Hận
Chương 1 :
Ngày đăng: 20:36 18/04/20
Một đám khoảng 3 4 người tay xách theo gậy gộc, dây nhợ, xồng xộc xông vào nhà tôi hét la inh ỏi.
- Thằng Tuất đâu, ra tao bảo, nhanh... thằng Tuất đâu.
Má và tôi chạy ra xem ai, tôi cũng ẵm con em còn bé xíu chạy ra theo, thì ra là mấy tên gia nô nhà ông hội đồng Toàn. Má tôi hoảng lắm lạy lục van xin.
- Tôi xin mấy anh, tôi lạy mấy anh. Thư thư cho tôi vài hôm rồi tôi trả.
Một tên đi đầu hổ báo nhất, chỉ cây gậy to đùng về phía mặt má tôi.
- Mày mà còn ko bảo thằng Tuất lo trả đi. Nhà mày vay của ông hội đồng Toàn tất cả là 3 dạ lúa, đúng hẹn trả thì lãi 2 dạ lúa. Trễ 1 ngày là 1 dạ lúa. Vậy mà nó dám trễ 3 ngày rồi, muốn tao đốt nhà ko hả?
- Tôi lạy mấy anh mà, mùa màn thất bát quá, nhà tôi cũng chạy vạy ngược xuôi, anh ấy đang ốm, xin anh nói ông bà cho tôi nợ lại vài hôm tôi sẽ trả mà.
- Tao làm gì có quyền đó, nợ hay khất thì mày đi mày đi mà xin với ông hội đồng ấy. Nhà mày mà trả trợ ko xong là đem nhau ra sông mà nhảy hết đi nghe không.
Rồi tên ấy liếc qua tôi, hứ lên 1 tiếng.
- Đã nghèo rồi còn đẻ cho lắm vào. Về tụi bây...
Đám người bọn họ đi ra, ko quên đá vào chỗ này, quật vào chỗ kia 1 chút của nhà tôi thì ko chịu được hay sao ấy.
Má tôi ngồi ôm mặt khóc, chỉ biết than trời.
- Trời ơi sao mà con khổ thế này, nghèo gì mà nghèo lắm vậy. Giờ đến cái ăn cho con còn ko có nữa. Sao ông ác với nhà con quá vậy ông ơi.
Tôi lại an ủi má.
- Má ơi, giờ mình biết tính sao giờ?
Má tôi gắt với tôi rồi đứng lên đi vào nhà.
- Con ko nghe họ nói hả, nghèo quá ôm nhau ra sông nhảy hết đó kìa.
Tôi biết tính má tôi, má chịu thương chịu khó lắm. Vì kiếm thêm thằng con trai để lớn còn phụ ba việc đồng án nhưng cuối cùng nhà tôi có tới 4 chị em gái luôn. Đứa nhỏ nhất tôi đang ẵm, má mới sinh được 2 tháng.
Má tôi xuống bếp bưng lên cho ba chén thuốc. Ba vì chạy vạy vay lúa trả cho ông hội đồng ko ra, nản quá nên uống rượu còn dầm mưa nên giờ ho ghê lắm.
- Mình ơi, dậy uống chén thuốc đi mình.
Ba tôi gắng gượng ngồi dậy, uống thuốc.
- Người ta lại đến đòi, nhà mình còn đâu được 1 ít đủ nấu cháo cho sấp nhỏ. Giờ biết tính sao hả mình.
- Tôi xin lỗi mình, thật giờ tôi cũng ko biết tính sao.
- Nếu để nữa, thì mỗi ngày lãi 1 dạ lúa. Chắc có nước... chắc có nước ôm nhau ra mà nhảy sông hết quá.
- Mình đừng nói bậy, con nghe nó buồn. Để lát tôi chạy ra ngoài kia vay của nhà phú hộ Hoàng xem sao.
Má tôi bực dọc, đập cái quạt mo xuống giường tre.
Cậu Gia Uy xỏ guốc đi lại hất tung thau nước rữa mặt văng ra nền tung tóe. Tiếng thau rơi xuống nền kêu inh tai, tôi bịt tai lại, cậu Gia Uy quát luôn tôi.
- Con kia, mày làm gì mà bịt tai, tập quen đi. Cút hết ra ngoài cho tao thay đồ.
Tôi ngồi xuống lượm cái thau rồi cùng chị Hồng ra ngoài. Đi được 1 đoạn tôi mới dám hỏi chị Hồng.
- Chị ơi, cậu 3 hung dữ lắm hả chị? Mấy bữa em có nghe mà nay mới thấy, ghê quá.
- Haizz, hồi xưa chị cũng sợ lắm, riết rồi cũng quen ấy. Có hôm ăn ko vừa lòng cậu ném luôn tô mì nóng vào người con Dậu nữa kìa.
- Khiếp, cậu 3 ác quá. Lạy trời em đừng bị dính án với cậu ấy.
- Cũng do ông bà chiều chuộng quá đó mà. Ít bữa cậu 2 về, em thấy thương liền cho coi.
- Vậy hả chị.
- Um, thôi đi nhanh bưng đồ ăn lên, ko là bị rầy nữa đó.
- Dạ.
.....
Ông bà hội đồng ai cũng mang đồ bà ba lụa đắt tiền, ra ngoài bàn ngồi ăn. Đồ ăn toàn mấy món cao cấp, chỉ có nhà giàu mới được ăn.
Ko biết đêm qua ông bà làm gì mà sáng nay tôi thấy bà Hiền có vẻ mệt mỏi lắm.
- Sen, lại bóp vai cho tao. Còn con Hồng xíu nấu cho tao cháo bồ câu hạt sen để tao tẩm bổ.
- Dạ thưa bà.
Khi ông bà đã ngồi vào bàn ăn thì cậu 3 Gia Uy cũng vừa đi ra. Bà Hiền thấy cậu liền giọng dịu dàng, vì 2 đứa con trai bà bà coi có khác gì vàng bạc đâu.
- Con, sao nhìn bực bội vậy, nào ngồi xuống ăn đi rồi lái xe chở con đến trường.
- Tại con Hồng với con Sen kìa, tôi đang ngủ ngon cứ gọi inh ỏi, điếc tai chết được.
- Thôi chịu khó đi con, ít bữa thi xong rồi lên thành phố học với anh 2, tha hồ mà ngủ nướng.
- Tôi biết rồi.
Ông Toàn vừa cho miếng thịt bò mềm tan vào miệng rồi nói với bà Hiền.
- Bà, xem rồi mai lên thăm con đi bà, xem nó học hành sao mà cả tháng nay chưa thấy nó về. Bữa tôi gọi điện cho nó thì nó bảo đang học thi.
- Ời, sáng mai tôi nói mấy đứa nấu đồ bổ rồi tôi với ông lên thăm con coi sao.
- Bà coi mang thêm thuốc bổ cho con đi nghen.
- Tôi biết rồi.