Hầm Táo Ký
Chương 7 : Tôn thượng
Ngày đăng: 22:55 21/04/20
Quá nhỏ sao?
Trọng Vũ cúi đầu nhìn tiểu đồ nhi trong ngực, rồi sau đó như tên lưu manh nói: “Quả thực có chút non nớt, chẳng qua…. Nuôi dưỡng thêm một thời gian nữa là ổn.”
—- hắn có rất nhiều thời gian để nuôi dưỡng.
Lời như này cũng nói ra được, Phù Yến không còn gì để nói. Đáng thương cho tiểu cô nương nũng nịu này, lại đi lạc vào mắt của sư huynh. Bất quá nhìn hiện giờ, cũng thanh tú nhu thuận, lại nuôi dưỡng thêm mấy năm, sẽ trổ mã càng xinh đẹp hơn nữa.
Sư huynh hắn xưa nay không gần nữ sắc, hiện giờ đi ra ngoài một hồi, liền mang theo một tiểu cô nương trở về, làm hắn có chút giật mình. Cũng may hắn đã quen biết Trọng Vũ nhiều năm, cũng hiểu biết rõ tính tình của hắn, cũng không quá kinh ngạc.
Phù Yến thoáng cong môi, ý cười thanh thiển, nhìn qua y hệt một công tử ôn thuận phong lưu. Nhìn người ôn hòa như vậy, lại là một tên có tiếng sát phạt quả quyết, bằng không ở ma cung cũng sẽ không phục tùng hắn như vậy, đối với hắn như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó.
Mà Trọng Vũ thân là Ma tôn, có một trợ thủ đắc lực như vậy, ngược lại không có một cảm giác nguy hiểm nào, mà lại đem toàn quyền giao cho hắn xử lý, suốt ngày nhàn nhã thanh tán, ngày ngày trôi qua thật thảnh thơi.
—- Đối với vấn đề này, Phù Yến có oán niệm rất sâu.
Đáng giận nhất chính là, muội muội nhà mình không che chở cho hắn, ngược lại thoải mái nhẹ nhàng nói ra một câu: số mệnh làm lụng vất vả.
“Sư huynh, hiện giờ huynh chơi cũng đủ rồi, nếu đã trở lại, sư đệ có vài chuyện quan trọng muốn thương lượng.”
Trọng Vũ cúi đầu xoa xoa mặt tiểu đồ nhi trong ngực, tâm tình cực tốt, nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, vừa định mở miệng nói “Tự ngươi có thể làm chủ”, nhưng nhìn thấy oán niệm trong mắt Phù Yến, liền nói: “Được.”
Chỉ là….
Đôi tay của tiểu đồ nhi trong ngực gắt gao nắm chặt lấy vạt áo hắn, không hề buông lỏng. Hắn cực kỳ thích dáng vẻ này, liền đưa tay ra chọc chọc mặt nàng, giọng nói nhẹ nhàng êm ái: “Chờ lát nữa sẽ đánh thức ngươi.”
Thực tế, khi Đường Táo tỉnh lại, không nhìn thấy sư phụ nhà mình, mà phát hiện bên giường có hai cô nương đang đứng. Nàng rất ít khi gặp người xa lạ, vừa nhìn thấy, liền sợ tới mức đem thân mình chui vào trong chăn.
Đường Táo chưa bao giờ để cho người khác hầu hạ cho mình, mới đầu có chút không quen. Trước mắt nàng theo sư phụ trở về, tự muốn tuân thủ quy củ ở nơi này, liền tùy ý hai người họ tắm gội, một lúc sau chà đến thơm ngào ngạt, mới nâng nàng từ thùng tắm bước ra, lau sạch sẽ thân thể nàng.
Quần áo trên người, sờ lên cực kỳ mượt mà, hoa văn trên áo sinh động như thật, tinh xảo cực kỳ. Đường Táo dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương, hiện giờ mặc vào xiêm ý xinh đẹp như vậy, tâm tình tức khắc tốt lên không ít. Đợi Hải Đường Thược Dược đem nàng đi đến trước gương, nhìn đến trang sức tinh xảo xinh đẹp bên trong, mới có chút sửng sốt.
Thật xinh đẹp.
Trên đầu Đường Táo chỉ là hai cái nụ hoa búi tóc đơn giản, dây cột tóc cùng màu sắc với xiêm y, nhìn qua giống như một nữ đồng nhỏ bé non nớt. Ban đầu Hải Đường định cài lên tóc nàng một búi tóc tinh xảo, nhưng Thược Dược lại nói: “Tôn thượng thích mềm mại non nớt, vẫn nên búi tóc sơ sơ giống tiểu hài đồng đi.”
Nếu hai nàng biến khéo thành vụng, trăm triệu cái mạng cũng không thể đảm đương nổi.
Nữ tử thích chưng diện, hiện giờ Đường Táo cảm thấy mình rất xinh đẹp, quả thực rất vui vẻ. Chỉ là… cung điện này lạnh lẽo vắng vẻ, thật kỳ quái.
Nàng yên tĩnh ngồi ở trên giường chờ sư phụ, nghe Hải Đường cùng Thược Dược nói, nàng đây là đang thị tẩm. Mới đầu nàng không biết thị tẩm là có ý gù, dò hỏi một phen mới biết, thị tẩm chính là hầu hạ sư phụ.
Cái này thì nàng biết, sư phụ thích nhất nàng hầu hạ hắn, mỗi lần hầu hạ đều thật thoải mái.
Nghe thấy một trận bước chân, Đường Táo rất nhanh liền kịp phản ứng lại, lập tức từ giường đứng lên, nhìn thấy thân ảnh của sư phụ mình, liền như con chim non chạy nhanh qua đấy.
Mùi hương táo xộc vào mũi, Trọng Vũ thất thần một lát, nhìn thấy tiểu đồ nhi nho nhỏ đang rúc ở trong ngực mình, đôi môi cong lên mỉm cười, theo thói quen xoa đầu tiểu đồ nhi, nói: “Như thế nào lại ở đây?”
Lạc Anh Điện an tĩnh, hắn cố ý đem nàng an bài ở đó, lại không ngờ tự bản thân nàng lại chạy tới đây.
Có sư phụ ở đây, Đường Táo thỏa mãn cực kỳ, ngẩng đầu lên chớp chớp mắt, ngoan ngoãn trả lời: “Hải Đường tỷ tỷ cùng Thược Dược tỷ tỷ nói với đồ nhi rằng, đem đồ nhi đến đây thị tẩm.”
Thị tẩm?
Trọng Vũ sửng sốt, lúc này mới chú ý đến trang phục của tiểu đồ nhi tỏng ngực ngày thường không gióng nhau.