Hậu Cung Kế

Chương 145 : Giải cục

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Editor: Vi Hiền nghi



Beta: Vy Tu nghi + Vân Chiêu nghi



Lý già La đang mang thai nên Hoàng thượng không nói chuyện này cho nàng nghe, vì sợ nàng bị kinh hách mà động thai khí. Nên hắn lệnh cho mọi người không được phép truyền tin này đến Trường Xuân cung.



Trên triều đình, những tấu chương phản đối Võ Quý phi làm Hoàng Quý phi ngày càng nhiều. Rất nhiều quan Ngự Sử tố cáo phu thê quận công vô pháp vô cương, chuyện gì đám quan cũng lôi ra nói được.



Tuy nhiên, có người phản đối cũng có người vẫn ủng hộ. Chẳng hạn như Liên Ngự Sử, ông dâng tấu chương nói chuyện nhà mẹ Quý phi vẫn chưa điều tra rõ, không thể vội kết luận Quý phi không xứng làm Hoàng Quý phi. Nếu có người đổ tội thì sao? Chưa đủ chứng cứ đã nói hưu nói vượn, thật không xứng với chức quan Ngự Sử.



Vì Võ Quý phi có công sinh dục, giúp hoàng gia có con nối dõi nên nàng mới được lập thành Hoàng Quý phi. Chuyện này với chuyện của nhà mẹ đẻ nàng thì có quan hệ gì nhau?



Chẳng lẽ vì nhà mẹ đẻ có vấn đề, thì bỏ qua công lao của Quý phi? Nàng ta đã sinh hai vị hoàng tử, đến tận hai người đấy. Sao không thấy ai nhắc đến chuyện này? Rõ ràng là có vài người lòng hiểm ác!



Hơn nữa, dân gian có câu "Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi", Võ Quý phi đã là người hoàng thất. Dựa theo quy củ hoàng thất, sắc phong Võ Quý phi thành Hoàng Quý phi thì có gì sai?



Nếu chỉ dựa vào sai lầm nhà mẹ mà không được sắc phong. Vậy trong cung còn mấy ai có thể sắc phong được đây?



Tiếp nữa, chuyện vẫn chưa được điều tra rõ mà cả đám người lại hùa vào nói Võ Quý phi không xứng làm Hoàng Quý phi, như vậy có lý sao?



Liên đại nhân có quan hệ thông gia với Võ gia. Nhưng ông ta là người ngay thẳng, là một Ngự Sử khá nổi danh. Dù có quan hệ thông gia nhưng ông ta chưa bao giờ nói chuyện giúp đỡ gì Võ gia cùng Võ Quý phi. Vẫn luôn làm tròn nhiệm vụ một cách chân chính, điểm này thì các quan Ngự Sử đều công nhận.



Nhưng lần này, ông ta phá lệ nói tốt giúp Võ Quý phi, làm tất cả mọi người đều lắp bắp kinh ngạc. Nhưng nghĩ lại, cũng có thể hiểu. Thường ngày Hoàng thượng tín nhiệm Liên đại nhân, lần này ông ta lên tiếng chẳng lẽ là ý của Hoàng thượng ư?



Vậy có nghĩa là, Hoàng thượng muốn chống lưng cho Quý phi.



Vì thế, người tán dương Võ Quý phi càng nhiều lên. Trên triều đình, đám quan viên chia làm ba phái, phái phản đối, phái ủng hộ và phái trung lập*. Vô cùng náo nhiệt.



* Không ủng hộ cũng không phản đối.



Bên Đại Lý Tự cũng đã bắt đầu xử lý, bởi vì chuyệnnày quá nhiều người biết nên phải công khai điều tra. Nếu điều tra trong yên lặng thì sẽ không tốt, đây cũng là ý của phía trên.



Nếu đã là ý bên trên thì làm theo thôi.



Có thể đến Đại Lý Tự báo án thì không phải là người bình thường nhưng cuối cùng lại xử lý chuyện nhà Quận công.



Lúc Vân thị biết có người cáo trạng phu thê bọn họ, trong lòng liền lo lắng, còn bị kêu đi thẩm vấn.



Nếu chuyện đối với họ bất lợi, nhất định địa vị Quý phi sẽ rung rinh. Quý phi có chuyện gì, thì bà lẫn con gái sẽ không có ngày lành. Dù thế nào cũng phải giải quyết rõ.



Cái gì mà hành hạ thị thiếp, chỉ là cái cớ mà thôi.



