Hào Môn Quân Sủng Hôn

Chương 20 : Bất hòa

Ngày đăng: 11:21 30/04/20


Cố Duật Hành: "Mẹ, làm ơn, con không còn cách nào khác nữa, chỉ có cách này gia đình chúng ta mới có thể an toàn, rút khỏi giới hắc đạo gia đình chúng ta sẽ là những người bình thường, chúng ta còn có Cố thị ".



Bà lắc đầu, cắn chặt môi tức giận nhìn Cố Duật Hành: "Cố Duật Hành con nghe cho rõ đây, mẹ không cho phép con rút khỏi giới hắc đạo, Khổng Sát không được phép một ngày thiếu chủ! "



Cố Duật Hành: "Mẹ, lẽ nào mẹ muốn chúng ta bị thương, muốn một trong số những người trong gia đình có mệnh hệ gì mẹ mới vừa lòng hay sao? "



Bà Hạ Lan Du tức giận hét lên: "Ngu ngốc! Con biết quan tâm lo lắng cho gia đình lẽ nào mẹ không biết ư? Con càng kiên quyết rời bỏ Khổng Sát trong đoạn thời gian này, bọn chúng chắc chắn sẽ giết chúng ta không cần nghi ngờ ".



Cố Duật Hành nhíu mày, cũng bắt đầu hết kiên nhẫn với bà, anh tức giận: "Đủ rồi, việc con đã quyết, không ai có thể thay đổi, trời đã khuya, mẹ nên nghỉ sớm ". Nói xong anh xoay người bỏ đi, bà Hạ Lan Du thấy con mình sắp đi vội vàng vươn tay giữ lại, "Duật Hành, nghe mẹ, coi như mẹ cầu xin con, đó là gia nghiệp cha con giữ lại, con không thể bỏ nó! "



Cố Duật Hành mím môi, đôi mắt màu hổ phách xẹt qua tia bất đắc dĩ, anh cũng không muốn đưa ra quyết định này, nhưng chẳng lẽ còn cách khác hay sao, không, không còn cách nào khác, anh không có lựa chọn, vì Lâm Tĩnh, vì những đứa con của họ và gia đình này anh càng phải bỏ Khổng Sát



Cố Duật Hành không nói gì, lặng lẽ gạt tay bà ra, đôi chân mạnh mẽ trầm ổn bước đi không dừng lại, bỏ mặc bà phía sau mặc cho bà có gọi mình lại bao nhiêu lần, nhưng Cố Duật Hành đi được bốn bước bỗng dưng ngừng lại, trên gương mặt hiện lên tia kinh ngạc nhìn người trước mặt, bà Hạ Lan Du nhìn thấy con trai dừng lại cũng vui mừng, lên tiếng gọi con chưa hết câu cũng cứng người tại chỗ, "Duật----Tĩnh, Tĩnh Tĩnh? "



Cố Duật Hành cùng bà Hạ Lan Du hiển nhiên cũng kinh ngạc một phen vì thấy cô xuất hiện ở đây, tại sao cô lại ở đây, cô đã nghe được những gì họ nói rồi chứ?



Bà Hạ Lan Du mới đầu nghĩ cũng có chút lo lắng vì không biết cô đã nghe bọn họ nói gì hay chưa, nhưng ngẫm lại nếu để cô nghe thấy cũng không có gì là không tốt, biết đâu cô có thể giúp bà khuyên nhủ con trai thay đổi ý định, bà biết con trai luôn yêu thương Lâm Tĩnh, nên bà thật sự muốn đặt cược, hi vọng vào cô, "Tĩnh Tĩnh.... " Bà nhẹ giọng gọi tên cô, Cố Duật Hành dường như hiểu được ý bà, lập tức quay mặt lườm bà khiến câu nói vừa muốn nói lại nhìn thấy ánh mắt của con trai như đang ngầm cảnh cáo, bà Hạ Lan Du cũng buồn bả im lặng
Cố Duật Hành cũng bị cô chọc cho tức giận: "Vậy anh cũng là cha bọn nhỏ, em muốn bảo vệ lẽ nào anh không muốn chúng an toàn sao? "



Lâm Tĩnh: "An toàn? An toàn như thế nào cơ, an toàn mà anh nói chính là muốn gián tiếp giết chết mẹ con em thì có! "



Cố Duật Hành không nhịn được gầm lên: "Đủ rồi! "



Lâm Tĩnh giật mình, hiển nhiên cô cũng không ngờ anh lại lớn tiếng mắng cô như thế, nhưng nghĩ đến quyết định của anh cùng những đứa nhỏ, Lâm Tĩnh cũng không chút yếu thế, "Nếu anh muốn rút vậy thì rút đi, tôi sẽ dẫn đứa nhỏ đi. " Nói xong cũng không hề để ý đến anh mà quay người bỏ đi



Sắc mặt Cố Duật Hành đen lại, luôn ôn nhu trầm tĩnh cũng bởi vì tức giận mà âm trầm, lạnh lẽo như sương, khuôn mặt tinh xảo không chút độ ấm, hung dữ nhìn bóng lưng của cô, bước lên hai bước, Cố Duật Hành vươn tay bắt lấy khủy tay cô mạnh mẽ lôi người cô quay lại đối diện mình



Lâm Tĩnh đau đớn nhăn mày, cũng bởi vì hành động thô lỗ của anh mà đâm ra tức giận mắng: "Anh điên rồi sao? "



Cố Duật Hành giữ chặt lấy tay cô không cho cô vùng vẫy thoát ra, thanh âm không ôn nhu dịu dàng như trước mà thay vào đó là âm lãnh cùng đầy nguy hiểm cảnh cáo: "Cô dám mang con của tôi đi dù chỉ một đứa thì đừng mong bản thân mình còn nguyên vẹn, nếu cô sợ chết có thể một mình cút ra khỏi đây. " Câu nói cuối cùng vừa dứt lời, Cố Duật Hành đã mạnh mẽ hất cô lên phía trước khiến cô nhất thời đứng không vững thiếu chút ngã



Lâm Tĩnh không ngờ một đàn ông luôn yêu thương cô như thế vậy mà phút chốc thay đổi làm tổn thương đến cô, chỉ cần nghĩ đến vừa rồi cô liền cảm thấy uất ức trong lòng, mắt hạnh xinh đẹp cũng không khống chế được mà hồng hồng, Cố Duật Hành vẫn không chút mảy may thay đổi mà lạnh lẽo nhìn cô