Hậu Cung Kế

Chương 146 : Tìm đường lui

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Edit: Mai Thái phi



Beta: Thiên phi



Lý huyện công chiếm đoạt đất của dân chúng, dẫn đến án mạng, bị người ta cáo trạng. Sau khi Hoàng Thượng biết chuyện này, rất tức giận, trực tiếp phế bỏ tước vị huyện công của tên họ Lý này.



Lý huyện công là ngoại tổ phụ của đại hoàng tử, hiện tại xảy ra chuyện này, mọi người cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.



Bởi vì trong những gia đình quyền quý bậc trung ở kinh thành, thì gia đình Lý gia là được xem như không quá tốt. Nói một cách đơn giản, gói gọn trong bốn chữ, nhà giàu mới nổi.



Vì là nhà giàu mới nổi, không có nội tình gì, nhưng lại là nhà ngoại tổ của Đại hoàng tử. Mặc dù Đại hoàng tử thân mang bệnh tật, còn không được Hoàng Thượng coi trọng, nhưng dù sao cũng là hoàng tử, Lý gia cũng có người để dựa vào. Nếu là một công chúa, chỉ sợ cũng không có nhiều chuyện xảy ra như vậy.



Trong rất nhiều trường hợp, Lý gia không hề nể mặt mũi của người khác. Lúc trước mọi điều vì Đại hoàng tử mà không so đo với Lý gia, bởi vì nói không chừng sau này Lý gia thật sự trở thành nhà ngoại của Thái Tử. Vì có khả năng này, nên mọi người đều cố chịu đựng không cùng bọn họ so đo.



Bất cứ việc gì cũng lưu lại một đường, ngày sau còn có thể gặp mặt.



Nhưng mà, hiện tại Hoàng Thượng vì chuyện này mà lấy đi tước vị huyện công, có thể thấy Hoàng Thượng thật sự phiền chán Lý gia này. Nếu thật muốn lập Đại hoàng tử làm Thái Tử, sẽ để cho ngoại gia của hắn không có tước vị sao?



Vị nương nương của Lý gia trong cung không được sủng ái, tuổi tác lại lớn, cho nên những nhà quyền quý kia có chút sung sướng khi người gặp họa.



Phía trên Lý dung hoa còn có tỷ tỷ, phía dưới cũng có muội muội. Trước khi Lý gia phát đạt, vị tỷ tỷ này đã sớm gả cho người ta, chỉ là từ lúc Lý dung hoa phát đạt, địa vị của nàng ta tại nhà chồng lên như thuyền gặp nước. Từ khi lão gia của Lý gia chuyển đến kinh thành, gia đình của tỷ tỷ Lý dung hoa cũng dọn đến kinh thành, sống dựa vào nhà mẹ đẻ của Lý dung hoa.



Bình thường đi yến hội ở nhà người ta, hoặc là hội ngắm hoa, tỷ tỷ Lý dung hoa nơi nơi đều đắc tội với người này người kia.



Bởi vì nàng ta là người thích đứng đầu, biết muội tử của mình thành nương nương, cảm thấy mọi người đều nên nịnh hót nàng ta, là tỷ tỷ của nương nương.



Quả thật cũng có người nịnh bợ nàng ta, nhưng những phu nhân quyền quý này, không phải tất cả đều nịnh bợ. Có gia đình là mấy đời hào môn, sao còn để ý nhà mẹ đẻ của một dung hoa nho nhỏ?



Cho nên tỷ tỷ Lý dung hoa và người khác xung đột vài lần, làm cho mọi người ở kinh thành đều biết tỷ tỷ Lý dung hoa là người sa cơ thất thế.



Suy nghĩ một chút cũng biết, lúc trước Lý gia ở nông thôn làm ruộng. Chỉ vì có một nữ nhi, có vận khí tốt sinh được hoàng tử, liền phất lên, vào ở trong kinh thành, còn lên mặt với mọi người, làm cho người khác không thích.



Tỷ tỷ Lý dung hoa có thể có kiến thức gì, chỉ biết muội tử mình bây giờ là nương nương, cháu ngoại trai của nàng ta là hoàng tử, về sau vẫn có thể là vương gia, cho nên ai cũng không sợ, đắc tội với rất nhiều người.



Đương nhiên, Lý gia cũng còn những người khác. Lý dung hoa có mấy muội muội, khi nàng có tiền đồ thì họ đều gả đến gia đình tốt.



Chỉ là nhìn người ta có gia thế, cũng không phải người tốt lành gì.



Tam muội của Lý dung hoa khóc lóc trở về nhà mẹ đẻ.