Võ Chính Đạo không thể nói nhưng ông nghe Vân thị kể lại cũng biết chuyện lớn. Nữ nhi ông có hai vị hoàng tử, nói không chừng sau này còn ngồi lên được cái ghế kia. Chỉ cần nguyên nhân này, nhất định phải đánh thắng trận này.



Thường ngày ông thích ném đồ vào người khác, nhất là người hầu hạ ông.



" Lão gia, vì tiền đồ Võ gia cùng hai cháu ngoại. Chúng ta chỉ ăn chút khổ đau, đây là việc nên làm?" Vân thị nhìn Võ Chính Đạo nói.



" Lão gia đồng ý cách nói ta thì gật đầu đi, còn không thì lắc đầu."



Hiện tại, Võ Chính Đạo không thể nói chuyện nên chỉ có thể biểu đạt bằng cách này.



Võ Chính Đạo gật đầu mạnh, ông đã suy nghĩ cẩn thận. Chỉ có nương nương trong cung tốt thì ông mới tốt nổi. Bằng không tất cả đều tan nát cả.



Giờ có người muốn đánh rớt chỗ dựa của ông. Ông từng làm quan, tất nhiên nên biết làm thế nào. Huống chi, có người muốn hất nước bẩn vào ông. Ônng tất nhiên không nhận!



Vì thế, tới công đường, Võ Chính Đạo được người nâng vào. Có Võ quản gia thay thế trả lời vấn đề.



" Lão gia chúng tôi đã thành thế này, ngày thường phải có người hầu hạ. Thế nhưng, nay lại có người vu cáo bậy bạ nói lão gia hành hạ chết người. Sao có thể chứ? Các vị hương thân phụ lão có thể thấy lão gia chúng tôi đã không thể nhúc nhích, thì sao có thể đánh người? Chẳng phải là có người trợn mắt nói dối sao? Nói hươu nói vượn!"



Võ Chính Đạo ở sập chiếu nằm, cái dạng nàng đã không thể nhúc nhích thì sao có thể hành hạ thị thiếp chết được?



Người tới báo án nói, tỷ tỷ vốn là thị thiếp của Võ Chính Đạo. Những lúc hầu hạ, tính tình ông ta thay đổi thất thường. Thường xuyên tra tấn các thị thiếp, không đánh thì cũng là mắng, cuối cùng tra tấn đến tỷ tỷ luôn khỏe mạnh mà chết.



Nhưng các vị thẩm án thấy bộ dạng Võ Chính Đạo không thể tự mình làm gì được. Phải có người hầu hạ giúp đỡ, thì sao có thể ngược đãi các nàng ta được?



Nói thị thiếp ngược đãi Võ Chính Đạo, thì còn có người tin.



Võ Chính Đạo vừa ra, người khác đã tị tưởng ông ta vô tội.



Người tố cáo kia nói:" Hắn ban đầu còn có thể ngồi lên, đánh tỷ tỷ ta đến đổ máu cơ mà!".



Võ quản gia lập tức nói:" Lời người có ý gì? Chẳng lẽ nói lão gia chúng tôi cố ý tự biến mình thành dạng này? Ngươi bị điên à! Ai mà thích biến mình thành như thế này? Ai mà chẳng hy vọng mình ngày càng tốt! Hiện tại, lão gia không thể nói thì liền có vài người bụng dạ khó lường, tùy tiện đặt ác danh lên người khác. Thật độc ác!!
Vì nữ nhi, nàng sẽ làm bất cứ gì để bảo vệ nó.



Triệu hoàng hậu về tới Khôn Ninh Cung, đã có người bẩm báo người Triệu gia bái kiến gặp Hoàng Hậu.



Triệu hoàng hậu nói:" Trong khoảng thời gian này, phàm là người Triệu gia thì nói bổn cung không gặp. Gần cuối năm, bổn cung bận tối tăm mặt mày, sao còn có thời gian gặp người khác? "



"Thêm nữa, báo tin cho Thừa Ân Hầu phu nhân kêu bà nghỉ ngơi cho tốt, không cần tiến cung gặp bổn cung. " Thừa ân hầu phu nhân là mẫu thân Triệu hoàng hậu.



Triệu hoàng hậu chán ghét Triệu gia, mỗi lần mẫu thân tiến cung đều là nói bọn họ muốn làm này kia.



Tuy rằng mẫu thân nàng cũng vui, nhưng nàng lại không thể trách bà. Nên chỉ có thể kêu bà đừng tiến cung.



