Hầm Táo Ký
Chương 6 : Khẩu vị
Ngày đăng: 22:55 21/04/20
Tắm rửa?
Đường Táo chớp chớp mắt, cảm thấy có chút kỳ quái. Đang buổi tối, sư phụ vì sao đột nhiên muốn tắm rửa? Hơn nữa… Còn bảo nàng hầu hạ?
Tiểu đồ nhi không gật đầu, tâm tình Trọng Vũ liền chùng xuống. Mày đẹp hơi nhăn lại, thầm nghĩ: Dáng vẻ này của tiểu đồ nhi, là… không muốn? Đến một con rùa đen còn nguyện ý hầu hạ, vì sao đến lượt hắn lại không muốn? Uổng công hắn đối tốt với nàng như vậy.
Đường Táo gãi gãi đầu, ngắm trộm sư phụ một cái, nhận thấy được tâm tình của sư phụ có chút không được tốt, nghĩ đến chính mình đã chọc sư phụ tức giận. Hình như… nàng cái gì cũng chưa nói nha? Đường Táo kéo kéo ống tay áo của sư phụ, cười cười nói: “Đồ nhi liền đi chuẩn bị nước ấm.”
Lúc này Trọng Vũ mới cong cong môi, đưa tay nhéo khuôn mặt của tiểu đồ nhi, mặt mày nhiễm ý cười, nói: “Ân.”
…. Thật ngoan.
Lần đầu tắm rửa cho sư phụ, ở trong mắt Đường Táo, sư phụ chẳng qua chỉ là một người xa lạ không hề quen biết, nàng xuống tay không biết nặng nhẹ, tùy ý vô cùng, thầm nghĩ chỉ cần cọ rửa sạch sẽ là được. Hiện giờ hắn là sư phụ nàng, nàng tất nhiên không thể làm bậy, phải hảo hảo hầu hạ tốt mới được.
Một chậu nước ấm to được đổ vào thùng tắm, Đường Táo liền đi qua cởi áo cho sư phụ. Đường Táo không biết nam nữ khác biệt, nhưng lại biết được đồ nhi hầu hạ sư phụ tắm rửa, là một chuyện kinh thiên động địa. Sư phụ nguyện ý để nàng hầu hạ, nàng cũng cảm thấy trong lòng vui mừng, cảm thấy chính mình vẫn có chút tác dụng.
Trọng Vũ là đột nhiên hứng thú, mới bảo tiểu đồ nhi hầu hạ hắn tắm rửa. Hiện giờ hai tay lười nhác đưa lên, để tiểu đồ nhi tùy ý cởi áo hắn, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn vòng qua cởi đai lưng của hắn, động tác tuy rằng vụng về nhưng lại cực kỳ tập trung. Hắn chỉ cần thoáng cúi đầu, liền có thể thấy được bộ dáng ngoan ngoãn nghiêm túc của tiểu đồ nhi.
Tiểu đồ nhi nhỏ nhắn xinh xắn, mới chỉ đứng đến qua ngực hắn một chút, hiện giờ hắn đang thoát y, hơi ấm của nàng phảng phất trước khuôn ngực trần trụi của hắn… Cảm giác có chút ngứa, không giống như mọi khi. Trọng Vũ nhíu mày, cầm lấy tay tiểu đồ nhi.
Đường Táo đang nghiêm túc hầu hạ sư phụ, lại thấy trên mu bàn tay truyền tới một mảnh ấm áp, liền khó hiểu ngẩng đầu nói: “Sư phụ?”
Trọng Vũ cũng không biết vì sao lại kỳ quái như này, chỉ là buông lỏng cổ tay, tự cởi quần áo, nhàn nhạt nói một câu: “Để vi sư tự làm.”
“Ân.” Đường Táo ngoan ngoãn gật đầu. Có lẽ là có chút khẩn trương, làm khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, nhìn qua càng thêm kiểu diễm. Bất quá trong lòng lại nghĩ: Có phải sư phụ chê tay nghề nàng vụng về, cho nên không cho nàng hầu hạ?
Đường Táo một hồi suy tưởng, Trọng Vũ đã sớm cởi xong xiêm y, đem thân mình ngồi vào trong thùng tắm. Nước ấm mờ mịt cả căn phòng, làm tâm tình thoải mái không ít. Trọng Vũ thấy tiểu đồ nhi còn đang đứng ngây ngốc ở bên cạnh, liền nói: “Đứng ngốc ở đấy làm gì, còn không mau tới chà lưng giúp vi sư?”
Nghe thấy vậy, Đường Táo lập tức đi qua, đôi mắt sáng lấp lánh, trên mặt toàn là ý cười thỏa mãn.
Nếu là trước đây, Trọng Vũ tất nhiên sẽ không quản nàng, nhưng hiện giờ thấy nàng khóc đến thương tâm như vậy, cũng không thể nhẫn tâm, dứt khoát bế tiểu đồ nhi lên, trực tiếp bay lên đám mây.
Thời điểm Đường Cao đi tới, cổ duỗi ra thật dài, hoàn toàn ngốc trệ.
Chủ nhân hắn…. Hắn đã đi rồi sao? Ô ô ô, nó lại phải lẻ loi bò một mình rồi…
Đào Đào nhìn nam nữ trước mắt hóa thành một đạo ánh sáng lóe lên chợt biến mất không thấy, nhất thời trong lòng trống rỗng. Hồi lâu sau giống như nỉ non nói: “… Quả táo ngốc.”
Tiểu đồ nhi đã ngủ rồi, đầu gắt gao tựa vào ngực hắn, đôi tay nắm chặt vạt áo hắn…. ống tay áo đều bị nàng vò nát. Chỉ là thấy nước mắt vẫn chưa khô còn đang vương trên mi nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ bừng lên, hắn liền thở dài một hơi, ôm nàng vào ma cung.
—- hắn là ma, không phải tiên.
Bất quá…. Nếu tiểu đồ nhi biết hắn không phải là tiên, không biết sẽ có phản ứng như thế nào.
Trọng Vũ cong cong môi, nghĩ thầm: Hẳn là sẽ rất thú vị đi.
Như Trọng Vũ suy đoán, Phù Yến là người đầu tiên xuất hiện trước mặt hắn.
Lúc đó hắn đang ôm tiểu đồ nhi trong ngực, tâm tình cực tốt. Phù Yến thấy thế,lông mày giãn ra, thoáng cong môi, dung nhan tuấn tú nhìn càng thêm thuận mắt.
Phù Yến nhìn tiểu cô nương trong ngực Trọng Vũ, nhất thời sửng sốt, lúc sau mới bừng tỉnh, mỉm cười nói: “Phù Yến còn tưởng rằng sao thấy chậm chạp mãi không về, hóa ra sư huynh rốt cuộc cũng đã thông suốt.”
Tiểu mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ, lão xử nam vạn năm này cuối cùng cũng đã thông suốt.
Chỉ là….
Phù Yến nhìn tiểu cô nương đang ngủ yên trong ngực Trọng Vũ, nhíu nhíu mày: “Ta nói này sư huynh, này…. Có phải là còn quá trẻ hay không?”