Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu

Chương 24 :

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Editor: ✰๖ۣۜTωĭηƙℓε✰



***



Buổi sáng sáu giờ, sắc trời vừa mới tờ mờ sáng, Trần quản gia như thường lệ rời giường. Căn dặn phòng bếp làm bữa sáng, hối thúc mấy người hầu quét dọn vệ sinh. Biệt thự Dịch gia chiếm diện tích rộng lớn, chỉ sân trước và sân sau thôi nhưng mỗi ngày quét dọn đều tốn không ít thời gian.



Bảy giờ, Dịch phu nhân mặc chỉnh tề từ trên lầu đi xuống, Trần quản gia đưa lên bữa sáng thay bà.



"Trần quản gia, cha cũng sắp tỉnh rồi, phiền ngài đi nhìn một chút."



"Được, tôi lập tức đi."



"Đúng rồi, hôm qua tôi dặn chuẩn bị tổ yến cho Tân Di, làm chưa?"



Trần quản gia cười nói: "Làm rồi, đang ở trong phòng bếp."



"Được, vậy ông đi gọi cha đi."



Trần bá lên lầu, Dịch phu nhân chậm rãi ung dung dùng ăn bữa sáng.



Bao lâu rồi không cảm nhận được không khí náo nhiệt bà đã không nhớ rõ, chỉ nhớ là sau khi Bác Minh chết, bên trong cái nhà này rốt cuộc không có một tia nhiệt độ. Thẳng đến khi Dịch Dương lớn lên, công việc phải làm nhiều bề bộn, đoạn thời gian dài không có nhà, Dịch lão tiên sinh thì về hưu dưỡng bệnh, bên trong cái nhà này liền chỉ còn lại một mình bà.



Người để nói chuyện mỗi ngày cũng không có.



Hiện tại cuối cùng đều đi qua, thân thể Dịch lão tiên sinh chuyển biến tốt đẹp, công ty ổn định, Dịch Dương có thể mỗi ngày về nhà, về phần Tân Di... Dịch phu nhân cười cười, từ sau khi Dịch lão tiên sinh trở về, trên mặt ý cười càng ngày càng nhiều, thân thể cũng càng ngày càng cứng rắn, hiện tại cơ hồ mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tân Di ở bên người lão tiên sinh nói chuyện giải trí.



Đứa nhỏ này rất có hiếu.



Hiện tại, cái nhà này rốt cục có một chút âm thanh và không khí náo nhiệt.



Nếu như có thể có thêm cháu nội thì tốt hơn.



Vừa nghĩ tới đó, bà lo lắng.



Trong nội tâm bà rõ ràng, Dịch Dương và Tân Di bây giờ là vợ chồng ân ái, nhưng chỉ là ở trước mặt Dịch lão tiên sinh mà thôi. Hai người đó đoán chừng ngay cả sinh hoạt vợ chồng cũng không có.



Bà phải tìm cơ hội hảo hảo nói chuyện cùng Dịch Dương.



Đang nghĩ ngợi, trên lầu truyền tới tiếng cười và tiếng nói chuyện cởi mở.



"Đứa nhỏ này... Lần sau không được như vậy nữa."



Tân Di đỡ lão tiên sinh từ trên lầu đi xuống, đi theo phía sau là Dịch Dương.



Dịch phu nhân nhìn thấy mọi người đi xuống, cười hỏi: "Cha, mới sáng sớm có chuyện gì vui vẻ như vậy?"



Dịch lão tiên sinh ở trước bàn ăn ngồi xuống, "Tân Di nói, hai ngày trước Dịch Dương cho nó một thẻ phụ thuộc, kết quả nó không cẩn thận liền quẹt hết một trăm vạn."



Dịch Dương mặt không biểu tình ở trước bàn ăn ngồi xuống.



Sáng sớm Hứa Tân Di nói chuyện này, có ý gì hắn còn không rõ ràng sao?



—— "Ấn tượng của mẹ đối với mình khẳng định càng kém đi!"



—— "Mau mau mau, mau mắng mình bại gia! Cũng dám vung tay quẹt hết một trăm vạn như thế!"



Dao trong tay Dịch Dương ở trên mâm vạch ra một đạo vết cắt.



Là hắn biết, nữ nhân này sáng sớm liền bắt đầu gây sự.



"Một trăm vạn?" Dịch phu nhân nhìn về phía Dịch Dương.



Dịch Dương gật đầu.



Ngay ở bên trong ánh mắt đầy cõi lòng mong chờ của Hứa Tân Di, Dịch phu nhân cười nói: "Cái này thì tính là cái gì? Một trăm vạn mà thôi. Mẹ cũng đã lâu không có mua đồ, lần sau con ra ngoài dạo phố nhớ dẫn mẹ theo, thích cái gì mẹ mua cho con."



Hứa Tân Di còn có thể nói cái gì?



