Hầm Táo Ký
Chương 63 : Kiều thê
Ngày đăng: 22:56 21/04/20
Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Đường Táo cảm thấy cảm giác này thật kỳ quái.
Tuy rằng trong lòng đã sớm chuẩn bị kĩ càng, nhưng vẫn còn một chút sợ hãi, gắt gao ôm lấy sư phu, hai tay cầm lấy bờ vai của hắn, hơi thở ấm áp của hắn làm cho nàng thoáng có chút an tâm.
Đường Táo nhắm mắt lại, cắn môi —- vì đây là sư phụ, nên nàng không sợ hãi.
“Sư…” Nàng cắn môi, con mắt xinh đẹp bị bịt kín bởi một tầng hơi nước, bộ dáng động lòng người như vậy, hắn cũng không nhìn thấy được. Nàng ngửa đầu, cắn cắn bả vai hắn, gọi một tiếng: “Phu quân.”
Hắn là sư phụ của nàng, hiện giờ cũng là phu quân của nàng.
Như cảm nhận được cảm xúc của Đường Táo có chút bất thường, Trọng Vũ khó có lúc được ôn nhu, cúi xuống nhìn nàng, rõ ràng là không nhìn thấy, nhưng vẫn có thể nhắm chuẩn xác được môi nàng, hương thơm mềm mại.
Hắn làm việc luôn luôn đều quả quyết như vậy, nhưng hiện giờ người trong lòng là nàng, hắn không được phép bất cẩn. Nàng rất mảnh mai, như là nước vậy, thời điểm khóc sướt mướt làm cho hắn rất phiền lòng. Nhưng chính hắn cũng không thể không thừa nhận là hắn đau lòng, đau lòng khi nàng rơi nước mắt.
“Ngoan…” Trọng Vũ trấn an hôn mặt nàng, võe về mặt nàng, sau đó đem nàng ôm vào ngực, đầu của nàng dính chặt vào vai hắn.
Đường Táo biết sư phụ có ý gì, vừa rồi nàng không nhịn được mới cắn hắn một cái, nhưng cũng không dám dùng sức, sợ sư phụ đau, hiện giờ… nàng cũng rất đau, cũng luyến tiếc cắn hắn.
Nàng muốn nói cái gì đó, nhưng sư phụ không cho nàng cơ hội.
…
Thẳng đến lúc bị hắn khi dễ qua, mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Nàng nghĩ: Sư phụ đã quên nàng, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được, sư phụ thích nàng.
Đường Táo mệt cực lỳ, giật giật ngón tay, mới chậm rãi mở to mắt. Trên giường cực kỳ hỗn loạn, thân mình lại một trận đau nhức, đặc biệt là chỗ kia…
Nàng nghĩ tới điều gì, quay đầu lại nhìn.
Đường Táo nở nụ cười.
Sư phụ nằm bên cạnh vẫn gắt gao ôm lấy nàng, mặt mày như tranh vẽ, tuấn tú vô song, hai tròng mắt nhắm lại thật chặt. Hơi thở đều đều như vậy, bộ dáng khi im lặng ngủ có vài phần trẻ con.
Nàng đưa tay sờ mặt hắn, nhẹ nhàng từng chút từng chút một.
Nàng muốn hôn hắn, nhưng thân mình vwuaf động liền không nhịn được nhíu mày.
Trong lòng Phù Yến sáng tỏ, tất nhiên cũng không nói gì, chỉ là không khỏi hít vào một hơi —- ngay cả sư huynh tính tình táo bạo như vậy còn có thể cưới được kiều thê, hắn phong độ ngời ngời, là nam nhân tốt như vậy sao nàng lại không thích hắn?
Khi nào đường làm quan mới mở rộng để có thể cưới nàng về đây?
Thời điểm Trọng Vũ đến Kiêm Gia Các, Đường Táo đang nằm trên giường, không nghe thấy âm thanh của nàng, hắn liền theo hương thơm của nàng rồi lần được chỗ của nàng.
“Làm sao vậy?” Trọng Vũ ôm nàng vào ngực, vuốt ve mặt nàng.
Đường Táo lắc đầu, thân mình có chút không thoải mái, chỉ nói: “Chỉ là có chút mệt mỏi mà thôi, ta ngủ một lát là tốt rồi.”
Biết nàng sẽ không nói thật, Trọng Vũ nắm tay nàng, nhéo nhéo vài cái ở lòng bàn tay nàng, hòa nhã nói: “Có phải ta làm nàng đau không?” Hắn biết thân mình nàng mềm mại, làm như được cấu tạo bằng nước vậy, đêm qua hắn phóng túng như thế, tất nhiên không suy nghĩ nhiều lắm, chỉ nghĩ đến chuyện…
Lời như thế, làm Đường Táo xấu hổ không biết nên nói thế nào.
Hơn nữa hôm nay ngữ khí của sư phụ lại ôn nhu như vậy, có chút không thích ứng được, Đường Táo im lặng tựa đầu vào ngực hắn, nói: “Ta..” Nhưng không nói nữa, đầu ngả vào ngực hắn.
Trong lòng Trọng Vũ nhất thời bối rối, liên tục hô mấy tiếng, Hải Đường bên ngoài nghe thấy âm thanh, vội vàng tiến vào, thấy phu nhân sắc mặt tái nhợt ngã vào trong lòng trang chủ, nhất thời rối loạn.
“Đi tìm đại phu, mau!”
Nghe được âm thanh của Trọng Vũ, Hải Đường lập tức chạy đi tìm đại phu.
Khi Đường Táo tỉnh lại thấy mình đang nằm trên giường, trên người đắp chăn, bên tai nghe được âm thanh lo lắng của sư phụ. Thấy hắn bối rối như vậy, trong lòng Đường Táo không khỏi ấm áp. Nhưng lời của đại phu nói lại làm cho sắc mặt Đường Táo đỏ bừng.
“Trang chủ mới lần đầu làm chuyện này nên tích tụ rất nhiều, thân mình phu nhân lại mảnh mai, lại là lần đầu, chỉ sợ có chút không chịu nổi. Mấy ngày này phải tránh chuyện phòng the, đợi thân mình phu nhân khỏi hẳn…”
“Đêm qua mới sáu lần mà đã bị thương như vậy?” Trong lòng Trọng Vũ lo lắng, hiếu học cầu hỏi.
Là lần đầu nên có chút không thuân lợi,nhưng sau đó lại làm được, hắn lần đầu nếm thử tư vị này, tất nhiên là muốn càng nhiều, nhưng lúc sau nàng không chịu nổi, lúc này tâm mới sinh thương tiếc, dừng lại, ôm lấy nàng ngủ.
Nghe được câu hỏi của sư phụ, Đường Táo rất muốn khóc.
Thầy thuốc nói chuyện như vậy còn chưa tính, cớ sao sư phụ lại còn thêm vào.
Đường Táo cảm thấy mặt mũi mình bị cháy sạch rồi, đem chăn trùm kín người.
— nàng không bao giờ — muốn để ý đến hắn nữa.