Hầm Táo Ký
Chương 53 : Cây vải
Ngày đăng: 22:56 21/04/20
Đường Táo như bị lọt vào trong sương mù, cho tới giờ phút này mới có chút hoàn hồn.
Thành thân sao? Đường Táo nhìn sư phụ, nhớ tới lời sư phụ cũng đã từng nói qua, muốn thành thân với nàng, cưng chiều nàng, cái mũi nhịn không được liền chua xót, lệ liền rơi xuống.
Như thế nào lại khóc? Trọng Vũ vội xuống dưới, đưa tay lên thay nàng lau nước mắt, nghĩ thầm: có lẽ nào là bởi vì vừa rồi hắn khinh bạc nàng, cho nên…. Nàng không muốn?
“Đừng khóc.” Thanh âm của hắn ôn nhu, đem nàng ôm vào trong ngực trấn an.
Nàng tất nhiên là rất muốn cùng sư phụ thành thân, nhưng hiện tại bọn họ đang bị nhốt ở bên trong lưới thạch, cho dù có lừa dối như thế nào đi chăng nữa, cũng chỉ có nửa tháng, Phù Yến sư thúc đã nói rồi, nếu không tìm được đủ ba hồn trở về, nàng cùng sư phụ sẽ đều bị hồn phi phách diệt.
—- nàng phải đảm bảo cho sư phụ bình an vô sự.
Đường Táo dùng sức ôm chặt, gật đầu “Ân” một tiếng. Hiện giờ sư phụ đang ôm nàng, trên người là hơi thở ấm áp quen thuộc của hắn.Sư phụ không nói chuyện, nàng cứ Im lặng như vậy dựa vào lòng ngực hắn, trong lòng cảm thấy có chút kiên định, lại có chút ý định.
—- có sư phụ ở đây, nàng cảm thấy rất an tâm.
Đến lúc Trọng Vũ phản ứng kịp, tiểu cô nương trong lòng đã ngủ mất rồi. Mới vừa rồi còn khóc, bây giờ trên lông mi vẫn dính nước mắt, chóp mũi hồng hồng, nhìn đáng yêu vô cùng.
Hắn nhìn trong chốc lát, mới biết vừa rồi chính mình có chút nóng nẩy.
May mắn nàng không đáp ứng, nếu nàng đáp ứng rồi, chỉ sợ hắn…
Chỉ sợ hắn sẽ không nhịn được mà khi dễ nàng.
Nếu nàng đã đáp ứng sẽ gả cho hắn, trong lòng hắn cũng không còn băn khoăn điều gì nữa, vừa rồi như thế, chỉ sợ hiện giờ sẽ muốn nàng làm loại sự tình này.
Nhưng nàng mới mười sáu tuổi, còn trẻ như vậy, thật sự là muốn ẩn cư cùng hắn trong rừng đào này sao? Trọng Vũ nhíu mày, trong lòng đã có đáp án. Chẳng qua chỉ là tâm tính của tiểu cô nương, hiện tại tất nhiên sẽ không nói cái gì, nhưng nếu ở lâu rồi, chỉ sợ về sau… nàng sẽ oán trách hắn sao?
—– hắn rất xúc động.
Trọng Vũ đem nàng nằm ngay ngắn lại trên giường, thay nàng sắp xếp chăn đệm thật tốt. Hôm qua còn muốn đuổi nàng đi, nhưng hôm nay lại trái ngược như vậy, Trọng Vũ tự giễu chính mình, xoay người bước ra khỏi phòng.
Nhưng chân vừa bước, hắn nhìn quần áo bị ném trên mặt đất, do dự trong chốc lát, xoay người đem quần áo nhặt lên.
Ngày trước Đường Táo có thói quen dậy thật sớm, giúp sư phụ chuẩn bị tốt hết thảy, nhưng hôm nay vừa tỉnh lại, đã thấy sắc trời sáng choang. Đường Táo sửng sốt một chút, vội vội vàng vàng rời giường, vừa đi ra khỏi ngoài liền phát hiện sư phụ đang chuẩn bị đồ ăn sáng.
Kỳ lưng? Nam nữ khác biệt, sao có thể để cho nàng kỳ lưng thay mình được? Trọng Vũ muốn mở miệng nói nàng đi ra ngoài, đột nhiên nghĩ tới điều gì, chậm rãi hỏi: “Trước kia… cũng như vậy sao?”
“Ân.” Đường Táo gật đầu: “Từ lúc đồ nhi đi theo bên người sư phụ, cũng đã hầu hạ sư phụ như vậy rồi, ngày đêm cũng thế.”
Ngày đêm cũng thế? Trọng Vũ không dám nghĩ xuống nữa. Hắn bị nhận thức là sư phụ của nàng, vậy sư phụ nàng trước kia cũng hay để nàng làm như vậy, nhưng nàng mới chỉ là một tiểu cô nương, hành động như vậy thật sự là có chút…
Trọng Vũ không muốn suy nghĩ nhiều nữa, cực nhanh xoay người lại, hắn duỗi tay ra, thoáng dùng sức, liền đem nàng tiến vào bể. Bể nước có thêm một người, nước ấm liền tràn đầy ra ngoài mặt đất.
Trọng Vũ cúi đầu nhìn nàng, hô hấp có chút dồn dập: “Trừ bỏ hầu hạ tắm rửa, còn làm cái gì?”
—- Hắn muốn biết, sư phụ trong miệng nàng, đến tột cùng là một tên cầm thú đến trình độ nào!
Nàng tốt như vậy, có thể hay không đã muốn… Trọng Vũ không dám suy nghĩ tiếp nữa, trong lòng tức giận tới cực hạn.
Hắn nên nghĩ ra sớm hơn, ngày hôm trước nàng không hề cấm kỵ ở trước mặt hắn vén váy lên, hôm qua còn đón nhận nụ hôn của hắn, nửa điểm cự tuyệt cũng không có… cái này chứng minh cho điều gì, hắn nên sớm nghĩ đến mới phải.
Chỉ là khi đó tâm tư của hắn đang loạn, không suy nghĩ được nhiều như vậy.
Còn làm cái gì sao? Đường Táo suy nghĩ, không biết vì sao sư phụ đột nhiên lại hỏi như vậy, nàng xưa nay ở trước mặt sư phụ luôn thành thật, nhỏ giọng nói: “Còn ngủ cùng nhau.”
Trừ bỏ việc giúp sư phụ chuẩn bị cơm canh, thay sư phụ chà lưng, cũng chỉ còn ngủ cùng sư phụ mà thôi.
“Oanh” một tiếng, trong đầu Trọng Vũ như có cái gì đó nổ tung. Hắn biết, mặc kệ tiểu cô nương này có bị khi dễ hay không, hắn vẫn rất muốn yêu quý nàng, nhưng trong lòng hắn vẫn rất đau.
Nàng cái gì cũng không biết, nhìn qua ngơ ngác ngây ngốc như vậy, còn tâm tâm niệm niệm với sư phụ mình.
Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Trọng vũ thở hổn hển vài hơi, ôm hy vọng cuối cùng ở trong lòng, nhìn tiểu cô nương ở trong ngực, trầm giọng nói: “Thời điểm đi ngủ, có hay không… đã làm những chuyện thân mật?”
Làm chuyện thân mật?
Sắc mặt Đường Táo hơi biến, rất nhanh liền đỏ mặt, nàng nhìn sư phụ, thấy bộ dáng của hắn không vui vẻ cho lắm, liền lấy dũng khí cầm tay hắn đưa đến chỗ kia, nhẹ nhàng nắm chặt: “Ý sư phụ nói.. là như này sao?”