Hân Hoan

Chương 81 : Không dám

Ngày đăng: 09:48 18/04/20


“Không, anh không dám!”



Tổng bộ Thương Hoàn là một chiếc máy khổng lồ vận động tuần hoàn, dù là buổi tối vẫn có không ít nhân viên đứng đợi thang máy. Họ mặc trang phục công sở, từng chân lông kẽ tóc đều toát lên khí chất anh tài.



Họ bước đi vội vã, cửa thang máy vừa mở đã trầm mặc bước vào, Lê Chiêu theo họ đi vào, lúc người cuối cùng bước vào, thang máy khẽ vang lên một tiếng.



Lê Chiêu nhìn người cuối cùng bước vào tỏ vẻ khó xử, cậu lặng lẽ ra khỏi thang máy.



Bỏ đi, mấy người này đều kiếm tiền giúp Án Đình, phải đối xử với họ tốt một chút.



Đợi tốp thang máy tiếp theo, lần này Lê Chiêu không cần nhường không gian trong thang máy nữa. Thang máy người ra người vào, đến cuối cùng, trong thang máy chỉ còn một người phụ nữ trung niên mặc âu phục.



“Cậu không phải người trong công ty đâu đúng không?” Người phụ nữ trung niên thấy Lê Chiêu che kín mặt, chỉ vào tầng Lê Chiêu muốn đi lên, “Nơi này, tôi khuyên cậu tốt nhất đừng đi bừa.”



“Tại sao?” Lê Chiêu cảm thấy hứng thú hỏi.



“Thương Hoàn có vệ sĩ chuyên nghiệp nhất.” Người phụ nữ liếc nhìn trang phục trên người Lê Chiêu, xác định trên người cậu không giấu đồ nguy hiểm, mới tiếp tục mở lời: “Còn có đoàn luật sư cừ nhất.”



Có chuyện gì nghĩ kỹ một chút, cái người lần trước lén lút lao vào, bây giờ đang phải ăn màn thầu uống nước lạnh sống qua ngày.



“Cảm ơn đã nhắc nhở.” Lê Chiêu thấy buồn cười.



Người phụ nữ thở dài một tiếng: “Đôi mắt đẹp như vậy, nhưng tiếc thật đấy.”



Cô lấy điện thoại ra, định thông báo cho vệ sĩ, có người trà trộn vào tầng quản lý cấp cao.



“Cô đừng hiểu lầm, tôi là bạn thân của trợ lý đặc biệt Tần của quý công ty.” Lê Chiêu bấm điện thoại của Tần Tiêu trước cô ấy một bước, điện thoại lập tức được nối máy.



“Cậu Lê à?”



“Anh Tần, Đình Đình vẫn chưa tan làm đúng không, tôi tới công ty đón anh ấy tan làm.”



Người phụ nữ ngạc nhiên nhìn Lê Chiêu, cất chiếc điện thoại mình vừa lén lút lấy ra, đợi Lê Chiêu cúp máy rồi nở nụ cười áy náy: “Xin lỗi, tôi hiểu lầm cậu.”



“Không sao, cô làm vậy vì muốn tốt cho công ty.”



Tần Tiêu cúp máy, trong lòng mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.



Anh đẩy cặp kính mắt, đứng dậy chuẩn bị đi nói với sếp, lát nữa Lê Chiêu sẽ đi tới tìm.



Không đúng.



Trong lòng Lê Chiêu, anh chỉ là đồng nghiệp của sếp, dù Lê Chiêu muốn tới tìm sếp, cũng không cần báo trước với anh.



Điều này không giống với tác phong làm việc nhất quán của Lê Chiêu.



Chẳng lẽ sếp cãi nhau với Lê Chiêu?



Kể cũng đúng, ai mà chịu nổi bạn mình tặng quà là một đống đề thi thử chứ?



Đổi lại là anh anh cũng không chịu được.



Lúc Tần Tiêu tới văn phòng của Án Đình, Án Đình mới thảo luận công việc xong với hai vị quản lý, đang thảo luận chuyện khác.



“Cậu nhóc nhà tôi làm gì cũng nghiêm túc, lần này thi đại học giành 701 điểm, tôi cũng rất bất ngờ….”



Tần Tiêu: “…………”



Sếp ơi, sếp đã khoe thành tích thi đại học của Lê Chiêu trong vòng bạn bè ba lần rồi, không cần phải khoe trước mặt mọi người nữa đâu, thực sự không cần đâu.



“Thưa sếp.” Tần Tiêu đi tới bên cạnh Án Đình nhỏ giọng nói: “Cậu Lê gọi điện thoại nói với tôi, cậu ấy muốn tới đón anh tan làm.”



“Cậu nhóc này cũng thật là, tôi đã bảo về nhà nghỉ ngơi sớm rồi còn gì?” Án Đình vờ như quở mắng, “Cậu sắp xếp người xuống lễ tân đón em ấy, tôi qua văn phòng bên cạnh đợi.”



“Sếp hãy yên tâm, tôi đã sắp xếp người xuống quầy lễ tân đợi từ trước.”



Ngoài miệng thì trách móc, nhưng nụ cười trên gương mặt rất thành thật.




Hừ, không phải dựa hơi Lê Chiêu hay sao?



