Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!
Chương 234 : Lừa con thì con kêu cha dở bảng tiệm của ông đấy!
Ngày đăng: 17:38 30/04/20
Tiểu Hiếu cùng Hứa Sinh đi vòng quanh khu chợ. Nhóc nhìn thấy chỗ bán đồ gia dụng, kéo Hứa Sinh đi vào: " Thầy vào đây với em đi! Em cần mua chút đồ a. "
" Em tính mua cái gì vậy? "
Nhóc lắc đầu, cười chủm chủm: " Em không nói cho thầy biết đâu. Thầy đứng ở đây, em vô bàn tí chuyện với ông chủ cái. "
" Được! "
Tiểu Hiếu lại chỗ ông chủ, xầm xì xầm xì: " Ông lấy con 1 cái quạt máy, hai tấm đệm dài 2 m rộng 1,7 m. Lấy con cái tủ lạnh mini cao cỡ con là được gòi. Ờm ờ một bóng đèn tiết kiệm năng lượng với một cây đèn học nha. Địa chỉ ở chỗ... này nè! Để bảo đảm con đưa ông trước 1/2 số tiền thôi nha. Giao tới nơi con trả phần còn lại. "
Ông chủ khó tin nhìn tiểu Hiếu. Một đứa trẻ làm sao mà có tiền để mua mấy thứ này chứ. Có khi là lừa gạt cũng nên. Nhóc liếc một cái liền biết ông chủ này nghĩ gì trong đầu. Gỡ balo xuống nhóc đưa cho ông chủ 3000 đồng: " Nè! Tiền nè! 3000 được không chú? Đủ nữa tiền chưa? Không đủ con đưa thêm. "
" Đủ rồi đủ rồi! Này là còn dư mấy trăm đồng luôn í. Còn nhỏ mà nhiều tiền dữ hen. "
" Cái này là tiền của thầy Sinh yêu dấu của con á. Thầy đứng đằng kia kìa. Con chỉ phụ trách mua dùm thôi a. Nhớ cỡ 1 giờ trưa giao cho con nha. Ông mà quỵt tiền con không giao đi. Con về nói cha con gỡ bảng tiệm ông xuống luôn. "
Ông chủ nghe nhóc nói mà đập bàn cười muốn bể bụng: " Ha ha ha! Thằng nhỏ này nói chuyện hài ghê! Bác đây buôn bán mấy chục năm rồi, nếu dựt tiền kiểu đó không chờ cha con tới, bác đã dẹp tiệm từ lâu. Chờ chút để bác tính tiền rồi thối lại cho con. Ha ha! Nhỏ mà gian hồ thấy rõ... "
" Tổng cộng là 2335 đồng. Thấy con dễ thương quá, bác giảm cho con 5 đồng còn 2330 đồng thôi. Tiền dư của con nè 670 đồng. Đếm kĩ đi, thiếu rồi đừng có kêu cha con đến dở bảng tiệm nhà bác nữa à. "
Nhóc lấy lại tiền thối cất kĩ vào balo, cười te tét vẫy tay chào chủ tiệm. " Dạ đủ gòi! Cám ơn ông chủ nhen. Nhớ gio đúng địa chỉ á. Ông thấy cái nhà nào mà nhỏ xíu, có hai cái cây to to trước cửa là đúng gòi. Nhà của bà Hứa á. Ông không biết đường thì hỏi người ta nghen. Bà Hứa đẹp gái, dễ thương á. Hi hi! "
Dòng dòng ở đây biết bao nhiêu cái nhà nhỏ, có hai cái cây to to ở trước. Nói bà Hứa thì còn biết đường mà kiếm. Bó tay với thằng nhỏ này.
Nhóc đi ra, kéo kéo tay Hứa Sinh làm nũng: " Thầy ơi thầy! Em muốn ăn kem! Chỗ này có chỗ nào bán kem không? Em thèm quá đi hà. "
Nhóc sung sướng hô: " Dạ thích! Đồ thầy Sinh mua cho em em đều thích hết á. hi hi! "
" Thích vậy em có muốn mặc thử không? Thầy không biết size của em bao nhiêu nữa. "
" Dạ cỡ đó vừa người em rồi! Chúng ta mua xong còn đi mua đồ ăn nữa. Mấy thôi về không kịp nấu cơm trưa đâu nha. Bà nội lớn tuổi rồi không thể để bụng đói được đâu. "
Hứa Sinh đưa đồ cho nhân viên tính tiền: " Cho hỏi hết bao nhiêu tiền ạ? "
" Tổng cộng 45 đồng. Mà thấy nhóc đáng yêu quá nên chị giảm cho em 5 đồng. Lấy 40 đồng thôi! "
" Cám ơn chị nha! "
Mua đồ xong, Hứa Sinh mới để ý cái túi đồ trong tay nhóc: " Em mua đồ gì nhiều vậy? Hết bao nhiêu tiền? Em có trả chi người ta chưa? "
Nhóc mặt bí hiểm, đưa ngón tay lên miệng, chu mỏ nhỏ hoắc: " Suỵt! Nói nhỏ thầy nghe! Đó là bí mật nha! A hi hi! Lêu lêu! Thầy Sinh bị lừa! "
Nhóc nói rồi nhanh chân chạy đi. Hứa Sinh ngớ một lúc mới ý thức được liền đuổi theo nhóc ; " Tiểu Hiếu! Em đứng lại đó cho thầy. Dám lừa thầy hả? Ha ha! Đúng lại đó! "
" Lêu lêu! Em không đứng lại đó! Hi hi! Đuổi theo em đi! Đuổi theo ông xã của thầy đi! "
" Ông xã cái đầu heo nhà em. "
.......... Đuổi theo ông xã đi cưng. Đuổi theo ông xã để cúc nát chơi..........