Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 9 : Tiểu chính thái xấu tính

Ngày đăng: 19:29 18/04/20


Xì, phô trương như vậy, còn tưởng là quan to quý hiển gì đâu, hóa ra chỉ là một đứa nhóc bình thường tầm tuổi nàng.



Nàng vốn cực kỳ yêu thích tiểu chính thái, ngày thường thấy thường

nhịn không được mà tiến lên đùa giỡn một chút thỏa mãn tinh thần trạch

nữ, hiện giờ thấy ngay trước mắt một nhân vật lý tưởng như vậy, Phạm

Tiểu Ngư cơ hồ phản xạ có điều kiện nghĩ muốn trêu chọc, may mắn cái

miệng nhỏ nhắn mới nhếch lên liền đúng lúc nhớ tới hiện giờ không phải

là thế kỷ hai mươi một có thể dễ dàng tùy tiện đùa giỡn tiểu chính thái

vô tội, mà là xã hội phong kiến cấp bậc rõ ràng, vội ngậm miệng nhỏ lại.



Mới chỉ là một tiểu hài tử mà đã có nhiều người bảo hộ như vậy, có

thể thấy tiểu chính thái xinh đẹp này lai lịch nhất định không nhỏ, chỉ

sợ không nói đến sờ đầu hắn một chút, vuốt cái mặt nhỏ nhắn của hắn một

chút, mà nếu có cả gan dám tiến đến gần, phỏng chừng đám thị vệ cao lớn

này sẽ xem nàng như gà con mà ném bay luôn.



Ai, ngay cả tiểu hài tử còn chưa lớn thành mỹ nam mà chỉ có thể đứng

xa nhìn không thể làm gì được, có thể thấy cổ đại thật sự là khuyết

thiếu niềm vui a!



Phạm Tiểu Ngư thập phần tiếc nuối nhìn tiểu chính thái tôn quý kia

giơ chân bước xuống xe ngựa. Tiểu chính thái này thoạt nhìn tuy rằng có

thể đạt đến cấp độ tú sắc khả cơm, bất quá tiểu Bạch Thái nhà nàng cũng

không kém cỏi, cứ nhìn anh em sinh đôi tốt gien kia thì biết, chỉ cần

Đông Đông được ăn uống dinh dưỡng đầy đủ lại, thay đổi y phục mới cũng

tuyệt đối là một tiểu soái a!



“Ê! Đồ mắt gian tà kia, nhìn cái gì vậy?” Tiểu chính thái xuống xe,

đang dợm bước chân lên bậc cửa đột nhiên nghiêng đầu hung tợn trừng mắt

nhìn về phía này một cái, giọng nói mặc dù đang tức giận nhưng thanh âm

cũng có thể đánh giá là tương đối êm tai dễ nghe.



Phạm Tiểu Ngư theo bản năng ngoảnh đầu quay về phía sau nhìn, còn

tưởng rằng còn có người so với nàng tà ác hơn nhìn tiểu chính thái đến

mức xấu xa chú mục, lại phát hiện phía sau không có một người, càng

không có ai “mắt gian tà”.



Tiểu chính thái kia thấy Phạm Tiểu Ngư chẳng những không để ý đến,


Một lúc sau, trong nhà kho chứa củi.



Phạm Tiểu Ngư cười tủm tỉm chỉ vào mấy vật thể trước mắt: hai cái bàn gãy chân cùng bảy cái ghế, ngọt ngào hỏi: “Tương gia ca ca, bàn ghế

thúc thúc ta và bọn họ đập gãy đều ở đây hết phải không?”



“Đúng vậy, đúng vậy, đều ở đây, buổi chiều nay là ta tự mình mang tới phòng củi mà.” Từ khi vào nơi này làm công vẫn luôn bị chủ hét sai bảo, có lúc còn bị đánh mắng, tiểu nhị làm sao có thể chống lại sự ngọt ngào của tiểu cô nương thanh lệ đáng yêu, mỗi lúc đều gọi mình là Tương gia

ca ca thật ngọt, càng không biết ông chủ mình nguyên là muốn mượn cơ hội lừa bịp tống tiền người ta, lập tức biết gì đều khai tuột hết.



“Tương gia ca ca thật vất vả a!” Phạm Tiểu Ngư lộ ra vẻ đồng tình,

lại tò mò hỏi: “Không phải tất cả bát đũa bàn ghế bị hỏng đều là Tương

gia ca ca thu dọn đấy chứ ạ?”



“Đúng vậy, đều là ta thu dọn!” Tương tiểu nhị căm giận nói, việc này

không nên bắt hắn một người phải làm hết a, chỉ là vừa lúc Trương Đức

Tuyên dẫn theo mấy tiểu nhị khác đi đến nhà Tiểu Ngư, trong quán người

làm còn lại ít, việc lập tức dồn lên vai hắn.



“Vậy Tương gia ca ca có thể mang ta đi xem bát đĩa vỡ không? Đại thúc nói muốn chúng ta kiểm kê rõ ràng rồi bồi thường a!” Phạm Tiểu Ngư thập phần lễ phép nói.



“Ngay ở góc sân chứ đâu, ta còn định vứt bỏ ra ngoài, nhưng vợ chưởng quầy nói những mảnh vỡ vừa lúc có thể dùng để cắm lên tường chống trộm, ta đang vội còn chưa kịp làm, chính ngươi đến xem đi! Ta còn nhiều việc lắm!” Tương tiểu nhị tuy rằng luyến tiếc Phạm Tiểu Ngư ngọt miệng,

nhưng lại nhớ đến mặt Trương Đức Tuyên khi nổi giận, vội chỉ cho Tiểu

Ngư xong liền chạy đi làm việc.



“Bảo bối, con thật lợi hại!” Nhìn đống chén bát vỡ giá nhiều lắm cũng chỉ hai ba mươi văn, Phạm Thông nhịn không được mừng rỡ nói, hắn cứ

nghĩ Tiểu Ngư muốn hắn đến sửa đồ mà thôi, không ngờ nàng đã sớm đoán

trước Trương Đức Tuyên có thể nói dối phóng đại tổn thất.



“Đương nhiên rôi!”



Nhìn Phạm Thông ngốc nghếch, Tiểu Ngư nhịn không được hừ một tiếng,

nàng dám cá, nếu nàng không đi cùng Phạm Thông chắc chắn sẽ bị Trương

Đức Tuyên lừa mà chịu nhận tất cả hình phạt bồi thường. Nói đúng ra, hôm nay cũng coi như chịu sự giúp đỡ của tiểu chính thái kia ít nhiều, làm

cho Trương Đức Tuyên không rảnh mà đến bày trò gian lận với hai người

được. Xét điểm phân lượng này, nàng không thèm so đo với nhóc con kia

nữa.