Hắc Phong Thành Chiến Ký

Chương 80 : Nước

Ngày đăng: 01:06 19/04/20


Edit: Sarah



Beta: Linh



Triển Chiêu đang chờ truy hỏi thân phận của lão Kiền, nhưng lão chỉ bảo mình là một Người giữ cửa, về những thứ khác, do tuổi đã cao nên không nhớ được.



Mặt khác, lão Kiền cũng hỏi một câu, “Gần đây xung quanh Phong Tê Cốc có rất nhiều thị vệ, đã xảy ra chuyện gì sao?”



Tất cả mọi người liếc Liệt Tâm Dương một cái.



Liệt thành chủ lắc đầu than thở, nói với lão Kiền, “Hình như có người có chủ ý với Hỏa Luyện Cung!”



Mọi người lại liếc Liệt Tâm Dương một cái, lão đầu thật đúng là giỏi giả vờ ngây ngốc, bên trong thì lại là một lão cáo già.



Lão Kiền nghe xong hơi nhíu mày lại, tựa hồ không hiểu, “Có chủ ý với Hỏa Luyện Cung?! Vì sao?”



“Cũng có thể người ngoài cho rằng đây là cổ mộ có ẩn giấu bảo bối chăng?” Liệt Tâm Dương lắc đầu, sau đó cơ hồ lại nghĩ tới cái gì khác, truy vấn, “Tại sao tổ tiên nhà ta lại có quy củ sau khi chết buộc phải mai táng tại Hỏa Luyện Cung này? Chẳng lẽ là để xác nuôi trùng?”



Lão Kiền cười ha ha, “Thành chủ, Hỏa Trọng Thiên là loài nguy hiểm như vậy, tại sao lại cố ý giam vào Hỏa Luyện Cung, là ai nhốt chúng nó vào, trên đời này có nhiều hiểm địa như vậy, vì sao Hỏa Luyện Cung không nên xây ở Phong Tê Cốc, ngươi biết không?”



Liệt Tâm Dương lắc đầu lại lắc đầu, tâm nói đang muốn nghe ngươi nói chuyện này đây, nói nhanh lên.



Lão Kiền gật đầu một cái, mở miệng, “Ta cũng không biết.”



“Khụ khụ…” Lâm Dạ Hỏa bị sặc trà lài bưng cái chén buồn bực nhìn hắn.



“Vậy sao ngươi biết chuyện của Băng Ngư vài Hải Long?” Triệu Phổ hỏi.



“Ta nghe ông nội ta nói.” Lão Kiền đứng lên thu dọn đồ đạc, có vẻ đang muốn chuẩn bị đi nấu cơm tối, đuổi mọi người, “Các vị cao nhân nhanh về đi, thành Hỏa Luyện này, bất kể có Hải Long hay không có Hải Long, có bản lĩnh hay không có bản lĩnh, câu trả lời vẫn là không nên đi xuống, mà cũng không có ai có thể đi xuống được.”



“Không phải ngươi nói chỉ cần có Hải Long là có thể đi xuống sao?” Lâm Dạ Hỏa hỏi.



“Phải có Người dẫn đường mới được.”



“Ngươi không phải là Người dẫn đường à?” Tất cả mọi người nhìn lão Kiền.



Lão Kiền cười to, “Ta có chỗ nào giống Người dẫn đường, ta chẳng qua chỉ là Người giữ cửa mà thôi.”



Triệu Phổ cau mày trừng Liệt Tâm Dương, rốt cuộc là Người giữ cửa hay là Người dẫn đường hả tên kia.



Liệt Tâm Dương bất đắc dĩ buông tay, “Cái này… Ta cũng không biết.”








Công Tôn cũng phát hiện bọn Triển Chiêu đang nhìn Tiểu Tứ Tử, y cũng cúi đầu nhìn con trai một chút, lòng nói tại sao trời đang hanh khô như vậy mà lại đột nhiên có mưa lớn là sao, không phải là do Tiểu thần tiên này cầu mưa đấy chứ?