Nếu Tống Dụ không muốn bóc phốt, vậy hắn đổi người bóc phốt.



Không thể một mũi tên trúng hai con nhạn cũng không sao, dù sao Tống Dụ đầy phốt ra đó, xử Lê Chiêu xong hắn lại xử Tống Dụ.



Nửa tiếng sau, trên mạng có phốt lớn.



Bát quái không biết tên: Một diễn viên chăm chỉ nọ dựa vào một trợ lý tổng giám đốc trong một công ty gia tộc nổi danh nào đó, được ở biệt thự lái xe sang đã đành, còn ký được vào một công ty giải trí hàng đầu trong giới, được hưởng đãi ngộ của diễn viên hạng A, giành được tài nguyên đắt giá. Trước sắc đẹp, dù có là anh tài trong giới thương nghiệp cũng hồ đồ. Có người nói vị trợ lý này vì chống lưng cho nhân tình mà còn dẫn nhân tình đi ăn với cánh quản lý cấp cao của công ty, khiến một tên tuổi lưu lượng hạng A có mâu thuẫn với cậu diễn viên trẻ tuổi phải thức đêm viết văn khen ngợi. Vị lưu lượng tên tuổi này cũng đáng thương, sau ngày hôm đó, mất đi không ít suất đại diện hàng hiệu, xui xẻo đến giờ, ai biết có phải anh ta đắc tội ai rồi hay không?



Bài bóc phốt này vừa được tung ra, mới đầu không ai coi là thật, nhưng fan Lư Nhân Dịch loáng thoáng nhận ra điều bất thường, bọn họ càng nhìn càng cảm thấy.. lưu lượng tên tuổi xui xẻo này giống anh nhà họ.



“Bài văn” lần trước Lư Nhân Dịch khen Lê Chiêu còn chưa xóa, cư dân mạng quay đầu xem weibo này, nhìn thấy sự cầu sinh mạnh mẽ trong từng con chữ.



Diễn viên tân binh chăm chỉ là Lê Chiêu?



Còn trợ lý đặc biệt của công ty gia tộc nổi tiếng là ai?



Có cư dân mạng đặt nghi vấn, một trợ lý tổng giám đốc sao lại có năng lực lớn như vậy.



Bát quái không biết tên: Có bạn ăn dưa nói tôi chém gió, còn nói trợ lý của tổng giám đốc không có quyền lực mạnh như vậy. Tôi nghĩ nói cũng đúng lắm, những trợ lý tổng giám đốc nhà khác có lẽ không làm được đến mức này, nhưng người này thì khác. Có người nói sếp tổng của công ty này bình thường không xuất hiện, rất tín nhiệm trợ lý, rất nhiều việc đều giao cho anh ta xử lý. Cư dân mạng không tin cũng không sao, dù sao cũng chỉ là một nghệ sĩ trẻ tuổi không tiền lại không tốt nghiệp chính quy, nhất thời lầm đường lạc lối cũng có thể tha thứ.



Bát quái không tên: Có một cư dân mạng không đủ nổi tiếng cung cấp bức ảnh diễn viên chăm chỉ này tới công ty tìm trợ lý. 【Hình ảnh.】



Trong hình chỉ lộ sườn mặt Lê Chiêu, người đàn ông mặc âu phục đi phía trước, dáng người rắn rỏi, xem ra cũng không lớn tuổi lắm.



Có cư dân mạng tìm được bức ảnh của vị trợ lý này đăng lên.



“Tuy không biết bài phốt là thật hay giả, cơ mà anh trợ lý này đẹp trai đáo để, dáng vẻ đeo kính trông rất nhã nhặn.”



“Phải đó, kiểu mấy anh giai bề ngoài nhã nhặn nhưng lại phúc hắc trong manga á.”



“Hmm… Có khi không phải quan hệ bao nuôi, mà là tình yêu chân thành ấy.”



“Một bức ảnh thì nói được gì chứ, blogger lên bài không nguyên tắc.”



“”Thiên ca” PR à?”



“Chị gái phía trước nghĩ nhiều rồi, “Thiên ca” chiếu ở đài quốc gia, không cần PR kiểu này.”



“Fan Lê đừng tự lừa mình dối người nữa, anh nhà mấy thím còn chưa tới tuổi kết hôn hợp pháp chỉ uống nước trái cây, có khi bây giờ đang trên giường người đàn ông khác đấy.”



Tần Tiêu đọc bài phốt này, sợ đến mức đôi chân như nhũn ra.



Lê Chiêu với anh là chân ái á?



Không, anh không xứng.



Lê Chiêu ở trên giường anh á?



Không, anh không dám.



Tiêu rồi.



Lần này anh bị sếp tống cổ thật mất.



Ai vậy, rốt cuộc là ai vậy?!



Anh không thù không oán với tay blogger này, sao lại nhẫn tâm hại anh như vậy?Lời tác giả:



Bé Đình Đình mở cuốn “Quy tắc kết bạn giữa nhi đồng”, tìm đến trang “Khiến bạn tức giận phải làm gì”.



Trang sách ấy: Thảm, bán thảm, dốc sức liều mạng mà bán thảm, trẻ con khóc lóc mới có sữa ăn.



Bé Đình Đình như có điều suy tư mà gập cuốn sách lại.