Hầm Táo Ký

Chương 35 : Ta nghe

Ngày đăng: 22:56 21/04/20


Edit + beta: Lãnh DIễm Tuyền.



“Tiểu Táo, vi sư…” Trọng Vũ đang muốn giải thích, đã thấy tiểu đồ nhi từ tring lòng ngực hắn đứng lên. Bất quá, giờ phút này tay hắn còn đang nắm ngoại sam của nàng, hiện giờ nàng bỗng nhiên đứng lên như vậy, nhẹ nhàng kéo, thấy non nửa đầu vai nàng đều lộ ra ngoài.



Đầu vai trắng nõn như tuyết như làm đui mù hai con mắt Trọng Vũ, con ngươi đen sẫm lập tức sâu thẳm đi.



Trên mặt Đường Táo nhất thời nóng lên, lập tức cầm quần áo mặc vào, ngữ khí tức giận nói: “Sư phụ, người trở về đi.”



… Nàng không nên nhất thời mềm lòng cho hắn ngủ lại, hiện giờ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.



Tiểu đồ nhi tức giận, Trọng Vũ liền vội vàng trấn an, nói: “Đúng vậy, là vi sư sai rồi, Tiểu Táo đừng nóng giận.” Nhưng trong lòng lại nghĩ: Hắn không nên vội vã như vậy, đợi tiểu đồ nhi ngủ say rồi động thủ cũng không vội, giờ nhìn mà xem, tức giận rồi kìa.



Nếu  là thường này, Đường Táo tất nhiên sẽ nghe theo lời sư phụ nói, nhưng hiện giờ một chút cũng không mềm lòng. Rõ ràng bảo không khi dễ nàng nữa, cư nhiên dám thừa dịp nàng ngủ… Rất quá đáng! Đường Táo cắn cắn môi, lần này nhất định không thể tha thứ cho sư phụ được!



Trọng Vũ sốt ruột, mềm xuống cũng không được, nhất thời tâm tình lộn xộn, liền giang tay đem nàng ôm vào trong ngực mình, cằm để trên đỉnh đầu nàng, gắt gao ôm chặt lấy nàng, ngữ khí lơ đãng nói: “Vi sư nghĩ muốn thân thiết với ngươi, nghĩ muốn sờ ngươi.”



“Sư phụ!”



Lại còn nói ra được những lời như thế, Đường Táo quả thật mắc cỡ chết đi được.



Trọng Vũ mặc kệ, vốn là nghĩ muốn cưng chiều nàng thật tốt, nhưng nàng lại trơ mắt không cho hắn đụng chạm. Tiểu đồ nhi trước nay ngoan ngoãn có thừa, hắn muốn ôm liền ôm, muốn hôn liền hôn, hiện giờ lại không chịu nghe lời… Trong lòng hắn cảm thấy rất khó chịu đấy.



Hắn cúi đầu hôn lên trán nàng, ngữ khí ôn nhu đi một chút: “..Đều là tâm ý của vi sư, ngươi còn không hiểu sao?”



Đường Táo làm sao chịu nghe lời, bị nhốt ở trong ngực như vậy, nghĩ đến lời hắn vừa nói, vội vàng giãy dụa, tức giận nói: “Sư phụ, người còn như vậy đồ nhi nhất định sẽ tức giận!” Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, sư phụ lại thích bắt nạt nàng như vậy.



Tiểu đồ nhi không muốn nghe, con ngươi Trọng Vũ buồn đi hẳn, ngữ khí có chút ủy khuất, “Đừng nóng giận, về sau nhất định vi sư sẽ không khi dễ ngươi như vậy nữa, bất quá… hiện giờ đêm đã khuya, chúng ta đi ngủ trước đã, được không?”



Đêm tối khuya rồi, nàng nhẫn tâm đuổi hắn đi sao?



Động tác của Đường Táo cứng nhắc một chút, giờ phút này tựa vào ngực sư phụ, hai má dám vào ngực sư phụ, cảm giác ấm áp ôn hòa dần dần truyền đến.. còn có tiếng tim đập mạnh mẽ hữu lực kia nữa. Đường Táo bình tĩnh lại tâm tình, nói: “Vậy sư phụ buông tay ra trước đi.”


Bên trong Ma Cung này, lại có người dám khinh bạc Phù Nguyệt, cũng không sợ Phù Yến sư thúc…



Phù Nguyệt không trả lời, chỉ nhìn Đường Táo nói: “Nếu có nam tử có ý nghĩ muốn kinh bạc ngươi, ngươi nên làm gì bây giờ?”



Đường Táo nghĩ cũng không muốn nghĩ: “Tất nhiên là không được.”



Cô nương gia sao có thể để cho  nam tử tùy tiện khinh bạc được.



Đáp án này làm Phù Nguyệ thực vừa lòng, nàng đưa tay hái một bongo hoa rồi cài lên tóc Đường Táo,vốn là tiểu cô nương xinh đẹp, hiện giờ nhìn vào thấy rạng rỡ hơn vài phần, thật đã mắt nhìn. Nàng nhìn biểu cảm của Đường Táo, lúc này mới không vội nói: “Nếu nam tử kia… là sư phụ ngươi thì sao?”



“…A?” Đường Táo ngây ngốc, không biết nên trả lời như thế nào.



Mới sáng sớm Trọng Vũ đã trở về Thừa Hoa Điện, đêm qua hắn không thể chợp mắt nổi, vẫn nhìn chằm chằm vào cái ót của tiểu đồ nhi, nhìn thế nào cũng thấy không đủ, thế mà lại nhìn suốt cả một đêm.



Trời sáng, hắn mới đứng dậy. Trước khi đi lặng lẽ hôn lên mặt nàng một cái, lúc này mới ngừng nhìn, ra khỏi Thính Tuyết Cư.



Hắn xưa nay không biết thế nào là đối nhân xử lý, thường ngày đề là đồ nhi lẽo đẽo sau hắn, hiện giờ lại biến thành hắn phải tốn tâm tư để làm nàng vui vẻ.



Suy nghĩ suốt cả hai canh giờ đều không có biện pháp, Trọng Vũ đành bất lực, đứng dậy đi tìm Phù Yến.



Trọng Vũ tới Linh Thủy Cư, gặp Phù Yến đứng ở bên ngoài, một thân áo xanh phong lưu tuấn tú, thật có vài phần phong đạo tiên nhân, như biết hắn đến, Phù Yến nghiêng người qua.



Lúc quay người lại, cũng làm cho Trọng Vũ một phen sửng sốt, hắn đến gần, nhịn không được hỏi: “Mặt của ngươi… xảy ra chuyện gì vậy?”



Edit + beta: Lãnh DIễm Tuyền.



Giờ phút này trên khuôn mặt tuấn tú xuất hiện một khối u ứ đọng máu, giống như là bị người ta đánh một quyền, nhìn qua rất nghiêm trọng, có thể thấy được người kia xuống tay với lực đạo rất lớn.



Ngay cả Phù Yến cũng dám đánh.



…Là ai đã ra tay với hắn?