Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 5 : Tìm tới cửa

Ngày đăng: 19:29 18/04/20


Nhìn ánh mắt khinh thường của Tiểu Ngư, Phạm Thông và Phạm Đại hai

khuôn mặt lại liếc nhìn nhau, hai người trong lòng đều hiện ra một sự

việc, ý phản bác rốt cuộc không nói ra lời.



Đừng nhìn Tiểu Ngư hôm nay thông minh lợi hại, có thể chạy nhảy khỏe

mạnh, thế nhưng đã từng dạo một vòng qua quỷ môn quan, lúc ấy thân thể

không một hơi thở, tim cũng không đập, Đông Đông suýt chút nữa khóc ngất đi, tình cảnh bi thảm đêm đó đến nay còn khắc sâu trong trí óc bọn họ,

tuy rằng sau đó gặp được kỳ tích, Tiểu Ngư sống lại, nhưng dường như đã

thoát thai hoán cốt mà trở nên thập phần thông minh, chỉ cần tưởng tượng đến là đã muốn rùng mình, nghĩ mà sợ hãi.



Bởi vì, Tiểu Ngư sau khi tỉnh lại, đầu óc không như bình thường, thậm chí đệ đệ yêu quý hơn cả tính mạng cũng không nhận ra, tính tình cũng

thật đáng sợ, ngay cả người đã trưởng thành như bọn họ cũng vô pháp nắm

bắt được, cả ngày trừng to hai mắt ngồi ngây ngốc, thập phần dọa người,

gấp đến độ Phạm Đại phải chạy nhanh mười dặm đến y quán, đem lão thầy

lang tuyên án nàng đã chết lôi trở về.



Sau tuy Tiểu Ngư biết được rõ thân phận của mình, miệng cũng gọi họ

là phụ thân, thúc thúc nhưng bọn họ có thể cảm thấy được, thực chất Tiểu Ngư cũng chẳng xem họ là trưởng bối, đôi khi trong ánh mắt luôn lạnh

lẽo kia hiện lên vẻ coi họ như người dưng xa lạ. Loại cảm giác này làm

cho lòng họ cảm thấy sợ hãi, nhưng ngoại trừ cẩn thận tránh làm nàng

chịu kích thích, bọn họ không còn nghĩ ra được biện pháp nào khác nữa.



Bởi vì, mặc kệ Tiểu Ngư có thay đổi như thế nào, vẫn chính là nữ nhân yêu quý của họ, bọn họ không mất đi nàng đã cảm thấy thực may mắn, làm

sao còn dám oán hận ông trời.



Về sau, Tiểu Ngư chậm rãi trở lại bình thường, nàng bắt đầu nhúng tay cai quản việc nhà, hơn nữa còn hơn trước kia cẩn thận chiếu cố chăm sóc Đông Đông, còn thường khoa tay múa chân đề nghị việc này việc khác, kỳ

quái chính là mỗi chuyện nàng nói đều hợp tình hợp lý không thể phủ

nhận. Sau nửa tháng, nhà bọn họ quả thật có khá hơn, tối thiểu tiên sinh dạy học đồng ý cho Đông Đông được ngồi nghe giảng, trong nhà cũng không đến nỗi mỗi ngày một bữa như trước, hơn nữa cho dù có ăn rau dại so với trước kia cũng có hương vị hơn.



“Con đồng ý tỷ tỷ làm chủ!” Ngay khi Phạm Đại Phạm Thông trong lòng

đã muốn gật đầu đồng ý, cửa bếp đột nhiên truyền đến giọng nói của Đông Đông, còn thật sự tỏ vẻ kiên định với ý kiến của mình.
về phía Phạm Thông lưc này thần tình cũng đang ngạc nhiên, tựa hồ không

hiểu Phạm Đại đã làm ra cái đại họa gì.



“Không liên quan đến ta, ta cái gì cũng không biết.” Thấy con gái ánh mắt sắc như dao mới mài, Phạm Thông bị dọa lập tức giơ hai tay tỏ vẻ

mình trong sạch, “Không tin chúng ta ra ngoài xem.”



Phạm Tiểu Ngư mặt bình tĩnh hừ một tiếng, không nói một lời đi thẳng

ra ngoài. Tức giận thì tức giận, nhưng việc vẫn phải giải quyết, về phần Phạm Đại, nàng không tin hắn cả đời không dám trở về.



Phạm Thông cũng vội đứng dậy, chân dài đi nhanh bên cạnh con gái, tuy nói Tiểu Ngư từ nhỏ đã được dạy võ công, nam nhân trưởng thành bình

thường cũng không làm gì nổi nàng, nhưng dù sao cũng chỉ là một cô bé

chín tuổi, cho dù nàng là chủ nhà cũng không thể để nàng một mình đối

mặt nguy hiểm.



Vừa ra khỏi nhà, hai người nhìn qua khỏi bức tường bao quanh, bên

ngoài có chừng tám chín nam nhân hùng hổ, cầm đầu là một người mặc tơ

lụa, thoạt nhìn hơn bốn mươi tuổi, vượng khí mập mạp, mặt vuông mũi to,

mắt mở trừng trừng, dáng vẻ thập phần quen thuộc, chẳng phải là ông chủ

của đại tử lâu trấn trên Trương Đức Tuyên sao?



“Đây không phải Trương đại thúc sao?” Phạm Tiểu Ngư còn chưa đi ra

ngoài khỏi bức tường quanh sân đã giữ trước mặt khuôn mặt tươi cười đón

khách, kinh ngạc hỏi: “Trương đại thúc, ngài sao lại mang nhiều người

đến nhà ta như vậy?”



Trương Đức Tuyên giương mắt đảo qua, con bé này nửa tháng trước vẫn

là một đứa ngốc, sao bây giờ đột nhiên lại nói chuyện lễ độ như vậy,

trong lòng có chút kinh ngạc, bất quá hắn không quan tâm, hai mắt chĩa

vào Phạm Thông, dùng giọng cực kỳ thô thiển dữ tợn quát: “Phạm Thông, đệ đệ ngươi Phạm Đại đâu? Hắn phá tửu lâu của ta rồi bỏ chạy, không thể bỏ qua như vậy được!”