Hán Tử Trên Núi Sủng Thê: Không Gian Nông Nữ Điền Mật Mật

Chương 121 : Khách không mời mà đến

Ngày đăng: 11:33 30/04/20


“Đại Tráng nhà ta biến thành như vậy, tất cả đều do tiện nhân ngươi hãm hại! Ngươi không để Đại Trạng nhà ta thoải mái, ngươi cũng đừng hòng thoải mái.” Tần Thị dường như không nghe ra cảnh cáo trong lời nói của Tô Khả Phương, chỉ vào nàng gào ầm lên, uy hiếp ngược lại các nàng.



Giả Thị biến sắc: "Tần Thị, ngươi muốn làm gì?!"



"Sợ hãi sao?" Tần Thị nở nụ cười âm u: "Ngươi cũng biết sợ?"



"Tô Khả Phương, nếu muốn Tô Khả Bân thuận lợi vào trường thi, vậy hãy ngoan ngoãn đưa Đại Tráng nhà ta ra khỏi tù, bằng không ngươi đừng hối hận.” 



"Phương Nhi, Tần Thị muốn làm gì?" Lời Tần Thị khiến lòng Giả Thị ẩn ẩn bất an.



“Đại tẩu, tin tưởng muội, muội sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào cản đường ca ca muội.” Sắc mặt Tô Khả Phương lạnh lùng, giọng nói như chém đinh chặt sắt.



Bị Tần Thị náo loạn, Tô Khả Phương không còn tâm tư đi mua thức ăn nữa, nên đến thẳng tửu lâu “Văn Hương Lai” của Lý Trì mua vài món ăn mang về. 



Từ sau khi Lý Trì chân chính tiếp nhận tửu lâu này đã đánh tiếng với quản sự và tiểu nhị, Tô Khả Phương đến tửu lâu ăn cơm hay đóng gói mang về đều không được lấy tiền, nên bình thường một mình Tô Khả Phương sẽ không tới đây ăn cơm. Hôm nay là ngoại lệ.



"Đại tẩu, chuyện gặp Tần Thị đừng kể với ca ca, tránh để ca phân tâm.” Sắp đến ngôi viện mình thuê, Tô Khả Phương nhắc nhở.



"Tẩu biết." Mặt Giả Thị đầy lo lắng, nhưng vừa vào sân nàng ấy liền vội thu lại thần sắc trên mặt.



Cơm nước xong xuôi, trời cũng tối hẳn, Tô Khả Phương dọn dẹp, rửa sạch bát đũa. Giả Thị múc hai thùng nước từ giếng nước ngoài sân nhấc vào phòng bếp đun nóng làm nước tắm.



Tô Khả Bân không hề giống các thư sinh khác chỉ vùi đầu khổ học, sau khi tắm xong hắn còn hàn huyên vài câu với nương tử và muội muội mình rồi mới về phòng đọc sách.



Hôm sau trời vừa tảng sáng, Tô Khả Phương đã ra đường xếp hàng mua mấy tô mì về, ăn điểm tâm xong liền một thân một mình ra ngoài.




“Đúng rồi, Phương Nhi, nương con Nghiêm thiếu phu nhân tới tìm cháu nhiều lần, nói muốn hẹn thời gian gặp cháu.” Dương Xảo Lan thiếu chút nữa thì quên mất chuyện quan trọng.



"Có nói vì chuyện gì không ạ?" Tô Khả Phương kinh ngạc hỏi, nàng và Nghiêm thiếu phu nhân chỉ có duyên gặp mặt hai lần, nàng ấy hẹn mình làm gì?



"Cái này thì nàng ấy chưa nói."



"Cháu biết rồi ạ."



Tô Khả Phương ở lại cửa hàng ruốc cá một lúc rồi mới tới chợ mua hai bó rau cải xanh, hai cái xương sườn lớn và nấm. Sau khi rời khỏi chợ phiên, nàng lại lấy gà, cá và một rổ trứng gà so từ không gian ra, mang về viện mình thuê. 



Ngày mai Tô Khả Bân sẽ vào trường thi, nên Tô Khả Phương rất chú ý ẩm thực của ca ca, không dám cho quá nhiều dầu mỡ, nhưng dinh dưỡng vẫn đầy đủ.



Cơm nước xong xuôi, Tô Khả Bân về phòng đọc sách, Tô Khả Phương thì ngồi ở sân bắt đầu điêu khắc mộc phù gỗ đào, ngoài sân để đầy gỗ đào nàng chặt trên núi trước khi tới huyện thành.



Tô Khả Phương có thể chuyên tâm điêu khắc mộc phù gỗ đào, nhưng Giả Thị - người vì phu quân sắp vào trường thi mà gần đây ăn không ngon ngủ không yên, sao bình tĩnh được?



Giả Thị nói với Tô Khả Phương nàng ấy muốn ra ngoài dạo một vòng. Tô Khả Phương để Giả Thị nhắc lại cặn kẽ đường đi và vị trí của viện mới yên tâm để nàng ấy đi dạo.



Nhưng dù thế nào Tô Khả Phương cũng không ngờ rằng chờ khi Giả Thị trở về lại dẫn theo một vị khách không mời mà đến - Đàm Trọng An.



Tô Khả Phương thiếu chút nữa thì xụ mặt xuống tại chỗ.



Nhìn thấy Đàm Trọng An, Tô Khả Bân cũng ngẩn người, sau khi lấy lại tinh thần thì vội vàng gọi hắn ta vào nhà.