Triển Chiêu lùi ra sau mấy bước, thấp giọng hỏi Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử, là cháu cầu mưa sao?”



Tiểu Tứ Tử lắc đầu một cái, đôi mắt không tự giác mà xoay đi chỗ khác, nhìn về Hoả Luyện Cung đang chìm trong màn mưa cách đó không xa.



Triển Chiêu hỏi bé, “Làm sao vậy?”



Tiểu Tứ Tử vẫn mở to đôi mắt nhìn chằm chằm Hỏa Luyện Cung.



Lúc này, chín nhánh thác nước vốn rất nhỏ kia đã thay đổi độ rộng, lượng nước nhiều đến kinh người, mắt thấy mực nước trong thủy đàm đang dần dâng cao lên, nước dưới đáy Hỏa Luyện Cung cũng dần chảy tràn vào trong thủy đàm.



“Sao mực nước lại dâng nhanh như vậy?” Lâm Dạ Hỏa nhìn chín nhánh thác nước gần như sắp tiếp nhập lại một, có chút không hiểu, “Mặc dù mưa không nhỏ, nhưng nước từ chỗ nào mà nhiều như vậy a?”



Tiểu Tứ Tử nhìn chằm chằm một lúc lâu, mở miệng nói, “Không ổn rồi…”



Triệu Phổ hỏi bé, “Chỗ nào không ổn?”



Tiểu Tứ Tử lắc đầu một cái, “Không ổn không ổn…”



Triển Chiêu nhìn cặp mắt của bé con tựa hồ như xuyên thấu cảnh vật phía trước nhìn về một nơi xa nào đấy, chỉ biết Tiểu Tứ Tử đang ‘Hồ Thoại’. Lúc ở trạng thái này, bình thường Tiểu Tứ Tử sẽ nói ra không ít lời không phải của bé, nhưng những lời này là từng chữ tựa thiên kim, lời tiên đoán vô cùng chính xác!



Mọi người đều nhíu mày, nếu Tiểu Tứ Tử ‘khai kim khẩu’ nói ra từ ‘không ổn’, thì tình huống sẽ phỏng chừng rất tệ.



Bạch Ngọc Đường đứng gần màn mưa, Yêu Yêu trước mắt hắn đang vui mừng trong làn mưa.



Ngũ gia nhìn chằm chằm vào Hỏa Luyện Cung mà ngây ngẩn cả người, lúc này hắn có một nghi vấn – Tại sao lại là Hỏa Luyện Cung?



Lúc nãy Lão Kiền hỏi rất đúng, nơi này có gì đặc biệt, Hỏa Trọng Thiên là loài nguy hiểm như vậy, tại sao lại cố tình giam ở Hỏa Luyện Cung, là ai nhốt chúng nó vào, trên đời nhiều nơi nguy hiểm như vậy, vì sao Hỏa Luyện Cung không được xây tại Phong Tê Cốc?



Bạch Ngọc Đường còn đang xuất thần, bỗng nhiên có âm thanh truyền tới bên tai.



Hắn hơi sững sờ, chuyển mặt một cái…



Lúc này, ngoại trừ Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu ở, không ai có thể nhìn thấy Giao Giao đang đứng bên cạnh Bạch Ngọc Đường, cúi đầu, nói vào bên tai hắn, thanh âm vừa rồi là do Giao Giao phát ra.



Triển Chiêu trợn to hai mắt – Nói chuyện! Giao Giao đang nói chuyện!



Bạch Ngọc Đường cũng có chút khẩn trương nhìn Giao Giao nhà mình, vị này cũng không dễ gì mà mở miệng, mà mở miệng lại chính là chuyện cực kì hệ trọng.



Bạch Ngọc Đường nhìn chăm chú vào Giao Giao, chỉ thấy nó chậm rãi mở miệng, từ tốn mà rõ ràng nói ra một chữ, “Nước!”.