Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 76 : Hôn lễ! Mãi mãi bên nhau!

Ngày đăng: 17:36 30/04/20


Thời khắc quan trọng nhất cuối cùng cũng đã đến. Hôm nay là ngày kết hôn của Cố Ngạo với Trang Dụ, Cố Hàm với Trang Bảo. Đương nhiên trước ngày kết hôn Cố Ngạo không được ngủ chung với Trang Dụ. Anh bức bối lắm, không được kề cận bên vợ yêu sao chịu nỗi nhưng vì sự nghiệp kết duyên trăm năm anh đành nhẫn nhịn chịu đựng. Thế là Trang Dụ qua ngủ chung với Trang Bảo bỏ mặc hai chú rễ kia cô đơn lẽ loi giữa chợ không nơi nương tựa.



Hôm nay mọi người trong nhà đã dậy từ sớm để chuẩn bị trang điểm, thay lễ phục. Uông Nguyệt Hoa vào phòng hai chàng dâu của mình. Bà cầm theo hai hộp quà nhỏ đưa cho hai người, bà vui vẻ nói:



" Hôm nay là ngày các con chính thức là ngườ nhà của Cố gia ta. Mẹ đây có quà muốn tặng hai con. Các con mở ra xem đi, coi có thích không. "



Trang Dụ và Trang Bảo đưa hai tay ra nhận, đỏ mặt nói: " Con cám ơn mẹ! "



Hai người mở quà ra xem. Bên trong mỗi hộp là một sợi dây chuyền bằng vàng có hình mặt phật. Hai người nhìn nó ngắm nghía rồi tấm tắt khen: " Dây chuyền đẹp quá! Tụi con rất thích. "



Bà cầm dây chuyền lên đeo vào cổ từng người: " Mẹ mong các con sẽ được phật tổ phù hộ được bình an. Cuộc sống hôn nhân thuận hòa, khỏe mạnh không bệnh tật. "



Trang Dụ, Trang Bảo cảm động gật gật đầu: " Chúng con xin nhận tấm lòng của mẹ. Chúng con cám ơn mẹ nhiều lắm! Tụi con sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận!"



Lễ cưới tổ chức không lớn lắm, họ chỉ mời những người thân trong gia đình và bạn bè thân thuộc đến. Ở đây cũng có vài cặp có vợ là nam nên coi chuyện kết hôn đồng giới là bình thường không có gì phải kì thị cả. Cố Ngạo và Cố Hàm đứng sẵn ở lễ đường chờ chàng dâu của mình xuất hiện. Hai người ăn bận đẹp trai, tiêu soái hơn hẵn mọi ngày. Lòng người nào người nấy nôn nao không biết chừng nào họ mới tới. Làm người ta trông mong gần chết luôn.



Cuối cùng hai chàng dâu cũng xuất hiện tại lễ đường. Trang Duy khoác tay Trang Bảo và Trang Dụ mỗi người một bên. Do cha mẹ đều không còn nên Trang Duy thay mặt đàn dâu làm chủ. Ba người đi dần dần bề phía hai chú rễ. Bốn nhóc con xếp thành hai hàng cầm giỏ hoa lên rãi trên thảm đỏ. Trang Duy trao cô dâu cho hai chú rễ, cười cười nói: " Hai em nhớ chăm sóc tiểu Dụ và tiểu Bảo thật tốt. Bây giờ anh dâu thay mặt hai em trai mình gửi gắm cuộc đời của chúng lên tụi em. Các em nên nhớ rằng hai đứa nó còn có người anh này sẵn sàng ra mặt bảo vệ. Anh đây xin chúc các em hạnh phúc, mãi mãi yêu thương nhau. "




Cô chống tay lên cằm ngưỡng mộ: " Ai da vợ chồn hai người hạnh phúc quá đi thôi. Ai nhìn vào đều sẽ ngưỡng mộ đến chết cho coi. "



Cố Ngạo hất hất mặt nói: " Đương nhiên rồi a. Em không phải nói có bạn trai rồi sao. Khi nào để anh uống rượu mừng của em đây. Anh mong chờ ngày em mất tự do lắm a! Hắc hắc! "



Cô miên man chìm đấm trong biển tình: " Ừm thì em không biết nữa. Anh ấy nói là muốn tự nhiên đột kích bất ngờ để em hạnh phúc a. Anh ấy nói sắp chuẩn bị đủ tiền cưới em rồi nha. Chắc không lâu nữa đâu. Hi hi. Tự nhiên anh nói chi làm em mong đợi quá hà. Ngại quá ngại quá! "



Cố Ngạo cười khẩy, chọc ghẹo cô: " Em mà cũng biết ngại sao. Mặt em dầy cộm chỉ thua anh thôi chứ đâu. Em không phải đứt dây thần kinh xấu hổ rồi à. Ai dô mà công nhận bạn trai em chắc cũng thứ giữ giống em rồi. Có việc cầu hôn không mà cũng nói đột kích nghe thấy ớn. Làm như thằng chả đi ra chiến trường không bằng. Hay là do em điên qua nên hắn cần trang bị vũ khí phòng bệnh não trước. Chắc vậy rồi! "



Cô bị chọc tức liếc anh nữa con mắt: " Anh đáng ghét vừa thôi chừa cho người khác với. Bao nhiêu tật xấu anh đều ôm xô hết ai chịu cho nỗi. Anh dâu xui ba đời mới gặp anh a! Hừ! "



Cố Ngạo âu yếm ôm Trang Dụ hôn một cái: " Ai nói vậy. Anh đây sẽ chăm sóc vợ chu đáo cho coi. Sủng em ấy tới tận mây xanh luôn. Em chờ mà thèm nhỏ dãi đi! Ha ha! "



Cậu vừa ngượng vừa hạnh phúc trong lòng. Anh nói vậy chắc mai mốt cho mình đè ảnh một lần ha. Anh nói chìu mình mà, ôi trong đợi quá đi hà. Hi hi!



Suy nghĩ của cậu trái ngược hoàn toàn với cậu. Chìu cậu là anh cho cậu thoải mái, sướng dục tiên dục tử, nằm yên chờ anh chăm sóc. Cố Ngạo mắt sáng lắp lánh ánh kim cương mong mỏi đêm động phòng hoa chúc của hai người.:))