Triệu hoàng hậu hoài nghi chuyện nhà mẹ Hoàng Quý phi, có phải hay không Triệu gia nhúng tay vào.



Nếu phải, nàng thật sự tức chết mà! Nàng là người chủ động yêu cầu sắc phong Võ thị làm Hoàng Quý phi. Hiện tại, tuôn lời nói nhà mẹ đẻ nàng tính kế Võ Hoàng Quý phi thì trong mắt người dân, chính nàng chẳng phải một kẻ tiểu nhân sao?



Trước mặt vui vẻ sắc phong Hoàng Quý phi, sau lưng lại kêu nhà mẹ phá hỏng thanh danh nhà mẹ nàng ta.



Một hoàng hậu hai mặt, ai thích nổi? Triệu hoàng hậu sợ bọn họ nhất thời đầu nóng lên mà làm ra chuyện này. Cho nên, trong khoảng thời gian này nàng lạnh nhạt với nhà mẹ, đừng vì một chuyện mà khiến việc không thể vãn hồi.



Nhưng nếu nhà mẹ nàng thật sự làm ra chuyện này, thì phải làm sao đây?



Bên Hoàng thượng sẽ nói thế nào? Hắn sẽ chán ghét nàng rồi cảm thấy nàng không đủ xứng làm hoàng hậu hay không?



Trong lòng Triệu hoàng hậu rối tung, đang lo lắng. Thì bên Lý dung hoa đang bị Hoàng thượng răn dạy.



Hoàng Thượng cảm Lý Dung Hoa không xứng dưỡng dục hoàng tử. Nên muốn đưa Đại hoàng tử đặt trong điện đơn độc sống, dù sao Đại hoàng tử đã hơn mười tuổi.



Lý Dung Hoa khóc thương tâm, qua bên Triệu hoàng đau khổ cầu xin, "Hoàng Hậu nương nương, tần thiếp làm mẹ Đại hoàng tử nhưng từ khi sinhnos đã rời đi khỏi lòng ngực tần thiếp. Thật vất vả có cơ hội lại ở gần con, nhưng tần thiếp không biết làm sai chuyện gì mà Hoàng Thượng không cho tần thiếp dưỡng Đại hoàng tử. Nương nương, cầu ngài xem tình mẫu tử mà giúp tần thiếp. Thiếp cầu ngài."



Lý Dung Hoa đầu đập xuống đất đặc biệt vang, Triệu hoàng hậu quát lớn nói: "Được rồi, bổn cung gặp ngươi cũng là vì Đại hoàng tử. Chẳng lẽ ngươi không biết, Đại hoàng tử tuổi tác đã lớn, không còn thích hợp ở cùng ngươi một chỗ sao? Hoàng Thượng làm như vậy, cũng là vì Đại hoàng tử suy nghĩ, ngươi sao lại khóc sướt mướt làm gì? Chẳng lẽ muốn cho Đại hoàng tử đi theo ngươi cả đời? Vậy hắn khi nào mới có thể tự lập chứ?"



"Lại nói, ngươi không phải là chủ một cung, vẫn luôn ở tại Thiên điện, sao Đại hoàng tử có thể ở cùng ngươi được nữa? Nếu là một người mẹ, cái gì tốt với con, trong lòng ngươi hẳn hiểu rõ, đừng học giống như ngoài cung, lại không phải công chúa, sao không li được mẹ đẻ chứ? Về sau hắn còn phải thành thân mở phủ, chẳng lẽ ngươi vẫn muốn không rời đi?"



Lý Dung Hoa bị nói đến á khẩu không trả lời được, nhưng nàng không muốn cùng Đại hoàng tử tách ra, nàng thật sự không thể tiếp nhận. Nếu lĐại hoàng tử đơn độc ở, thì hắn sẽ quên đi người mẹ này hay không?



Hoặc bị người xúi giục, thấy xuất thân nàng thấp hèn, sau đó liền không nhận người mẹ này?



Lý Dung Hoa khóc lóc nói: "Nhưng Đại hoàng tử thân thể yếu nhược, nếu tần thiếp không ở bên nhìn thì sao có thể yên tâm?"



Triệu hoàng hậu nói: "Trong cung nhiều người, Đại hoàng tử là nhi tử Hoàng Thượng, ai dám không chăm sóc hắn tốt? Người đâu, đưa Lý Dung Hoa trở về."



