Hậu Cung Chân Hoàn Truyện

Chương 125 : Kinh hồng (hạ)

Ngày đăng: 20:31 18/04/20


Hơi chút nguôi giận, sửa sang y phục và

dung mạo lặng lẽ trở lại bữa tiệc, không tự chủ được đi xem Hoa phi

trước, thấy tỷ ấy vẫn ngồi một mình uống rượu. Lăng Dung vội la lên: “Tỷ tỷ đi đâu đấy? Lâu lâu không thấy tỷ trở lại, Mi tỷ tỷ đã gọi vài

người đi tìm tỷ rồi.”



Tôi ảm đạm cười: “Say rượu nên nằm ở Thiện điện, ai ngờ ngủ quên.”



Lăng Dung khẽ thở một hơi, mới cười nói: “Tỷ tỷ ngủ say quá, làm muội muội lo lắng.”



Đang khi nói chuyện, thấy Huyền Lăng đi đến phía tôi, nói: “Thị nữ của nàng nói nàng đi thay quần áo, sao lại đi lâu như vậy?”



“Thần thiếp say rượu ngủ quên, nửa buổi mới tỉnh dậy.”



“Trẫm cũng có chút men say, gọi người dâng chút dưa và trái cây để giải rượu.”



Cung nữ sớm bưng các loại hoa quả tươi

lên, đĩa trái cây trong suốt như băng thủy tinh, chính giữa bày các loại dưa hồng bạch ngọc, dưa hấu đỏ tươi, đài sen doanh thúy, cây nho ngưng

tử.



Tào Tiệp dư uyển chuyển đi tới, cười yếu ớt nói: “Hôm nay ca múa tuy có long trọng, nhưng động tác quá cứng

nhắc. Vốn là gia yến, những người có mặt ở đây đều thân thích, không

bằng nên tổ chức trò gì để thư giãn một chút?”



Huyền Lăng nói: “Hôm nay nàng là nhân vật chính, có chủ ý gì thì nói nghe thử.”



“Thần thiếp nghĩ các vị tỷ muội trong

cung phụng dưỡng thánh giá cũng đều đã lâu, không bằng viết những sở

trường trên giấy rút thăm, người nào bốc trúng được cái gì thì biểu diễn góp vui cho khách quý, Hoàng Thượng thấy như thế nào?”



Huyền Lăng vuốt cằm nói: “Chủ ý này thật mới lạ. Nàng cứ thế mà làm đi.”



Tào Tiệp dư vội vàng lui xuống chuẩn bị, chỉ trong chốc lát nâng cái bình Thanh hoa tới : “Dung hoa muội muội

có thai không nên mệt nhọc, trò rút thăm này cứ để thần thiếp đảm đương

đi.”



Huyền Lăng nói: “Sao, người nghĩ ra chủ ý này là ngươi, sao không tự mình thử trước đi?”



Tào Tiệp dư nói: “Thần thiếp không có sở trường, chỉ biết xâu chuỗi ngọc để ngắm, thật sự khó biểu diễn. Thần

thiếp đã nghĩ rồi, vô luận các vị tỷ muội biểu diễn cái gì, thần thiếp

đều tặng một chuỗi châu ngọc để biểu hiện tâm ý. Hoàng Thượng người có

chịu không?”



“Thôi thì miễn cưỡng cho qua đi.”



Mi Trang ở một bên nói: “Ngộ nhỡ lấy

phải thẻ thăm trên đó viết không trúng sở trường của một vị tỷ muội nào

đó, vậy giải quyết làm sao cho phải đây?”



Tào Tiệp dư cười nói : “Cho dù không

phải là sở trường, nhưng sơ qua thì chắc cũng hiểu chút ít. Huống hồ

ngày ngày tỷ muội đều gặp nhau, thuận tiện cũng có thể làm theo.”



Buổi tiệc đã mở khá lâu, tiếng đàn sáo

vui vẻ nghe cũng đã phát chán, nghe Tào Tiệp dư nói ra cái chủ ý này,

cảm thấy rất thú vị, nóng lòng muốn thử.



Phi tần trong cung từ trước đến nay vì

tranh sủng cố gắng gấp trăm lần, ganh đua sắc đẹp. Hiện giờ thấy chuyện

này rất mới lạ, lại ở trước mặt Hoàng đế và hoàng thân quốc thích giành

vinh dự, tâm tư đều là muốn ganh đua tài sắc.



