một chút a!” Liền đem Hắc Thủy Bà Bà kéo ra sân.



Trong sân mọi người ngạc nhiên một hồi, tất cả đồng loạt xoay mặt nhìn Bạch Ngọc Đường chằm chằm.



Ngũ gia một mình bị lưu ở trong sân không biết làm sao —— không phải đến hỏi Thiên Tàn sao? Làm sao mèo kia lại đem Hắc Thủy Bà Bà kéo đi rồi?



Tiền Thiêm Tinh tò mò đi tới bên cạnh Bạch Ngọc Đường, khều khều cánh tay Bạch Ngọc Đường, “Thế nào rồi?”



“Ah…” Ngũ Gia theo bản năng nhìn Thiên Tàn một cái.



Thiên Tàn lão gia tử đang phiêu trở lại, thấy Bạch Ngọc Đường nhìn mình, liền nghiêng đầu một cái.



Hai người nhìn nhau, Thiên Tàn đột nhiên lắc mặt một cái, một bên phiêu đi.



Ngũ gia có chút không hiểu, ở một bên Thiên Thi cùng Tiết Tẫn cũng cười trộm.



Bạch Ngọc Đường hỏi Tiền Thêm Tinh, “Như vậy là sao?”



Tiền Thêm Tinh nhỏ giọng nói, “Xấu hổ a, Tiểu Tàn tương đối hướng nội.”




Bạch Ngọc Đường chỉ, từng bước từng bước đọc cho mọi người nghe, “Đổi – mặt – quỷ.”



Lâm Dạ Hỏa giật mình một cái, “Ác, thật dọa người, đổi mặt quỷ là cái gì? Một loại quỷ sao?”



“Là nghề.”



Đột nhiên, một âm thanh như tiếng sấm ở đỉnh đầu vang lên, cả kinh mấy vị cao thủ hít một hơi, quyển sách cũng thiếu chút nữa rớt xuống. Công Tôn tay run một cái, Tiểu Tứ Tử cũng đặt mông ngồi dưới đất, ngước mặt nhìn bầu trời.



Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường quay đầu, chỉ thấy ngoài cửa, Thiên Tàn đã mang mặt nạ sâu kín mà phiêu tới, Hắc Thủy Bà Bà đi theo phía sau cũng buông tay mà phiêu đi.



Chỉ chốc lát sau, cách vách trong sân truyền tới thanh âm Tiết Tẫn cùng Thiên Thi, “Dọa chết người!”



Ngay sau đó trên bầu trời liền vang một tiếng, “Hừ!”



Triển Chiêu gãi gãi đầu.



Bạch Ngọc Đường nhỏ giọng hỏi, “Có phải là đang tức giận chúng ta không?”



Triển Chiêu gật đầu, “Tám thành là vậy… Ngày mai nhớ đi mua một ít kẹo mật ong, bánh mật ong các loại mà dỗ thúc ấy a.”



Ngũ gia suy nghĩ một chút, “Thích mật ong như vậy sao? Dứt khoát mua một tòa ong trang cho thúc ấy là được a?”



Triển Chiêu bất đắc dĩ nhìn Bạch Ngọc Đường —— ngươi dỗ lão nhân gia không cần phải như vậy a, chỉ cần “Có thành ý” là được…



Triệu Phổ cùng Lâm Dạ Hỏa đầu óc mơ hồ —— cái gì a? Nghe thật là ngọt, ngọt đến đau răng luôn …



Tiểu Lương Tử túm túm vạt áo Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, ngón tay chỉ hình vẽ kia, “Nghề! Có ý gì a?”



Mọi người cũng phục hồi tinh thần lại.



Triển Chiêu, tỏ ý, “Ông ngoại nói, thời điểm Yêu Vương mang theo người cùng Thiên Tôn đi đến Ân Cừu Miếu lấy đồ, liền lấy ra một cái rương bên trong chính là những quyển sách có vẽ những mặt quỷ như vậy, nói là mỗi một loại mặt quỷ chính là một loại nghề nghiệp, có cái cũng đã bị diệt tuyệt.”



“Có lẽ… giống như hình vẽ Hỏa Long vậy, chúng ta có thể là luôn suy đoán nhầm hướng. ” Ngũ gia tự nhủ nói một câu.



Triệu Phổ suy tính một chút, gật đầu một cái, “Chính xác… người kia năm đó sáng tạo ra Hỏa Long quốc, thật ra đã nói cho hậu nhân câu trả lời.”



Lâm Dạ Hỏa cau mày, “Vậy suy đoán trước đó của chúng ta có đúng hay không? Lần này là có người giả mạo lão rèm hay sao.”



” Ngành nghề chân chính cũng không phải là lão rèm, mà là đổi mặt quỷ!” Triển Chiêu có thể xem như là suy nghĩ minh bạch, “Lão rèm làm chính là nghề đổi mặt quỷ, lần này vị lão rèm giả kia cũng vậy, bọn họ hẳn là người cùng nghề… Năm đó vị chủ nhân của phế trạch kia bị ép sáng lập ra Hỏa Long Quốc, hắn đã đem câu trả lời để lại cho hậu nhân!”



Lúc Triển Chiêu nói chuyện vừa lúc Ngân Yêu Vương mua đồ xong trở về, Thiên Tôn cùng Ân Hậu vừa vặn đi ngang qua cửa.



Thiên Tôn cùng Ân Hậu nghe được, cũng nhìn Ngân Yêu Vương đang đi phía trước.



Yêu Vương khẽ mỉm cười một cái, gật đầu một cái cũng không nói gì nhiều, đi về phòng.



Thiên Tôn cùng Ân Hậu nhìn nhau một cái, cũng trở về, quyết định thật sớm thu thập một chút đồ, hẳn là rất nhanh có thể lên đường trở về Khai Phong.



Cùng lúc đó, rốt cuộc Công Tôn đã làm xong việc, đem đao trong tay để xuống một cái, đối với đám người Triệu Phổ đang tụ chung một chỗ thảo luận “Quỷ diện, đổi mặt ” liền một tiếng, “Ta ghép xong rồi!”



Mọi người cùng nhau vừa quay đầu lại, chỉ thấy Công Tôn đối với bọn họ khẽ mỉm cười, “Ta biết Đại Long Vương là ai!”.



_____________



[Ây da, mấy vị lão nhân gia ở Ma Cung càng ngày càng đáng yêu quá đi mất. Lần này Yêu Vương cũng đã về hai người Triển – Bạch bị thất sủng luôn =]]