Hạng Gia Đại Thiếu
Chương 56 : Họp báo
Ngày đăng: 13:03 30/04/20
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
“Nghe nói em chọn Mạnh Thư Phàm làm người phát ngôn?” Hạng Viễn mới vừa vào vừa, Tam gia đã đảo mắt nhìn tới.
“Ơ? Sao hôm nay anh về sớm vậy?” Hạng Viễn đang chuẩn bị đổi giày, nghe được tiếng nói của Tam gia, vừa kinh ngạc lại vừa vui sướng mà quay đầu hỏi.
Tam gia bị cậu chọc cười, chút cảm giác không thoải mái trong lòng nhanh chóng được vẻ mặt hớn hở của người yêu xua đi mất. Hắn đứng lên, đến tủ để giày lấy dép lê cho Hạng Viễn, cười nói, “Gần đây chẳng phải anh đều về nhà rất sớm sao? Có gì mà kinh ngạc?”
“Nhưng hiện tại mới bốn giờ thôi!” Hạng Viễn trở về ngay sau khi ký hợp đồng với Mạnh Thư Phàm, tuy lúc trước Tam gia không về nhà muộn, nhưng cũng phải sáu bảy giờ chiều. Lúc này, nhìn vầng thái dương còn tỏa sáng chói lọi bên ngoài cửa sổ, đích thực Hạng Viễn có chút không dám tin.
“Hôm nay xong việc sớm.” Tam gia giải thích, “Anh nghe Cố Dật Chu nói em đã trở về, nên cũng về nhà luôn.”
“Anh liên hệ với Cố Dật Chu à!” Hạng Viễn gật gật đầu, chẳng trách vừa về đến nhà đã thấy vẻ mặt lão già này không đúng lắm, “Lần này Mạnh Thư Phàm chủ động tìm tới cửa, cho nên em liền…” Thấy sắc mặt Tam gia vẫn chưa trở lại bình thường, Hạng Viễn vội vàng lớn tiếng quát nạt, “Người nọ là do anh trêu chọc trước, em đã không tính toán hiềm khích khi xưa mà sử dụng cậu ta, anh còn dám mặt nặng mày nhẹ với em à!”
Cái bản lĩnh đổi trắng thay đen này… Sặc, Tam gia lắc lắc đầu, bất đắc dĩ hỏi, “Anh mặt nặng mày nhẹ với em bao giờ?”
“Vậy sao vừa vào cửa anh đã chất vấn em?”
“Chỉ là thăm hỏi bình thường thôi,” Tam gia vuốt lông cho người nọ, kiên nhẫn hỏi, “Chẳng phải chỗ Cố Dật Chu có rất nhiều người sao? Vì cái gì lại muốn dùng hắn?”
“Em, em…” Hạng Viễn không muốn nói, hễ cứ nhìn thấy Mạnh Thư Phàm là sẽ nghĩ tới những ngày tháng giãy dụa cầu sinh trước đây của bản thân mình. Cậu không thông minh, cũng chẳng biết phán đoán lòng người, nhưng khi gánh nặng áo cơm đè xuống đôi vai, chỉ cần không phải vứt bỏ tôn nghiêm thì việc gì cậu cũng sẽ liều mình thực hiện, so ra, thật giống hành động một lòng cầu cơ hội của Mạnh Thư Phàm.
Bản thân được trọng sinh, Ninh Vân Trạch hình như cũng trọng sinh, cậu không biết chuyện ấy sẽ ảnh hưởng thế nào tới tương lai, nhưng kiếp trước Mạnh Thư Phàm là ảnh đế, hơn nữa hiện tại người nọ cũng đã trở nên rất kiên định rồi, nếu có thể, vẫn không nên khiến cuộc đời đối phương lệch khỏi quỹ đạo ban đầu quá.
“Em làm sao?” Đợi một hồi lâu cũng chưa nghe được đáp án của đối phương, Tam gia không khỏi chọt nhẹ vào mặt cậu.
“Có nói anh cũng chẳng hiểu đâu, không thèm nói chuyện với anh nữa.” Hạng Viễn đẩy tay hắn ra, ngạo kiều bảo, “Nhưng em cảnh cáo anh, không được dây dưa với họ Mạnh kia đấy nhé, có hiểu không?”
Tam gia đỡ trán, “Bảo bối, lần này là em trêu chọc hắn trước.” Anh còn chưa kịp khởi binh vấn tội cơ mà?
Tiết Lâm quả thực giống như bị trúng một vạn điểm bạo kích, hắn nhìn lên sân khấu, thống khổ trong ánh mắt tựa hồ có thể xuyên qua kính râm mà bắn ra.
“Ông kiềm chế chút đi, nhiều người đang nhìn như vậy.”
Nếu người ta phát hiện đại minh tinh Sean cũng ở chỗ này, vậy cảnh tượng liền náo nhiệt hơn nhiều lắm.
“Lời lúc trước các cậu nói còn tính không?” Tiết Lâm nhìn lên sâu khấu, im lặng một lúc lâu, cuối cùng mới khàn khàn hỏi.
“Lời gì?”
“Chuyện người phát ngôn đấy, miễn phí, không mất tiền.”
“Ặc…” Trước đồng ý là vì hắn có giao tình với Tiểu Phương, nhưng hiện tại Tiểu Phương không muốn làm bạn bè với hắn nữa! Hạng Viễn gãi gãi đầu, dường như có phần do dự.
“Tôi quen Thư Phàm lâu rồi, trước kia, khi cậu ấy còn ở trong nhóm SKY, tôi cũng rất thích nghe cậu ấy hát, hiện tại cậu ấy chuyển sang đóng phim, với tư cách một người bạn, tôi cũng sẽ ủng hộ hết mình.” Phương Trác ôm vai Mạnh Thư Phàm, cười tươi như hoa cúc, “Phim điện ảnh mới của cậu ấy sắp chiếu rồi, đến lúc đó phóng viên và anh em bạn bè phải tới xem ủng hộ Thư Phàm nha!”
“Giám đốc Phương, quan hệ của cậu và Thư Phàm tốt như vậy, bình thường hai người còn làm những gì?”
“Chúng tôi thường xuyên hẹn nhau đi ăn uống, có rảnh sẽ cùng chơi bóng bánh linh tinh…”
Cái bản lĩnh nói dối không chớp mắt này, quả thực Hạng Viễn cũng muốn like một cái. Thế nhưng, đúng vào lúc ấy, người bên cạnh cậu đột ngột đứng lên.
“Này!” Hạng Viễn không khỏi cuống một phen, đây là họp báo nhá, đừng có quậy mà ông ơi!
“Tiểu Trác, tại sao mở họp báo lại không chờ tôi? Tuy tôi nói có khả năng sẽ không đến kịp, nhưng các cậu ngay cả mấy phút đồng hồ cũng chẳng chịu chờ, thật khiến tôi phải thương tâm.” Tiết đại minh tinh tháo kính râm, sải bước tiến lên sân khấu. Hắn thân cao chân dài, chẳng mấy chốc đã tiến tới bên người Phương Trác, dứt khoát vươn tay ôm lấy vai cậu.
Mạnh Thư Phàm bất ngờ bị hắn đẩy ra thì có chút ngơ ngẩn, người nọ là ai? Tại sao nhìn quen mắt vậy?
Mà cùng lúc ấy, ở dưới khán đài, nhóm phóng viên đầu tiên là im lặng, chờ sau khi thấy rõ người mới xuất hiện là ai mới đồng loạt xôn xao. Thậm chí còn có vài nữ phóng viên kích động mà thét chói tai: “Sean! A a a! Là Sean!”