Hán Tử Trên Núi Sủng Thê: Không Gian Nông Nữ Điền Mật Mật

Chương 150 : Kẻ cầm đầu

Ngày đăng: 11:34 30/04/20


Thấy hai người chỉ cầm một xâu thịt muối qua đây. Mặt Đàm Xuân Sinh không vui nói: "Các ngươi bảo hôm nay đến cầu thân, cái này chính là thành ý của các ngươi?"



Sau khi biết được người phát sinh quan hệ với Đàm Tiểu Liên chính là lão tam Phó Gia, kỳ thật Đàm Xuân Sinh và cha nương Đàm Tiểu Liên đều âm thầm vui vẻ, bởi trước mắt mười dặm tám thôn phụ cận thì Phó Gia chính là nhà giàu có nhất, nếu Đàm Tiểu Liên có thể gả đến Phó Gia, đối với cả nhà bọn họ mà nói thì coi như là chuyện tốt, tuy rằng thanh danh có chút tổn hại.



Bọn họ cứ tưởng rằng hôm nay Phó Gia tới tận cửa cầu thân nhất định sẽ mang lên không ít sính lễ, không ngờ chỉ có một xâu thịt, còn chẳng phải thịt tươi. Đám người Đàm Xuân Sinh vô cùng thất vọng.



"Chúng ta vốn thấy lão tam đáng thương mới cố mà mang một xâu thịt qua đây. Nếu các ngươi ngại lễ quá ít, vậy ta mang về là được. Dù sao chúng ta và lão tam cũng đã phân gia, phương diện tiền bạc vẫn nên tính toán rõ ràng thì tốt hơn." Tô Khả Phương mạn bất kinh tâm nói.



Ấn theo ý tứ của Diêu Thị, vốn là muốn Tô Khả Phương mang mấy con gà, con vịt từ nông trai qua đây. Nhưng thấy Tô Khả Phương im lặng, Diêu Thị đành phải đem một xâu thịt muối còn dư lại trong nhà bảo bọn họ mang đến.



Tô Khả Phương vừa nói xong, Đàm Xuân Sinh và cha nương Đàm Tiểu Liên có chút trở tay không kịp đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên bọn họ không ngờ tới điểm này.



“Lão đại Phó Gia, người ta thường nói huynh trưởng như cha, ngươi đối đãi đệ đệ ngươi thế này mà coi được hả?”



Đàm Xuân Sinh biết Tô Khả Phương khó chơi, nên vòng qua nàng hướng về phía Hạng Tử Nhuận bắt đầu làm khó.



Tô Khả Phương làm đại tẩu, chả có quan hệ máu mủ gì với lão tam Phó Gia. Nàng không đau lòng lão tam Phó Gia không ai có thể nói gì, nhưng lão đại Phó Gia này làm ca ca chắc sẽ không nhẫn tâm như vậy chứ?



"Ta đối đãi với đệ đệ ta thế nào là chuyện nhà chúng ta, không nhọc đến các vị đại thúc phí tâm!" Hạng Tử Nhuận giọng điệu thanh lãnh, mặt không biểu tình: "Hôm nay ta thay đệ đệ ta đến cầu thân, đây chính thành ý của chúng ta, nếu các ngươi ghét bỏ, cọc hôn sự này đành thôi.”



"Đúng vậy!" Tô Khả Phương hừ lạnh, vô cùng không khách khí nói: "Nếu các ngươi không đồng ý mối hôn sự này càng tốt, ta sẽ nhắm mắt làm ngơ!"



"Các ngươi làm nhục người khác quá đáng.” Nghe lời phu thê nhà này nói, Vương Thị tức đến giơ chân: "Có phải các người cảm thấy nữ nhi nhà ta đã là người của Phó Nhậm Phi, nên liền bỏ mặc không quan tâm phải không?"



"Ngươi nghĩ nhiều rồi, chúng ta không có ý này, chúng ta chỉ không có hứng thú làm oan đại đầu (người chịu tội thay) mà thôi!" Tô Khả Phương cười như không cười nhìn Vương Thị.
"Đàm Tiểu Liên, đầu óc ngươi cuối cùng cũng sáng suốt rồi đấy!" Tô Khả Phương cười chế giễu, nhưng vẫn là thẳng thắn đáp ứng Đàm Tiểu Liên: "Được, ta sẽ giúp ngươi nói tốt!"



"Ngươi đừng nói cho Phó Nhậm Phi, việc này là ta nói với ngươi được không?!" Đàm Tiểu Liên nhìn nàng, hỏi.



Tới loại tình trạng này, Đàm Tiểu Liên cũng nhận mệnh.



Ánh mắt Tô Khả Phương chợt loé: "Không thành vấn đề!"



Đàm Tiểu Liên hơi dừng một chút, mới lắp bắp nói: "Sáng sớm hôm qua Phó Nhậm Phi đến tìm ta, muốn ta kiếm cớ hẹn An ca ca đến mảnh đất ngươi mới nhận thầu trên đỉnh núi, nói... Nói chỉ cần như vậy thì có thể giáo huấn ngươi rồi, còn dặn ta không được đi theo, ta sợ An ca ca biết ta lừa An ca ca, nên ta nhờ nương ta nói với An ca ca... Sau khi hẹn An ca ca xong nương ta kêu ta cứ lên núi xem thử... Ta đi rồi, nhưng mà đến nơi ta chỉ thấy mình ngươi, sau này..."



Đàm Tiểu Liên nói đến đây thì cắn môi, không tiếp tục nói nữa.



Mặc dù Đàm Tiểu Liên không nói thẳng ra, nhưng Tô Khả Phương là ai, nàng chỉnh lý một lần, nào còn chỗ không hiểu chứ?



Kiều Nhậm Phi!



Đáy mắt Tô Khả Phương tích tụ đầy hàn khí, nàng cứ tưởng người hại nàng là Đàm Trọng An, không ngờ tới hoá ra là Kiều Nhậm Phi!



Chỉ sợ chính Kiều Nhậm Phi cũng không ngờ đến việc hắn ta hại người cuối cùng thành ra hại mình đi?



Nghĩ đến người cuối cùng gặp nạn chính là Kiều Nhậm Phi và Đàm Tiểu Liên hai kẻ cầm đầu, Tô Khả Phương cảm thấy vô cùng giải hận!



Đây chính là quả báo!