Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 24 : Rượu mừng uống không được

Ngày đăng: 19:30 18/04/20


“Đàm Nhi!” Thấy cô gái áo hồng đột nhiên chạy về phía đám đông, cố

sức rẽ những người xem lễ ra đuổi theo một nam nhân, Thượng Quan phu

nhân nhất thời choáng váng.



“Biểu tỷ!”



Người thứ hai lớn tiếng gọi ngay sau đó cư nhiên lại là chú rể thiếu

niên trên ngựa, chỉ thấy hắn ngây ra một lát, sau đó làm một hành động

khiến mọi người không ai tưởng được: Lập tức xoay ngựa lại, có vẻ tính

toán bỏ lại tân nương còn chưa kịp xuống xe ngựa, muốn rẽ những người

vây xem đuổi theo cô gái áo hồng kia.



Mọi người nhất thời thầm ồ lên, các nhạc công cũng kinh ngạc không

khỏi dừng lại, Phạm Tiểu Ngư quay đầu lại vừa lúc thấy màn này giật mình tròn miệng, thiếu chút nữa thì rớt cằm.



Không phải chứ? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?



Phạm Đại vừa thấy mỹ nữ thành thục tên là Đàm Nhi này cứ như chuột

thấy mèo, chỉ sợ trốn không kịp, mà chú rể lúc này đáng lẽ phải cùng tân nương vào đại môn ngược lại muốn đuổi theo một biểu tỷ?



Toát mồ hôi. Chẳng lẽ đầu năm nay đã không còn thịnh hành “Biểu ca biểu muội”, mà là thịnh hành “Biểu đệ biểu tỷ”?



“Hiên Nhi!”



Thượng Quan lão gia bề ngoài hào hoa phong nhã, quát to lên lại cực

kỳ có uy thế tuy rằng cũng bị chuyện bất ngờ này làm cho biến sắc, lại

nhanh chóng quyết định đúng lúc quát thằng con mình lại, đồng thời đưa

mắt ra hiệu hai bên trái phái, hai gia đinh ban đầu vốn đi theo bên cạnh chú rể vội vàng kéo lại dây cương trên cổ ngựa, không hẹn mà cùng cung

kính nói: “Mời công tử xuống ngựa!”



Chú rể cố sức kéo cương, nhưng con ngựa bị hai người cùng kéo, không

có cách nào nghe hắn chỉ huy, hắn cuống cuồng nhìn về hướng Phạm Đại và

cô gái áo hồng chạy.


“Tỷ tỷ, sao chúng ta không đi theo mọi người cùng vào ạ?” Phạm Bạch

Thái đơn thuần ước ao nhìn đám người vừa ào ào nói chúc mừng, vừa nhanh

chóng kéo nhau vào trong, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ khó hiểu.



Tiểu Ngư nghẹn lời, vấn đề này… Đối với một đứa trẻ phải giải thích thế nào đây?



“Ờ… Chúng ta chờ một chút, chờ cha trở lại thì cùng đi vào.”



“Dạ.” Phạm Bạch Thái thành thật đáp, cũng không tranh cãi gì thêm,

cúi đầu nhìn những mảnh giấy rơi đầy đất, dùng chân hất hất, muốn xem có còn viên pháo nào may mắn còn sót lại chưa nổ hay không.



Cổng lớn mới náo nhiệt ồn ào ban nãy rất nhanh đã yên tĩnh lại, khi

người khách cuối cùng đã rảo bước vào sau cánh cửa, bốn gia đinh mang

theo đèn lồng vội vội vàng vàng chạy ra, cũng chạy theo hướng hai huynh

đệ và cô gái áo hồng, chắc là người của Thượng Quan phủ phái đi tìm kiếm đây.



Mỹ nữ Đàm Nhi kia rốt cuộc là có quan hệ gì với Phạm Đại nhỉ? Phạm

Đại tại sao vừa thấy người ta liền chạy? Xem Đàm Nhi này bộ dáng cũng

rất xinh đẹp! Bất quá nàng mặc dù còn để tóc kiểu cô nương chưa lấy

chồng, nhưng nhìn tuổi thực lại tựa hồ không phải nhỏ.



Chẳng lẽ nàng và Phạm Đại đã từng có hôn ước, nhưng vẫn chưa thành

thân, cho nên hôm nay thấy Phạm Đại mới kích động như vậy? Nếu không,

nhất định là Phạm Đại làm chuyện gì chọc ghẹo mỹ nữ nhà người ta, chẳng

lẽ là nhìn lén người ta tắm rửa?



Phạm Tiểu Ngư trong đầu cứ chuyển lại chuyển những ý nghĩ kỳ lạ, giết thời gian, nhưng trước khi tìm được Phạm Đại, suy đoán gì chăng nữa thì cũng chỉ là có thể mà thôi, hơn nữa cũng không giải quyết được vấn đề

gì.



Tỷ như: Bây giờ nàng đột nhiên cảm thấy rất đói!