Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu
Chương 23 :
Ngày đăng: 09:37 18/04/20
Editor: ✰๖ۣۜTωĭηƙℓε✰
***
- - "Cái cẩu nam nhân này là con giun đũa sao? Trùng hợp đến mức này?"
- - "Gặp quỷ."
Ngay lúc Hứa Tân Di đang suy nghĩ, Dịch Dương buông xuống văn kiện, đưa quyển tạp chí "ba" một tiếng ném trước mặt cô, dù bận vẫn ung dung nhìn cô, mở miệng thúc giục, "Nói đi."
"..."
Kỳ thật khiến cho Hứa Tân Di nghi ngờ không chỉ có điểm ấy, ở thời điểm cô không đi gây sự, Dịch Dương từ trước đến nay không để ý đến cô. Chỉ thờ ơ lạnh nhạt tỉnh táo giống như đang xem trò vui, mỗi lần cô đều luôn có ảo giác khi đang diễn kịch lại bị đạo diễn nhìn chằm chằm.
"Nam nhân kia là ai? Giữa hai người có quan hệ gì, quen biết bao lâu rồi, vì sao quần áo của hắn lại không chỉnh tề đứng trên cạnh xe của cô, cô lại dẫn hắn đi nơi nào lêu lổng? Một năm một mười nói cho rõ ràng."
Dịch Dương mồm miệng rõ ràng đâu vào đấy, cảm xúc tỉnh táo, hoàn toàn không có cảm giác một người chồng hư hư thực thực bị vợ cho đội nón xanh.
- - "Tại sao không có chút kích động nào vậy?"
- - "Vẫn là phải để mình ra tay, tăng bầu không khí căng thẳng này lên mới được."
Kinh nghiệm nhiều năm ở giới truyền hình điện ảnh của Hứa Tân Di cũng không phải để không, lúc này kịp phản ứng khóc lóc nỉ non, vén chăn mền lên, đi chân trần từ trên giường xuống, nhíu mày đau khổ ngồi ở bên người Dịch Dương.
"Dịch Dương, anh nghe em giải thích, bọn em không phải giống như trong đó viết như thế..."
"Bọn em?" Dịch Dương cảm giác bén nhạy đối với cái xưng hô thân mật này.
- - "Đúng đúng đúng! Chính là như vậy! Bất kỳ một cái chi tiết nào đều không được bỏ qua, tiếp tục tiếp tục!"
"Em nói là em và anh ấy, quan hệ em với anh ấy không giống trên tạp chí nói như vậy. Trước đó em và anh ấy chỉ là làm cùng một công ty quản lí mà thôi, không gặp nhau bao giờ, ngày đó là lần thứ nhất bọn em đơn độc gặp mặt."
"Đơn độc gặp mặt? Lần thứ nhất gặp mặt cô liền để hắn ngồi xe của cô?"
"Anh không hiểu đâu, anh ấy thật ra cũng thật đáng thương, dáng dấp rất đẹp trai nhưng ở công ty vẫn luôn không nổi được..."
"Dáng dấp rất đẹp trai?" Dịch Dương cười lạnh, "Đẹp trai cỡ nào?"
"Không đẹp trai!" Hứa Tân Di chém đinh chặt sắt vội vàng sửa lại, "Anh ta không đẹp trai bằng một nửa của anh!"
- - "Lương tâm có chút đau nhức."
"Phong sát? Xảy ra chuyện gì rồi?"
Hắn biểu lộ bình tĩnh, giống như là không thèm để ý chuyện này chút nào, mà là loay hoay nghịch điện thoại, nói: "Tôi đắc tội một nhà đầu tư của công ty, cho nên công ty muốn phong sát tôi."
"Chết tiệt! Cái công ty chó bức, sao có thể làm như vậy! Thế còn cậu thì làm sao? Tôi nhớ cậu là ký hợp đồng năm năm mà!"
"Không sao, năm năm thì năm năm, phong sát thì phong sát đi, tôi đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy. Lúc đầu tôi cũng không có ý định tiếp tục ở lại chỗ này, " Trên màn hình điện thoại di động vẫn không có thông báo, chờ đợi thật lâu Giang Niệm mới đứng dậy, vỗ vỗ bả vai thành viên kia, nhướng mày cười một tiếng, "Về sau BIG_FIVE sẽ trở thành BIG_FOUR, các cậu cố lên, tôi đi trước."
"Cậu đi đâu?"
"Tôi còn có thể đi đâu, đương nhiên là tìm việc làm sống tạm, " Giang Niệm cũng không quay đầu lại phất tay, "Đi đây."
Ra khỏi công ty Trời Ngu, Giang Niệm đứng ở ven đường, cúi đầu nhìn khung tin nhắn Wechat với Hứa Tân Di.
Trên giao diện, chỉ có tin nhắn nửa giờ trước của hắn phát ra: Chị Tân Di, đã ngủ chưa?
Một mực không có trả lời.
Hắn không khỏi hồi tưởng lại một màn đêm hôm đó ngẫu nhiên gặp được Hứa Tân Di, bị người đuổi, bị người áp chế, bị người đánh, tất cả đều ở thế yếu.
Cho nên, hắn có phải quá chật vật hay không. Dạng người giống Hứa Tân Di, có thể sẽ bởi vì hắn không có chút sức lực tự vệ nào mà xem thường hắn hay không?
Bốn chữ "Môn đăng hộ đối" này, có thể dùng cho mối quan hệ giao tiếp ngày thường.
Hèn mọn như hắn, ai cũng có thể giẫm đạp lên, có phải là không ai thèm để mắt đến?
Trên đường cái ô tô lui tới như nước chảy, tiếng ồn ào lấn át âm thanh thông báo từ điện thoại, nhưng lại làm suy nghỉ của hắn tỉnh táo.
Mi tâm nhíu chặt vui mừng giãn ra, nhưng khi hắn đem ánh mắt đặt ở trên màn hình, lại phát hiện không phải thông báo từ Wechat, mà là tin nhắn điện thoại.
Một dãy số xa lạ.
- - Tiểu bằng hữu, bị công ty phong sát, có phải là nên trở về nhà rồi không?
Một chiếc Maybach mới tinh lao vùn vụt tới, dừng ở trước mặt hắn.
Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống một nửa, bên trong tối đen, dù là ánh sáng ven đường hay ánh đèn ô tô cũng không cách nào chiếu tới.
Giang Niệm dò xét một chút, mặt không biểu tình quay người, thuận tay cầm điện thoại di động ném vào thùng rác ven đường.