Hầm Táo Ký
Chương 8 : Sư thúc
Ngày đăng: 22:55 21/04/20
Nuôi lâu ngày như vậy, hắn càng nhìn tiểu đồ nhi càng thấy thuận mắt. Hiện giờ một thân trang điểm tỉ mỉ, trên mặt được bôi một phần phấn mỏng, lại thay một bộ váy xinh đẹp, nhìn càng thêm khả ái xinh tươi.
Chỉ là…. Trọng Vũ đem ánh mắt dừng lại trên hai búi tóc của nàng, rồi sau đó ánh mắt bỗng trở nên ôn nhu, động tác trên tay càng nhẹ nhàng, dịu dàng… Cảm xúc thật tốt.
—– Mặc kệ bộ dáng như thế nào, đều là tiểu đồ nhi của hắn.
“Không còn sớm, bồi vi sư ngủ đi.” Mới đầu hắn ngại tiểu đồ nhi dính lấy mình, chỉ là hiện giờ tiểu đồ nhi dính lấy mình đã thành một thói quen, ngửi hương táo đang người nàng rồi đi vào giấc ngủ, thập phần thoải mái.
“Ân.”
Như thường ngày, trước tiên Đường Táo hầu hạ sư phụ nhà mình tắm gội. Bất quá nơi này không giống Phượng Ngự Sơn, tẩm cung của sư phụ có một cái bể tắm to như vậy, nước ao ấm nóng mù mịt hơi nước, Đường Táo liền ngồi xổm xuống cạnh bể tắm, cầm khăn, động tác quen thuộc chà lưng cho sư phụ. Tắm gội xong, Đường Táo mới đỡ sư phụ về giường.
Giường rất lớn, lớn hơn rất nhiều lần cái giường ở Phượng Ngự Sơn kia, hiện giờ ngủ ở nơi này, nàng có thể tùy ý lăn qua lăn lại, không cần lo lắng sẽ bị ngã xuống. Đường Táo cởi giày, thấy sư phụ muốn ngủ, liền cười lại gần, nói: “Sư phụ, hôm nay đồ nhi không cần hiện về nguyên hình, được không?”
Trước kia bởi vì giường quá nhỏ, nàng sợ ảnh hưởng đến sư phụ, mới biến thành một quả táo để ngủ ở bên người sư phụ cọ tiên khí. Chỉ là trước mắt, giường lớn như vậy, nàng tất nhiên sẽ không làm ảnh hưởng đến sư phụ. Hơn nữa biến thành quả táo, có đôi lúc nàng sẽ bị sư phụ đè vào, có chút đau…
Nhìn ánh mắt mong chờ của tiểu cô nương, tâm tình Trọng Vũ cũng mềm đi, nhắm mắt lại nói một câu: “Vậy nằm cách xa ta một chút.” Quả táo hắn có thể xem nhẹ, nhưng bên cạnh bây giờ lại là một tiểu cô nương sống sờ sờ, hắn làm sao có thể coi như không có gì được, nằm cách xa một chút, hắn là sẽ tốt hơn.
Thấy sư phụ đáp ứng, Đường Táo liền vui vẻ gật đầu. Nàng lặng lẽ nghiêng đầu qua, thấy sư phụ đã nhắm mắt đi ngủ, liền dịch gần lại một chút.
—– Gần một chút, cọ tiên khí mới nhiều được.
Tuy rằng bên cạnh là sư phụ mình quen thuộc, nhưng dù sao đây cũng là một địa phương xa lạ, Đường Táo không ngủ được, nhưng lại không dám lộn xộn, sợ ảnh hưởng đến sư phụ. Ước chừng qua nửa canh giờ, tinh thần Đường Táo vẫn rất sáng láng, trong lòng nghĩ đến Phượng Ngự Sơn, nghĩ đến Đào Đào, nghĩ đến hồng y nữ tử lúc ban ngày kia, nhất thời trong lòng có chút rầu rĩ.
