Hân Hoan

Chương 4 : Aaa

Ngày đăng: 09:47 18/04/20


“Trước gương mặt đẹp trai lai láng như vậy, ai lại không muốn làm nữ tổng tài bá đạo chứ?”



Có lẽ bởi vẻ mặt mấy anh chàng mặc đồ Âu kia quá lạnh lùng, nên bầu không khí như ngưng đọng lại, chỉ có người đàn ông trung niên nằm trên sàn phát ra tiếng rên rỉ rõ ràng.



Từng giây từng giây trôi qua, ngay khi Lê Chiêu cho rằng mấy người đàn ông cường tráng kia đã bắt đầu nghi ngờ mình, bọn họ lại cúi người đỡ lấy người đàn ông trung niên nằm dưới sàn nhà lên, nói lời cảm ơn với cậu.



Bọn họ nhấc người đàn ông kia lên còn chưa đi được bao xa, Lê Chiêu thấy có người bị trượt chân, người đàn ông được họ nhấc lên đụng đầu vào tường, kêu “bộp” một tiếng.



Lần này người đàn ông trung niên không còn phát ra bất cứ âm thanh nào nữa, bởi ông ta đã hôn mê bất tỉnh.



Vệ sĩ của mấy tay nhà giàu đều hùng hổ như vậy à? Lê Chiêu không khỏi kinh ngạc, cậu lui về phía sau hai bước, đụng vào người anh chàng phục vụ.



“Dọa tôi chết khiếp à.” Lê Chiêu day day thái dương, hồi tối uống nhiều, đầu óc hơi choáng váng. Cậu vỗ vai người phục vụ: “Nhanh lên, chúng ta mau đi thôi.”



Chàng trai nhìn bả vai bị đập, im lặng trong thoáng chốc, lặng lẽ theo sau Lê Chiêu.



“May mà bọn họ không phát hiện ra có điều gì bất thường, tôi sợ tôi không đánh lại ba người bọn họ.” Lê Chiêu thở phào nhẹ nhõm, khẽ nói: “Nếu có người hỏi anh chuyện này, anh cứ nói là mình không biết, nghe rõ chưa?”



Chàng trai nhìn cậu mấy giây, từ tốn gật đầu.



“Thế là được rồi.” Lê Chiêu mừng rỡ mỉm cười: “Chúng ta đi làm, lúc cần giả ngu thì nhất định phải giả ngu, lúc cần mặt dày thì đừng giữ thể diện gì nữa.”



Người đàn ông lặng lẽ lắng nghe, anh và Lê Chiêu đi tới cánh cửa của một căn phòng, qua khe cửa khép hờ, loáng thoáng nghe thấy tiếng nói cười rộn rã.



“Anh ở đây đợi tôi một lát, tôi chào bạn bè, sau đó dẫn anh đi gặp cấp trên.” Lê Chiêu nói xong, thấy chàng trai sững sờ nhìn mình, dường như không hiểu vì sao Lê Chiêu muốn cùng anh ta đi gặp lãnh đạo.



“Đã xem phim tâm lý tội phạm bao giờ chưa?” Lê Chiêu che miệng, nhỏ giọng giải thích với chàng trai: “Kẻ tình nghi nếu không muốn người ta phát hiện ra mình đã làm chuyện gì, thì phải có bằng chứng không có mặt.”



Đồng tử mắt anh chàng khẽ rung lên.



“Hiểu rồi chứ?” Lê Chiêu chớp mắt tinh ranh, “Tôi chính là bằng chứng anh không có mặt khi đó.”
“Chiêu à, cậu để tâm một chút đi.” Trương Tiểu Nguyên chạy tới đỡ Lê Chiêu, khẽ trách: “Đám chó kia đúng là không phải con người, biết rõ tửu lượng cậu không cao, còn cố ý chuốc rượu cậu.”



Đừng bảo thấy Tống Dụ không thích Lê Chiêu nhà họ, nên mới cố ý gây khó dễ cho Chiêu Chiêu ngay trước mặt Tống Dụ đấy nhé?



“Chó đương nhiên không phải con người rồi.” Lê Chiêu cười ha hả, “Anh Tiểu Nguyên à, anh chửi kém thế.”



“Cậu thì giỏi rồi.”



“Hồi cấp ba em là học sinh ba tốt.”



“Là sao?”



“Bởi vậy nên con người đức trí thể mỹ toàn diện như em đây, chưa bao giờ chửi người ta.”



Rất lâu sau, lâu đến mức không còn trông thấy bóng Lê Chiêu đâu nữa, một chiếc xe hơi màu đen đậu lại trước mặt Án Đình.



“Thưa anh, đã giải quyết xong mọi chuyện, giờ anh về nghỉ ngơi chứ ạ?” Người đàn ông mặc âu phục từ trong xe bước nhanh ra, khom lưng giúp Án Đình mở cửa xe.



Án Đình cúi mình ngồi vào trong xe, mới nhớ ra trên tay mình còn đang nắm tờ giấy Lê Chiêu đưa và cả chiếc bánh Trung Thu còn chưa bóc. Anh hờ hững ném bánh Trung Thu sang một bên, lấy một cây kéo thủ công đẹp đẽ ra, cắt những đường viền xiêu vẹo, mãi đến khi nó trở thành hình chữ nhật cân xứng mới dừng tay.



Anh nhìn dãy số di động trên đó, khẽ đọc tên: “Lê Chiêu..”



Hai tháng sau, tiết trời dần bước vào mùa đông, bộ phim đầu tiên Lê Chiêu thủ vai nam chính “Tình yêu ngọt ngào say đắm của nữ tổng tài bá đạo” lặng lẽ lên sóng, ngoài những nhân vật chủ chốt của bộ phim đăng tin quảng cáo ra, hầu như không còn con đường tuyên truyền nào khác.



Tất cả mọi người đều biết, bộ phim rồi cũng sẽ như bao bộ phim chiếu mạng khác, lặng lẽ công chiếu, sau đó lặng lẽ kết thúc, chẳng ai quan tâm, càng không có người nào thảo luận.



Ngay cả các thành viên chủ chốt trong đoàn phim cũng không để bộ phim này vào trong lòng. Ví dụ như nữ chính của bộ phim này, nếu không có quản lý nhắc nhở, chỉ sợ đến ngày phát sóng cũng quên đăng tin quảng cáo.



Nhưng mà tất cả các thành viên cốt cán đều không ngờ, đoạn biên tập của bộ phim này đột nhiên nổi rần rần trên mạng. Tiêu đề video là —— Trước gương mặt đẹp trai lai láng như vậy, ai lại không muốn làm nữ tổng tài bá đạo chứ?