Triệu hoàng hậu không muốn cùng Lý Dung Hoa dong dài tiếp. Nàng biết, nữ nhân như vậy mà trong tay chỉ có lợi thế duy nhất lừ hoàng tử. Cho nên sống chết giữ vào lòng bàn tay, một khắc sẽ không buông bỏ.



Trước kia, Đại hoàng tử ở cùng Vương Hiền Phi, cũng không thấy Lý Dung Hoa đau khổ cầu xin nàng, muốn lấy lại hài tử. Vì khi đó, chỉ có mình Đại hoàng tử, không có hoàng tử khác nữa. Đại hoàng tử ở trong tay Vương Hiền Phi vô cùng có khả năng được lập làm Thái tử. Có thể sinh ra một Thái tử, thì đối với Lý Dung Hoa mà nói tuyệt đối lợi. Cho nên khi đó nàng ta một chút cũng không lo lắng, ngược lại rất trầm thấp. Làm người cảm thấy nàng ta thật thuận theo.



Nhưng từ khi Hoàng tử trong cung nhiều lên. Lý dung hoa liền thấy cái ghế hoàng tử liền xa đi nên Đại hoàng tử sẽ không còn rời nàng nữa. Bởi vì, có Đại hoàng tử thì tất cả mọi người mới biết nàng còn tồn tại. Hoàng thượng cũng sẽ vì Đại hoàng tử mà đến chỗ nàng.



Hiện tại không biết Hoàng Thượng vì cái gì, muốn Đại hoàng tử ở một mình, làm Lý Dung Hoa liền sốt ruột.



"Nương nương, Lý Dung Hoa nhìn nương nương thiện tâm, dễ nói chuyện, nên mới tới đây. Nàng sao không lo lắng, nương nương cùng Hoàng Thượng cầu tình, Hoàng Thượng sẽ trách tội nương nương đây!"



Lúc trước Đại hoàng tử ở cùng Vương Hiền Phi, Lý Dung Hoa rất ngoan ngoãn nha. Cũng không dám có ý tứ muốn cùng Đại hoàng tử ở cùng một chỗ, cũng không nói Đại hoàng tử thể chất yếu ớt. Vì trước kia, Lý Dung Hoa sợ Vương thái hậu cùng Vương Hiền Phi.



Nhưng sao hôm nay nàng ta tới chỗ Hoàng Hậu, Lý Dung Hoa còn dám khóc lóc thảm thiết cầu tình.



Triệu hoàng hậu nói: "Không cần nói gì nữa, chuyện này bổn cung sẽ không đi làm. Hoàng Thượng có cách nghĩ của Hoàng Thượng, Đại hoàng tử xác thật là đã lớn, nếu lớn như vậy, đơn độc ở thì đúng rồi. Lý Dung Hoa dù nói sao, bổn cung cũng sẽ không cho nàng ta cầu tình."



Triệu hoàng hậu cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy. Sắp đến cuối năm, sao Hoàng thượng lại muốn Đại hoàng tử ra ở một mình? Đáng lẽ nên ở đầu xuân mà nói.



Nên Triệu hoàng hậu hoài nghi Lý dung hoa phải làm chuyện gì thì Hoàng thượng mới hạ quyết tâm.



Thân thể Đại hoàng tử vẫn luôn cần có mẹ đẻ chiếu cố. Nhưng Hoàng thượng không răn dạy như bình thường mà không tách hoàng tử ra. Cho dù sai thì cũng phải nằm trong giới hạn.



Hẳn là Lý Dung Hoa làm sai chuyện gì đây?



Lý Dung Hoa làm sai chuyện gì nhỉ? Triệu hoàng hậu suy nghĩ, sẽ không phải chuyện nhà mẹ Hoàng Quý phi chứ, Lý Dung Hoa cùng Lý gia nhúng tay. Nếu là phải thì đây là lí do Hoàng Thượng tách Đại hoàng tử cùng Lý Dung Hoa ra.



Hơn nữa, nếu người của Lý gia than gia hãm hại Võ thị, chắc kế tiếp Hoàng thượng sẽ trừng phạt Lý gia?



" Trong cung, không có chân chính người nhát gan. Người nhát gan chân chính lại không ở đây." Triệu hoàng hậu cảm khái nói. Lý dung hoa làm người khác cảm thấy nàng ta nhát gan. Nhưng nếu nàng ta và Lý gia làm chuyện này thì coi bộ tay chân Ký gia không nhỏ. Một cung phi có hoàng tử trong tay thì nàng ta có dã tâm là điều hiển nhiên, vì dã tâm mà có thể làm chuyện điên cuồng này.