Tào Tiệp dư lấy ra được thăm của Hoàng

hậu là dùng cả hai tay mỗi tay viết một chữ “Thọ”. Kỹ năng thư pháp của

Hoàng vốn là tuyệt nhất hậu cung, càng không cần phải nói là song thủ

đồng thư. Hai cái chữ “Thọ” đồng thời được viết ra, mọi người đều là

cùng khen ngợi.



Đoan phi thân thể không khỏe sớm trở về

nghỉ ngơi, Phùng Thục nghi điền vào từ bị khuyết; Điềm quý nhân cùng Tần Phương nghi hợp tấu một khúc “phượng cầu hoàng “; Lưu Lương viện vẽ một bức sử sách “Quan Âm tống tử” ; đều là những anh tài kiệt xuất.



Tào Tiệp dư đơn thuần giơ tay lên, rút

một cái giấy thăm ở lòng bàn tay nói: “Này Chân uyển nghi.” Nói xong bày ra thăm vừa rút, chính mình trước nở nụ cười: “Thỉnh muội muội múa một

khúc ” Kinh Hồng Vũ “.” Quay đầu đối Huyền Lăng cười nói: “Muội muội

diện mạo vốn là ‘Uyển chuyển như rồng bay, mềm mại như hồng hạc’ (4),

thần thiếp lại ngẫu nhiên lấy trúng thăm này, có thể thấy được tài múa

của muội muội là nhất, muội muội không nên từ chối .”



Hai tay nắm lại, ” Kinh Hồng Vũ ” vốn là do phi tử Mai phi của Đường Huyền Tông sáng tác, đã thất truyền từ lâu. Thuần Nguyên hoàng hậu đam mê âm luật vũ đạo, nhiều lần tìm kiếm bản

múa gốc, lại khổ tâm tốn sức thêm vào sửa chữa, tạo nên điệu múa kinh

động thiên hạ, về sau vô luận trong cung hay dân gian đều đã vang bóng

một thời. Chỉ là ” Kinh Hồng Vũ ” này rất khó học thành, yêu cầu dáng

người hình thể rất nghiêm ngặt, mà dù có ba năm bản lĩnh cũng không thể

múa, có bảy tám năm công phu mới có thể có múa được. Múa tốt thì khiến

người người giật mình, múa không tốt như cóc đi guốc, làm trò hề cho

thiên hạ.



Hân quý tần là một người thẳng thắn,

trên mặt sớm lộ vài phần khinh thường: “Chân uyển nghi mới có bao nhiêu

tuổi, có thể nào múa ” Kinh Hồng Vũ “? Có phần gây khó rồi đó.”



Tào Tiệp dư cười nói: “Hân tỷ tỷ quá xem thường uyển nghi muội muội rồi. Muội muội xưa nay thông minh, này ”

Kinh Hồng Vũ ” này nữ tử cũng có thể múa, muội muội làm sao có thể không làm được chứ? Nếu như múa không bằng cố Hoàng hậu thì cũng là lẽ thường tình, đều là tỷ muội, không cần phải cố gắng quá.”



Hân quý tần vốn cho là tôi bị tổn thương vì đối xử bất công, nghe Tào tiệp dư đáp thế, một câu cũng không nói

nên lời, xoay mặt dỗi không nói lí với cô ta nữa.



Hoa phi vốn nãy giờ tự rót tự uống đột

nhiên lên tiếng nói: “Nếu không thể múa thì thôi, hà tất miễn cưỡng? Cố

hoàng hậu từng một điệu múa làm kinh động thiên hạ, nghĩ đến hiện giờ

cũng không có người sánh bằng.” Dứt lời không nói nữa, ngửa đầu uống

chén tiếp theo.



Lời này rõ ràng là kích tướng. Nội tâm

một trận lạnh lẽo, trước sau đều đã nghĩ thấu. Nếu là không múa, khó

tránh khỏi khiến người khác chê cười nói tân sủng của Hoàng đế Chân thị

tầm thường bất tài, chỉ được cái hư danh, làm hoàng thất mất thể diện.

Nếu là múa, múa không tốt tất nhiên khiến người nhạo báng; nếu như múa

tốt thì được mọi người tán thưởng, hôm nay thật rất náo nhiệt.



