Hầm Táo Ký
Chương 71 : Chủ động
Ngày đăng: 22:56 21/04/20
Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Con ngươi Đường Táo mở to hết sức, nghĩ đến tình hình của hai người bọn họ bây giờ, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng lập tức trở lên hồng nhuận.
Đây là… bảo nàng chủ động sao?
Đường Táo nhìn sư phụ, nhất thời hoảng lên. Từ khi đưa vào Thừa Hoa Điện, nàng đã sớm chuẩn bị tốt phương diện kia, nhưng thật không ngờ — sư phụ lại bảo nàng chủ động lấy lòng hắn.
Đường Táo muốn khóc. Sư phụ giờ đang quên mình, nếu mình không hầu hạ hắn cho tốt, lỡ sư phụ tức giận đuổi mình đi thì sao?
Do dự một lát, Đường Táo hít sâu một hơi, từ trên giường ngồi dạy, sau đó thật cẩn thận ngồi ở trên người sư phụ.
Kỳ thật tư thế này cũng không phải là chưa từng làm, nhưng khi làm chuyện này cùng sư phụ, đều là do sư phụ chủ động, hắn như lang như hổ, giống như là muốn đem nàng nuốt vào bụng. Mới đầu nàng còn hùa theo hắn, nhưng một lúc sau nửa điểm khí lực đều không còn, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, còn lại một mình sư phụ chinh phạt.
Thể lực của sư phụ tốt hơn nàng nhiều lắm.
Bốn mắt nhìn nhau, Đường Táo nhìn ánh mắt của sư phụ có phản chiếu lại nàng, lại thấy trong mắt hắn nửa điểm dục vọng cũng không có, nhấ thời trong lòng ủy khuất cực kỳ.
Nhưng mà…
Rất muốn đứng lên, nhưng đây mới là ngày đầu tiên gặp mặt, sao có thể trông cậy vào việc sư phụ thích nàng được? Đường Táo tự an ủi mình, nhưng trong lòng không thể nào ổn lại được. Đường Táo nhắm mắt lại, bức bách mình không được suy nghĩ nhiều nữa.
Sư phụ sẽ thích mình. Bằng không cũng sẽ không tuyển chọn mình, mà hai vị mỹ nhân kia thì không thèm liếc mắt một cái. Nàng lên cảm thấy may mắn là sư phụ cho phép nàng bước vào Thừa Hoa Điện, mà không phải là ai khác.
Nghĩ như thế, trong lòng Đường Táo dần dần ổn lại, rồi sau đó chậm rãi cúi người xuống, một tay để ở trước ngực hắn, một tay xoa mặt hắn. Nàng nằm trên người hắn, sau đó nhắm mắt lại, đưa môi lại gần.
—- cho tới bây giờ đều là sư phụ bá đạo hôn nàng, kỳ thật, nàng cũng rất thích.
Đường Táo nóng nảy, ôm hắn chặt hơn: “Đừng đuổi ta đi có được không?” Nàng vốn là bị đưa đến thị tẩm, hiện giờ hầu hạ không tốt, nếu sư phụ không cần nàng nữa, nàng nên làm cái gì bây giờ?
Nghe được thanh âm nức nở của nàng, Trọng Vũ nhíu màu, cúi đầu nhìn tiểu cô nương hai mắt đẫm lệ ở trong ngực, ngữ khí lạnh nhạt: “Ta đã nói sẽ đuổi ngươi đi sao?”
A? Đường Táo hít hít cái mũi, ánh mắt mở ra thật to, bất an nói: “Kia..” Vậy vì sao không cho nàng hầu hạ hắn?
“Ngươi đã theo ta rồi, trong lòng không được có người khác.”
Vì sao đột nhiên lại nói câu này? Đường Táo có chút hồ đồ, vội lắc đầu: “Chỉ có một mình tôn thượng.”
—– trong lòng nàng, từ đầu đến cuối chỉ có một người là sư phụ.
“Ân.” Trọng Vũ vừa lòng, trên mặt cũng không có biểu cảm gì.
Chớp mắt một cái, ánh sáng chợt tắt hết, cả tẩm điện nhất thời chìm vào bóng đêm. Đường Táo thấy sư phụ không đuổi nàng đi, liền thở ra một hơi, sau đó ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Kỳ thật nàng cũng đã rất mệt mỏi, hiện giờ cũng đã có thể ngủ một giấc.
Không lâu sau, người trong ngực liền phát ra tiếng hít thở đều đặn. Trọng Vũ không ngủ được, hắn cúi đầu nhìn nàng, tâm sinh nghi hoặc: rõ ràng là lần đầu tiên cùng người khác cộng chẩm, nhưng sao hắn lại không cảm thấy không thoải mái?
Đây là do cái gì?
Trọng Vũ nhìn tiểu cô nương trong ngực, mặt mày tinh tế đoan trang. Đột nhiên trong đầu chợt lóe lên một hình ảnh, rồi sau đó biến mất không thấy hư không.