Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 384 : Giả nai!!!

Ngày đăng: 17:40 30/04/20


Cố Ngạo múc chén canh nhỏ đưa cho Đông Đông, giọng đầy cưng chìu bé:



" Con uống hết chén canh này đi. Con ốm quá ôm rồi, cả người nhẹ hều hà. Cha đây chỉ càn dùng một tay cũng bế con được đấy. "



" Dạ, con uống hết canh này thôi nga. Con no căng cả bụng rồi. Vỗ bộp bộp kêu như heo con luôn. "



Bé vui vẻ bê chén canh húp rộp rộp đến khi hết mới thôi. No căng bụng Đông Đông ngã ngửa tựa vào lòng anh đầy vẻ thỏa mãn. Trang Dụ cười híp mắt nhìn hai cha con, tay lấy giấy lau miệng giúp bé.



" Hai cha con anh giống nhau như đúc luôn ấy. Nếu không phải em là người trong nhà em còn tưởng thằng bé là con ruột của anh. Em vui quá đi, bỗng dưng tự nhiên có thêm một đứa con trai đáng yêu thế này. Đúng là lộc trời ban cho chúng ta há anh. "



" Ừm, em nói đúng rồi. Hắc hắc, số anh may mắn nên vợ được hưởng ké đó. Thằng bé là con trai ruột của anh từ kiếp trước đấy. Phải không cục tưng của cha? Coi kìa... ăn no ưỡn bụng ghê chưa. Tiểu trư trư có thích cha và baba không con? "



" Dạ thích, dạ thích! Hai người quá trời tốt bụng luôn. Đông Đông lần đầu tiên được ăn no mà ngon đến vậy luôn á. "



Phạm Tiểu Kỳ tằng hắng giọng cắt ngang lời bé, không cho bé nói nhiều thành nói bậy bạ.



" Tiểu Đông mê hai người mà quên luôn người mẹ ruột là em đây a. Con trai bộ con muốn bỏ mẹ rồi đó hả con? Hửm? "



Bé đang cười vui bị cô hù dọa cho run rẩy cả người, mắt ngân ngấn nước, ấp a ấp úng:



" Đông Đông... Đông Đông sai rồi... mẹ đừng giận mà. Con... con không dám bỏ mẹ đâu... Hu hu... con sai rồi... Con xin lỗi... mẹ tha lỗi cho con đi mà... "




Nghe đồ chơi mắt Đông Đông sáng rực lên, mừng rỡ đòi anh bỏ xuống đất để đi chơi. Cố Ngạo thuận theo đỡ bé xuống để bé tự tung tự tác. Đám nhóc vui mừng khi có em nhỏ gia nhập đại gia đình, ồ ạt rủ nhau đi chơi, ồn ào náo nhiệt rần rần tự giới thiệu bản thân mình. Vì cùng tuổi tiểu Hi, bé Gấu, Đông Đông thân với nhau hơn, nói chuyện dễ hiểu nhau hơn là với mấy anh. ( Nói chưa tròn vành rõ chữ í). Đúng như lời hứa hẹn của hai nhóc, Đông Đông được dẫn vào phòng chứa đầy đồ chơi chung của đám anh em trong nhà. Bé hết chạy đến cầm cái này, cầm cái kia:



" Oa, thích quá đi. Có xe này, siêu nhân này, gấu bông này,... đã quá. Đông Đông đều thích chơi hết. "



Hai nhóc cực kì hào phóng, vỗ ngực hùng hồn:



" Đông Đông thích vậy tụi anh cho em luôn đó. Đi, lại đây ngồi chơi a. Chúng ta chia nhóm xếp hình đi. Lâu quá không chơi ngứa tay dễ sợ. "



" Có 7 người hà, sao chia được? "



" Thì oẳn tù tì cử người ra làm trọng tài thôi. "



" Ok, chơi liền. Yea yea! Oẳn tù tì ra cái gì là ra cái này... "



............................:))



6 tuổi và 2 tuổi không thể sinh ba được đâu nha. Hi hi 😊😊😊!



Thôi ngủ đây, mai học nguyên ngày roài!!! 👋👋👋👋