Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!
Chương 196 : Em nói lời ngon ngọt rồi, mau nằm xuống cho em đè!
Ngày đăng: 17:37 30/04/20
Cả nhà ăn cơm nhà hàng xong ngồi nghỉ ngơi một chút thì đi công viên giải trí chơi tới chiều tối. Tiểu Minh, tiểu Tinh nhất quyết không cho bé Hạo về tối nay, nói đêm nay là đêm gần giống với đêm động phòng, chồng không thể xa vợ được. Cố Ngạo nghe vậy mới gọi điện xin cho bé Hạo ở nhà anh chơi tới chiều hôm sau mới về. Riếc bé Hạo ở nhà anh còn nhiều hơn ở nhà ba mẹ bé nữa. Dạy trai sớm cũng khổ, bỏ cha bỏ mẹ theo trai luôn. Chẳng những vậy, mấy nhóc con bắt anh đem mấy con lợn lên phòng, để vợ anh đếm tiền dùm gửi ngân hàng. Anh càng ngày càng thấy phiền phức, đem gửi thì gửi đại đi, đếm đếm chi cho nó mệt, có nhiêu tiền đâu.
Trang Dụ moi móc tiền từ mấy con heo ra đếm. " Qua! Anh cả phóng khoáng thiệt nha, chẳng những có tiền mà còn có tờ chi phiếu 1 triệu nữa này. Giàu có khác, chi tiền cũng nhiều hơn người thường gấp mấy trăm lần. "
Cố Ngạo thở dài, cầm cái khăn đi vào phòng tắm: " Ờ! Em đếm tiền đi. Anh đi tắm cái. Đi chơi cả ngày người cũng hơi bốc mùi rồi. "
" Ừm! Anh tắm đi. Lát em tắm sau. "
Vừa đếm tiền vừa ghi sổ thật chi tiết. Đếm một hồi, Cố Ngạo tắm rửa đã đời vẫn còn ngồi đếm. Anh từ đằng sau ôm cậu: " Bà xã! Em đi tắm rồi còn ngủ nữa. Đếm tiền hoài chán lắm, có gì đâu mà vui. "
Cậu mặt kệ anh ôm, cầm sấp tiền khác lên đếm: " Anh ngồi yên đừng có nhúc nhích. Em đếm sắp xong rồi. Chỉ còn tiền trong con lợn của anh Bảo thôi là xong. Cất tiền kĩ càng, em đi tắm liền. À mà quên! Anh đem con heo toàn kẹo của anh Bảo qua cho mấy nhóc ăn đi. Tụi nó vừa chơi vừa ăn vặt cũng được. Nhớ nhắc tụi nó đánh răng nhen, mấy thôi sâu răng là xấu lắm. "
Anh ôm con lợn to đùng, hậm hực đi ra ngoài. Miệng lầm bầm: " Toàn lo đếm tiền với lo cho con không? Chồng em sờ sờ ngay trước mắt vậy mà em không lo. Anh như vầy vẫn chưa đủ đẹp à? Anh rất tự tin là mình đẹp trai nhất nhà đấy. Hừ! Lát về xử đẹp em sau. "
Đếm tiền rồi, cậu tính tổng lại: " Này cộng này + thêm phần này. Ôi trời. Được 5553000 luôn a. Thêm cái khu biệt thự này nữa, sống sung sướng cả đời cũng còn được. Hai thằng con nhà mình thật là rất biết kiếm tiền nha. Đính hôn thôi mà đã lời được vầy tới lúc đám cưới thiệt rồi thì còn lời nhiều cỡ nào nữa. Đem cất trong két sắt cái đã, mất cái mình không có đủ tiền đền đâu a. Phù! Mệt mỏi thiệt. "
Cất tiền cẩn thận cậu uể oài đi tắm thiệt thơm tho. Cố Ngạo về thấy cậu đi tắm, nằm khoe đùi trên giường chờ cậu ra cùng mình làm chút chuyện vợ chồng. Tưởng cậu thấy anh quyến rũ cỡ này vừa thấy sẽ nhào vào lòng mình ôm hôn chụt chụt, ai ngờ cậu đi mở tủ, lục lọi kiếm giấy tờ nhà đất. " Ây da! Để coi anh cho em nhà cửa sao đây? Cất lâu vậy mà không chịu nói cho em biết. bây giờ tự nhiên thành đại gia luôn a. "
Cố Ngạo nói là làm, đè cậu xuống giường mò mẫm làm chuyện đại sự. Trang Dụ vùng vẫy la hét: " Cố Ngạo! Anh gạt em! Vậy mà nói đó giờ anh không gạt em lần nào. Anh nói láo. Em không bao giờ tin anh nữa. A a... đau! "
" Anh nói thật mà. Đó giờ anh chưa từng gạt em. Anh chỉ có dụ dỗ em thôi hà. Dụ Dụ! Em lại rơi vào bẫy tình ái của anh rồi. Cả đời này em đừng mong thoát khỏi sự dụ dỗ của anh. "
" Không thể nào! A a... Ưm ư! "
Trang Dụ đau trong vui sướng, oán trách hai nhóc xúi bậy bạ. Nói lời ngon tiếng ngọt chẳng ít lợi gì mà còn bị chơi thê thảm hơn thường ngày. Từ nay không tin hai thằng con thối nhà mình nữa. A đau chết tui rồi a.
" Át xì! " hai nhóc dụi dụi mũi.
Bé Hạo lo lắng hỏi: " Hai anh bị cảm rồi hả? Có cảm thấy không khỏe chỗ nào không? "
" Không phải đâu! Là có người nhắc tụi anh đó. Khen ngợi, ngưỡng mộ anh quá ấy mà. "
Hai nhóc nhìn ra ngoài cửa với vẻ mặt bí hiểm vô cùng khó lường: " Chúc baba tối nay có một đêm thật vui vẻ! Lạc thú đã nha! Hắc hắc! "