Cô chỉ có thể cười nói: "Cảm ơn mẹ."


Khi Hứa Tân Di tiến vào thang máy, bên người đồng thời xuất hiện một nam nhân đồng dạng ăn mặc giống cô, cũng không có quá mức kinh ngạc.



Có thể mua nhà ở đây, không phú thì quý, không muốn bại lộ thân phận của mình là điều rất bình thường.



Hứa Tân Di không có nhìn trộm nam nhân bên người che mặt này là ai, nhấn thang máy tầng chót nhất.



Mà nam nhân kia nhấn chính là thang máy lầu ba.



Nam nhân xuống trước.



Cửa thang máy nháy mắt khép lại, trong đầu Hứa Tân Di mới cảm thấy bóng lưng nam nhân kia có chút quen mắt, phảng phất giống như đã gặp qua.



Nhưng rất nhanh thang máy đóng lại, đánh gãy suy nghĩ của cô.



Hứa Tân Di lúc ấy không biết nam nhân kia là ai, ở ngày thứ hai liền biết, bởi vì nam nhân kia thành công lên tin tức giải trí, cùng cô ở một chỗ.



—— Giật mình! Hàn Kiêu lại cùng nữ minh tinh nào đó nửa đêm riêng tư gặp mặt! Cùng vào cùng ra, hư hư thực thực ở chung!!



Hàn Kiêu hiện nay ở trên mạng, hai chữ này so với tiền còn hấp dẫn người hơn. Hắn luôn luôn biểu thị mình độc thân, bây giờ lại đột nhiên có bạn gái? Còn ở chung?



Chỉ một thoáng dẫn tới nổ toàn bộ vòng fan hâm mộ.



Fan hâm mộ Hàn Kiêu kiện nhà báo viết linh tinh, fan hâm mộ nhà khác lại gặm hạt dưa vây xem, cảm thán nam nhân tốt bị con cóc ghẻ ăn mất.



Đột nhiên thành con cóc ghẻ Hứa Tân Di giờ phút này chính đau lòng nhức óc, khoanh tay tê tâm liệt phế.



Cô cùng Hàn Kiêu, đêm qua vậy mà chỉ cách nhau không phẩy không một milimet!



Không đúng, cô rõ ràng đã chạm qua vai của Hàn Kiêu!



Cô đã từng có cơ hội thân mật với Hàn Kiêu, vậy mà cô không có phát hiện!



Hứa Tân Di mặt mũi tràn đầy bốn chữ "Biết vậy đã làm".



Không sao, không được khóc.



—— "Chỉ là bỏ qua một cơ hội mà thôi, tiếp theo mình vẫn còn cảnh hôn, cảnh gường chiếu, cảnh kích tình với Hàn Kiêu cơ mà."



Hứa Tân Di kiên cường gạt lệ, mở Weibo, đăng nhập vào tài khoản giả, theo thói quen bắt đầu cùng fan hâm mộ chém giết.



Dịch Dương đến phòng liền nghe được câu nói này của Hứa Tân Di, nhịn nửa ngày mới nén giận vào phòng.



"Đang làm gì?"



Hứa Tân Di biểu lộ nghiêm trọng, căm giận bất bình, "Có nhà báo nói em cùng Hàn Kiêu ở chung! Quá đáng ghét! Chỉ dựa vào một cái bóng lưng liền viết linh tinh, hủy hoại trong sạch của em, cho nên em đang dùng tài khoản giả mắng bọn họ!"



Dịch Dương tiến tới nhìn xem, chỉ thấy đầu ngón tay Hứa Tân Di nhanh chóng đánh chữ, ở trước mặt hắn không chút nào che dấu.



"Hứa Tân Di không xứng? Vậy xin hỏi cô xứng sao?"



"Hứa Tân Di không xinh đẹp? Không ưu tú? Ánh mắt cô từ khi nào bị mù vậy?"



"Hứa Tân Di tính là thứ gì? Tôi cho cô biết, tôi đi coi bói, xin hỏi cô tính là thứ gì?"



"Đừng nói chuyện với tôi cảm ơn, tôi có bệnh thích sạch sẽ."



"Tôi là ai? Tôi là cha của cô!"



Thống thống khoái khoái mắng xong, Hứa Tân Di ngẩng đầu một cái, một bộ biểu lộ "Em vô tội nhất, em rất là ủy khuất, đều là lỗi của bọn họ", lên án nói: "Lão công, bọn họ nói chuyện quá ác độc!"



Xem hết từ ngữ thô tục của Hứa Tân Di tâm tình Dịch Dương cực độ phức tạp.



Hắn thực sự cảm tạ Hứa Tân Di đối với hắn hạ thủ lưu tình.



***



Tác giả có lời muốn nói:



Dịch Dương: Kỳ thật, tên hỗn đản, cẩu nam nhân... Cũng rất tốt.