Tiên nhân trên Tiên giới, chỉ sợ là đều xem thường Tiểu Táo yêu nàng đi.
Tiểu đồ nhi mặc dù không phát ra âm thanh gì, nhưng Trọng Vũ có thể cảm nhận được tiểu đô nhi hiện giờ đang rất khó ngủ, hắn nghĩ nghĩ, liền trợn mắt mở miệng nói: “Nếu đã không ngủ được, liền cùng vi sư nói chuyện một chút đi.”
Hóa ra sư phụ còn chưa ngủ nha?!
“Phù Yến hộ pháp.”
Nghe thấy có tiếng nói chuyện, động tác trên tay Đường Táo ngừng lại, quay đầu nhìn về hướng bên cạnh, thấy một nam tử lỗi lạc đang hướng về phía nàng bước tới. Đường Táo sửng sốt, thầm nghĩ đây là vị tiên quân nào, cũng không thể để cho sư phụ bị mất mặt được, liền lập tức mỉm cười chào hỏi.
Phù Yến nhìn tiểu cô nương xinh đẹp trước mặt, hôm qua ở trong ngực Trọng Vũ được liếc mắt qua một cái, mà sư huynh ôm chặt quá, hắn cũng không thể nhìn thấy rõ ràng được, chỉ nhớ là vóc dáng của Tiểu Táo yêu này cực nhỏ xinh, hiện giờ cả người đang đứng trước mặt hắn, nhìn càng thêm ngây ngô khả ái.
Chỉ là… đêm qua sư huynh thật sự ngủ lại ở Thừa Hoa Cung.
Phù Yến nhìn một khay đồ ăn sáng đang lượn lờ hơi khí, hướng về phía Đường Táo cười cười, nói: “Làm đồ ăn sáng cho sư huynh ta sao?”
Phù Yến vốn là một nam tử thanh tuấn nho nhã, hiện giờ hơi hơi mỉm cười, nhìn qua cực kỳ ôn hòa, Đường Táo rất ít khi tiếp xúc cùng người xa lạ, hiện giờ nhìn nam tử xa lạ trước mặt mình, liền cảm thấy gương mặt có chút nóng lên, nghe hắn xưng hô, mới hiểu được sư phụ là sư huynh của người này, liền vội nói: “Sư, sư thúc, ta…”
Sư thúc?
Phù Yến nhướng mày, rất có hứng thú nói: “Thì ra ngươi là đồ đệ của sư huynh ta?”
Đường Táo gật đầu, phát hiện thái độ của vị sư thúc này cũng không tệ lắm, hơn nữa nhìn qua ở chung khá tốt, liền không thấy khẩn trương nữa.
Vốn dĩ Phù Yến còn tưởng sư huynh có khẩu vị kỳ lạ, hiện giờ nhìn thấy đã rõ —– làm sao mà coi trọng Tiểu Táo yêu này được, rõ ràng là coi trọng trù nghệ của Tiểu Táo yêu này thôi. Nếu hắn đoán không sai, Tiểu Táo yêu này nhìn qua rất có linh khí, ý định của sư huynh là muốn đem tiểu cô nương này nuôi lớn, rồi ăn uống chi dục.
Nghĩ như vậy, hắn liền có chút đồng tình với Tiểu Táo yêu này, nói một câu: “Sư huynh ta dạy cho ngươi pháp thuật gì?”
Đường Táo nghe vậy, một lúc lâu sau mới ngơ ngác nói: “Còn không có, chỉ là… chỉ là sư phụ đối với ta rất tốt, mỗi đêm đều cho ra cọ tiên khí của hắn.” Tuy sư phụ chưa chỉ dạy pháp thuật cho nàng, nhưng như thế thôi cũng đã làm nàng cảm thấy rất thỏa mãn rồi.
Tiên khí?
Phù Yến như sáng tỏ điều gì đó, nhìn tiểu cô nương trước mặt, mặt mày mỉm cười, nói từng câu từng chữ: “Ai nói với ngươi, sư huynh ta… là thần tiên?”