Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!
Chương 239 : Em rất nghiêm túc tỏ tình với thầy.
Ngày đăng: 17:38 30/04/20
Hứa Sinh và Cố Minh chờ mọi người đi khỏi rồi vào trong nhà. Bà Hứa mệt quá nên đi nghỉ ngơi trước, hai thầy trò thấy vậy tắt đèn đi ra sau hè ngồi chơi. Tiểu Hiếu xoa xoa bụng mình, cười thỏa mãn: " Hi hi! Nay ăn ngon quá trời luôn, em ăn no căng cả bụng. Thầy cũng thấy vui mà đúng hơm? "
Hứa Sinh gật đầu: " Ừ, vui lắm. Cả nhà em nói chuyện hài thật đó. Nhất là chú Bảo, lâu lâu chú ấy nói những chuyện mà không ai nghĩ tới luôn ấy. Còn tiểu Minh, tiểu Tinh với Gia Hạo nữa, nhỏ xíu mà chồng chồng vợ vợ, đáng yêu dì đâu. Chơi tình tay ba luôn mới chịu. "
" Trời ơi, hai thằng em họ của em nó đầu óc đen tối từ hồi mới 3 tuổi kìa. Thầy đừng tưởng yêu ba vậy là sướng nhen. Hồi đó có lần hai anh em chúng xém gạch mặt nhau vì tranh vai diễn hoàng tử để được hôn Gia Hạo trong vai công chúa đó nga. Nhờ chú Ngạo hòa giải soạn kịch bản mới cho hai hoàng tử làm vai chính luôn. Tưởng gì hai anh em tụi em tập đã đời cho chúng tới khi lên sân khấu làm thất vọng dễ sợ. Nghĩ lại còn mắc cười mà. "
" Ha ha! Các em dễ thương quá đi. Nhà thầy không có anh em nên cũng buồn, không vui như nhà em. "
Tiểu Hiếu ngồi im lặng nhìn Hứa Sinh một lúc. Nhóc quyết định tối nay phải tỏ tình với Hứa Sinh cho bằng được. Ngày mai là về rồi, cơ hội ngồi chơi chung với nhau như thế này cũng khó. Nhóc hít sâu một hơi, vuốt vuốt ngực, dùng hết sự dũng cảm của mình nói với Hứa Sinh.
" Thầy Sinh ơi! Em yêu thầy. Mai mốt em lớn lên thầy gả cho em nha. Em sẽ bảo vệ, yêu thương thầy suốt đời luôn. "
Hứa Sinh nhìn nhóc chăm chăm, lắc đầu cười: " Em đừng có đùa như vậy nữa. Chúng ta cách nhau cả 10 tuổi với lại em còn là một đứa con nít thì sao mà hiểu rõ tình yêu là gì a. Chờ sau này lớn lên em mới hiểu được. Em chỉ là quý mên thầy như anh trai thôi. "
Tiểu Hiếu bậm môi, mặt tức giận đỏ lừ cả lên: " Em nói đều là lời thật lòng a. Em rất yêu thầy mà. Tình yêu như cha đối với baba em á. Thầy tin tưởng em một lần đi mà. Em lần nào cũng tỏ tình với thầy, thầy đều cho là em đùa. Nhưng thực tế em không có đùa, em nói thiệt a. Thầy sao không chịu tin em. Hức hức! "
Tiểu Hiếu nói xong dụi mắt khóc nức nở. Lần đầu tỏ tình mà người ta tưởng mình nói giởn, còn nỗi đau nào buồn hơn nỗi đau này. Hứa Sinh tự nhiên nhói nhói trong lòng, chắc mới ăn no ngồi tức ngực. Kéo tiểu Hiếu vào lòng, Hứa Sinh vỗ về:
Nhóc tranh thủ Hứa Sinh còn đang ngơ ngác, mắc cỡ vì bị nhóc thấy quần xịp chạy vào trong lấy đồ. Chờ ngày mai đi về mới để cho thầy Sinh thấy được quà nhóc tặng. Hẹn thứ hai bận đồ cặp với thầy mới vui. Cho đám người kia ăn cẩu lương của nhóc để biết thế nào là lễ độ.
Lấy đồ xong nhóc đưa cho Hứa Sinh: " Chúng ta đi tắm thôi nà. Em sẽ chà lưng cho thầy thiệt sạch sẽ. Nay ngày cuối em tắm ở đây với thầy gòi, buồn ghê. Không biết khi nào mới được qua nhà thầy chơi như thế này nữa đây? "
" Em muốn đến nhà thầy lúc nào mà chẳng được. Em mới học lớp 1 có bận gì nhiều đâu. Ăn no nằm ngủ thẳng cẳng không hà. "
" Có chứ bộ. Em còn chơi game nè, đi học, trông tiểu Hi, thầm thương trộm nhớ thầy nữa. Bận chết đi được ấy chứ. "
" Thầm thương cái đầu mo nhà em. Tắm lẹ còn ngủ. "
" Dạ! Bà xã tương lai. Hi hi! "
Diễn cảnh hai thầy trò tắm chung tiếp diễn sau đó. Tiểu Hiếu vẫn không hết máu dê, mỗi lần ngắm cơ thể thầy Sinh nhóc liền muốn xịt máu mũi. Có thể thầy Sinh quá quyến rũ, giờ mà tiểu Hiếu lớn là thầy chết sớm với nhóc rồi a.
............... Trai trẻ yêu nhau là đòi cưới liền..............