Ngỗ nhỡ có một ngày không thuận theo ý

của vua, sợ là bị người ta nói thành có dụng tâm xấu, bất kính với cố

Hoàng hậu. Đương kim hoàng hậu là thân muội của cố Hoàng hậu, Hoàng

Thượng cùng cố hoàng hậu kết hôn khi còn thiếu niên, ân ái vô cùng, nếu

là bị người vu tội như vậy, chỉ sợ về sau những ngày ở trong cung sẽ rất khổ sở.



Hoàng hậu nghe thấy có người cứ đề cập

đến cố Hoàng hậu, trên mặt hơi hơi biến sắc, chỉ nhìn Huyền Lăng. Thấy
hậu sắc mặt hơi trắng bệch, hiện giờ tình thế đã rõ ràng, Hoa phi có Nhữ nam vương làm chỗ dựa, lại có phụ thân cống hiến trong quân, chỉ sợ ít

ngày nữa lại muốn chấp tay đoạt lấy quyền hành cùng nhau giải quyết

chuyện lục cung, khí thế lại thịnh như xưa.



Nếu có ngày hôm đó nhất định về sau sẽ rất chật vật…



※※※※※



Nhớ lại tình cảnh đêm qua đi Nam Huân điện hầu .



Mới tới ngoài điện, Phương Nhược đã ngăn cản tôi : “Mấy vị đại nhân đang ở bên trong, mời tiểu chủ đến Thiên điện chờ một lát.”



Hôm qua vắng lặng, thiên điện lại gần đại điện, gió đêm thổi tới, vài câu linh tinh lọt vào tai:



“Hiện giờ triều đình đang ở Tây Nam dụng binh, phụ thân Hoa phi Mộ Dung Huýnh ở dưới trướng của Nhữ Nam vương,

mong Hoàng Thượng suy nghĩ kĩ.”







“Hoa phi dù mắc lỗi nặng, nhưng hôm nay triều đình đang hết sức cần người, đành phải thuận theo thôi.”







Đành phải thuận theo? Tôi cười, trận

đánh ở Tây Nam hao tốn quá mức, chẳng biết lúc nào mới có thể chấm dứt?

Một khi đắc thắng trở về đương nhiên phải phong thưởng, chỉ sợ khi đó

Hoa phi càng thêm kiêu ngạo.



Nhưng mà…



Lúc vào trong điện khi đó chúng thần đã

rời đi. Hoàng đế một mình nằm ở nơi đó nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy

tôi tiến vào ánh mắt cũng không mở, chỉ nói: “Trẫm rất nhức đầu, nàng

tới giúp trẫm xoa một chút.”



Theo lời đi tới. Trong điện thực an

tĩnh, hương hoa lài hòa với hương dầu bạc hà tinh chất mát lạnh. Tôi

biết Huyền Lăng đối với chuyện triều chính thường gặp chỗ khó xử, thời

điểm đau đầu tích tụ sẽ dùng dầu bạc hà tinh chất.



Động tác trên tay mềm nhẹ, nhẹ giọng hỏi: “Tứ lang có tâm sự?”



Huyền Lăng nói: “Huyên huyên, nàng luôn hiểu ý người khác, nàng đoán trẫm phiền lòng cái gì?”



“Hoàng Thượng tâm đặt ở thiên hạ, tự nhiên phiền não chuyện triều chính.”



“Nàng nói không sai. ” Huyền Lăng nói : “Kỳ thật hậu cung cũng là một phần thiên hạ, trẫm cũng cần phải lo lắng.”



Điều chàng muốn nói tôi đã hiểu, có lẽ

chàng cũng không cam tâm tình nguyện phải làm như vậy, chỉ là chàng hy

vọng tôi khuyên chàng vài lời.



Gió mát rượi theo mặt hồ xẹt qua, tiếng ếch kêu từng trận, khẽ thổi bay quần áo.



Tôi nhẹ nhàng nói: “Hoàng hậu một mình

chấp chưởng công việc lớn nhỏ ở hậu cung cũng cực kỳ vất vả, nên có

người cùng chía sẻ với tỷ ấy.”



“Vậy nàng nghĩ như thế nào?”



“Kỳ thật Hoa phi nương nương giải quyết

chuyện lục cung đã nhiều có thể hỗ trợ hoàng hậu một tay. Huống chi…”

Tôi ngừng một chút nói: “Việc ngày xưa do Lệ quý tần sai lầm, không hẳn

có liên quan đến Hoa phi, Hoàng Thượng vì thế mà lạnh nhạt với Hoa phi,

chỉ sợ chọc vào vài người. Hơn nữa Hoàng Thượng chỉ là để ý hoa phi có

chút độc đoán, hiện giờ bị giáo huấn cũng đủ rồi, có lẽ nương nương sẽ

sửa đổi.”



