Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 75 : Sao nhầm lẫn được! 2

Ngày đăng: 17:36 30/04/20


( A hi hi lỡ bấm nhầm nút nó đi luôn! Mình viết đoạn nữa nè! Sorry nha!)



.......................



Mấy cô ả nghĩ hay là chờ bốn nhóc con kia lớn lên rồi mình đi cua tụi nó sau. Mới có ba bốn tuổi mà soái ca quá chừng trời đã vậy còn ga lăn.



Cố Minh và Trang Tinh kêu hai anh lớn: " Hai anh mau đưa điện thoại cho tụi em! Để tụi em chụp cảnh hường phấn này lại. Lát mua chuộc hai bác hai với cha em là được ăn ngon đó! "



Cố Hiếu đưa điện thoại cho Cố Minh: " Nhóc chụp rắc rắc liên hồi! Chụp xong còn quay video! Như vậy có giá trị hơn nhiều. Tiền công tăng gấp bội.



Chờ bốn người kia hôn môi xong rồi bốn nhóc mới tò tè đi tới. Mặt đỏ chót lem luốt tùm lum, cười hi hi. Cố Minh nói: " Baba với cha và chú tiểu Bảo với chú Hàm tình tứ quá a. Giữa thanh thiên bạch nhật mà còn làm vậy. Nhìn đi nhìn đi ai nấy đều đang nhìn mấy người bằng con mắt ngưỡng mộ kìa. Bởi mai mốt đừng trách tụi con học hư nha, này là di mấy người dạy đó!"



Cố Ngạo không thèm nhìn tụi nhỏ, la mắng: " Ai kêu nhìn chi rồi học hư. Cha đây mặc kệ, thích hôn chỗ nào thì hôn các con làm được gì nào? Dụ Dụ là của cha!"


Hai ông chồng nhất trí: " Ok! Đi dắt đi liền. Nhớ chuyển hình qua đấy. Công nhận còn nhỏ chứ biết kinh doanh dữ ta. "



Trang Dụ ngó mặt bốn đứa hỏi: " Mặt các con bị làm sao vậy? Đỏ chét như bị ăn đánh vậy. À khoan hình như là son môi thì phải!"



Trang Tinh cười hắc lăng hắc ngữa rồi làm mặt như mình bị ăn hiếp: " Này là do mấy chị lựa đồ hôn tụi con đó. Do mấy chị ấy ê lâu năm lại mê trai đẹp nữa. Nhìn thấy bốn tiểu thiếu gia anh tuấn, soái ca, đáng yêu dầy ai không phái. Mấy chị đấy thèm quá chịu không nổi mới đè tụi con ra hôn a. Tụi con bị mất sự trong trắng rồi a. Bởi vậy baba không được trách tụi con đen!"



Mấy cô ả nghe xong tức hộc máu. Mấy mũi tên đâm trúng vào tim ; " Ế, mê trai, thèm ". Cái quái gì đây. Bao nhiêu hình tượng đẹp của mấy nhóc được gây dựng trong lòng của mấy ẻm nhanh chóng sụp đổ. Mấy cô ai óan trong lòng: " Cái quái gì, ai được hời chứ. Này là ác ma đầu thai chứ thiên thần cái đỗi gì. Còn bày đặt mất trong với chả trắng! Hứ!". Mấy ả liếc liếc bốn nhóc dậm chân đùng đùng bỏ đi.



Trang Dụ tức cười: " Các con quậy vừa thôi. Hôn cái mất trong trắng liền chắc. Còn nhỏ mà đi cua gái thấy ghê. Bốn đứa tới đây baba lau mặt cho. Mặt dơ vầy sao đi ăn được. "



Bốn nhóc con gãi gãi đầu cười hì hì để Trang Dụ lau mặt dùm. Cố Hàm nhìn tụi nó xong quay qua nói với Cố Ngạo: " Tụi nó giống em lúc nhỏ quá nhỉ. Em vừa chiếm hời củ người ta rồi xong sẵn đâm ta mấy nhác. Tuyệt chiêu nha. Này gọi là sức mạnh khủng khiếp của di truyền!"



Cố Ngạo hất hất mặt gian tra cười: "Anh nói kì quá a. Vợ em đây không sợ nói là dấm đổ đầy đầu hả. Tại au kêu em soái ca quá chi, em đâu kêu mấy người đó đeo theo đâu. Ai bảo họ mê giai chi rồi đổi thừa. Đáng đời họ chứ! Ha ha "



Bốn nhóc con giơ tay tán thành: " Đúng đúng! Xha nói rất đúng! Chú nói quá hay! Ha ha ha!"



Giỡn tới giỡn lui một hồi mấy nhóc gương mặt đã sạch sẽ trở lại. Như ý nguyện nguyên ngày đó mấy nhóc được ăn uống thỏa thích, muố.n làm gì thì làm.