Huyền Lăng yên lặng sau một lúc lâu, đưa tay ôm tôi : “Chuyện Hoa phi chỉ sợ về sau người thiệt thòi là nàng.

Nhưng nàng yên tâm, trẫm sẽ bảo vệ nàng.”



Tôi cũng lặng im, tựa vào trên vai Huyền Lăng :”Vì Hoàng Thượng, thần thiếp không sợ chịu thiệt.”



※※※※※



Chẳng mỗi người đều tham diễn một tuồng

kịch trong đó… Tôi lẳng lặng nhìn hoàng hậu, có lẽ, loại chuyện này còn

đau đầu hơn cả Tôi với Mi Trang tỷ.



Yến tiệc kết thúc, mọi người đều giải tán.



Tôi đến cạnh Tào Tiệp dư, bỗng nhiên

dừng lại ở bên tai nói nhỏ: “Muội muội muốn hỏi Tiệp dư tỷ tỷ một câu,

tờ giấy viết ‘Kinh Hồng Vũ’ là do tỷ tỷ để sẵn trong tay áo phải không?” Nói xong dịu dàng mỉm cười: “Cho nên muội muội hôm nay điệu múa hôm nay là tỷ tỷ cho muội cơ hội, tỷ tỷ thật có tâm.”



Tào Tiệp dư đỡ tay cung nữ ung dung nói: “Chân muội muội nói cái gì? Tỷ tỷ nghe không rõ.”



Tôi nâng mắt nhìn mây xanh lam ngàn dặm

trên bầu trời : “Tỷ tỷ vốn nhanh nhạy, đương nhiên biết không có 《 Kinh

Hồng Vũ 》 làm sao có 《 Lâu Đông Phú 》.” Tôi nói nhẹ như gió bay : “Hoa

phi nương nương không thích đọc sách, sao bỗng nhiên thích xem thi từ ca phú? Chuyện Mai phi viết 《 Lâu Đông Phú 》 không thể khiến cô ấy may mắn được Đường Huyền Tông sủng ái lần thứ 2, nhưng lại làm cho hoa phi

nương nương của chúng ta cảm động được Hoàng Thượng. Nếu hồn Mai phi có

biết, cũng sẽ cảm thông khổ tâm của tỷ tỷ, mỉm cười nơi chín suối.”



Tào Tiệp dư cười nhạt một tiếng: “Muội

muội nói cái gì là thế đấy đi. Tỷ tỷ ngu dốt miệng lưỡi vụng về cũng

không tranh cãi được gì. Muội muội mấy ngày này chắc rãnh rỗi, hay là để ý đến cái thai Thẩm dung hoa đi, đây mới là điều mà Hoàng Thượng quan

tâm.”



—————————————-



Chú thích:



(2) thủy nguyệt Quan Âm: kinh Phật nói

quan âm bồ tát có ba mươi ba cái bất đồng hình tượng pháp thân, họa tác

xem trăng trong nước ảnh trạng xưng thủy nguyệt Quan Âm. Gặp 《 pháp hoa

kinh • phổ môn phẩm 》. Sử dụng sau này lấy dụ nam tử dung nhan thanh

hoa. Nguyên? Vương thực vừa 《 tây sương ký 》 đệ nhất bản đệ nhất chiết:

“Lan xạ hương còn đang, bội hoàn thanh xa dần. Đông phong lay động buông xuống dương tuyến, tơ nhện liên quan trêu chọc hoa đào phiến, bức rèm

che thấp thoáng phù dung mặt..”



(5)《 Lâu Đông Phú 》: đường Huyền Tông

mai phi nguyên nhân tranh thủ tình cảm bại bởi dương quý phi, thất ý ở

tại Huyền Tông, sống một mình thượng dương đông cung hơn mười năm, không thể nào gặp quân một mặt. Mai phi tài tình cao hoa, tác 《 Lâu Đông Phú 》 tự thuật tâm ý cùng tại lãnh cung tịch mịch, đối Huyền Tông tưởng niệm. Đường Huyền Tông đọc hậu rất đỗi cảm động, nhưng trở ngại dương quý phi nguyên cố, chỉ ban thưởng một hộc châu tác thưởng, không còn nữa triệu

kiến.