Nàng ta nhỏ hơn Lý dung hoa khoảng bảy tám tuổi, đến tuổi gả cho người ta thì trong nhà đã phú quý. Đối với nữ nhi này, Lý huyện công và Lý phu nhân đều kỳ vọng rất nhiều, cho nên khi đến kinh thành, tìm cho nàng ta một gia đình có công huân.



Tam muội Lý dung hoa tự nhận trong nhà có một vị tỷ tỷ là nương nương, đối với người trong nhà chồng mình đều thấy chướng mắt, cảm thấy bọn họ đều nên nịnh bợ mình, dù gì thì mình cũng có cháu ngoại trai là hoàng tử.



Khi ở nhà chồng rất là kiêu ngạo, nhưng nhà chồng nàng ta cũng muốn dựa vào mối quan hệ này, bình thường rất nịnh hót nàng ta.



Lần này Lý gia bị đoạt tước vị, nhà chồng của nàng ta lập tức thay đổi sắc mặt, đối xử với nàng ta không tốt.



Tam muội Lý dung hoa tại nhà chồng bị thiệt thòi, tức giận đến chịu không nổi, liền chạy về nhà mẹ đẻ.



Trừ vài năm đầu nàng ta nếm qua ít đau khổ, còn lại vẫn luôn được nuông chiều mà lớn lên, có thể nói là chưa từng chịu nhiều ủy khuất.



Nhưng bây giờ nhà chồng nàng ta nhân lúc như vậy chèn ép, khiến nàng ta cảm thấy rất tức giận!



"Nương, người tiến cung tìm tỷ tỷ đi, để tỷ tỷ xả giận cho con!" Tam muội Lý dung hoa nói.



Nàng ta không tin những người ở nhà chồng mình không sợ vị tỷ tỷ đang là nương nương kia!



Chờ cháu ngoại trai của mình làm Thái Tử, xem những người này lấy lòng mình như thế nào!



Lý phu nhân vì mình trượng phu mất đi tước vị huyện công mà khó chịu, tiểu nữ nhi lại bị nhà chồng ngược đãi, bà ta cũng muốn vào cung tìm nữ nhi để than khóc, nhưng sao có thể dễ dàng như vậy?



"Tiểu tổ tông của ta, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Không phải con nói, nhà chồng con đều không dám đối xử tệ với con? Bình thường không phải đều do con định đoạt sao? Chẳng lẽ nhạc tế (con rể) cũng không giúp con?" Không phải nói nhạc tế chỉ nghe lời nói của nữ nhi sao?



Nàng ta lại nói: "Nương, bọn họ thật sự là khi dễ người quá đáng, nói Lý gia chúng ta là nhà giàu mới nổi, còn nói nhà chúng ta làm chuyện sai lầm, bị Hoàng Thượng trách phạt, nói là chúng ta liên lụy bọn họ! Bình thường lúc muốn chỗ tốt từ nhà chúng ta, tại sao không nói những lời này? Hiện tại thì tốt rồi, kiến thức hạn hẹp thành như vậy, tỷ tỷ và cháu ngoại trai đều đang rất tốt, cứ vội vã nói nhà của chúng ta nói bậy, quả thực là buồn cười! Chờ cháu ngoại trai con làm Thái Tử, con bắt bọn họ đều phải quỳ dưới lòng bàn chân con, con còn không để bọn họ vào mắt đâu."



"Còn làm Thái Tử cái gì, tỷ tỷ con ở trong cung, đã bị tách khỏi cháu ngoại trai của con. Hiện tại cha con cũng không có tước vị, khẳng định là tỷ tỷ của con không biết đã chọc giận Hoàng Thượng như thế nào, nhà chúng ta sắp xong đời rồi!" Lý phu nhân vẻ mặt thảm thiết nói.



"Không có khả năng! Cháu ngoại trai là đại hoàng tử, cũng là trưởng tử, chỉ bằng cái này, cháu ngoại trai con đương nhiên sẽ là Thái Tử, Hoàng Hậu không phải là không có sinh nhi tử sao? Nói thế nào đi nữa, cháu ngoại trai con cũng sẽ là Thái Tử, nếu hắn sắp làm Thái Tử, Hoàng Thượng sao lại tức giận với tỷ tỷ?"
Lý Già La nói: " Cho nàng ta vào đi." Đã đi đến đây, không gặp cũng không tốt, hơn nữa nàng ta nếu như có bệnh thật, cũng không dám tới đây, nếu không mình thật sự bởi vì nàng ta mà ngã bệnh, nàng ta cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, với người có tính tình như Lý dung hoa, sẽ không làm ra loại sự tình này.



"Tần thiếp bái kiến Hoàng quý phi nương nương. Nương nương vạn phúc." Lý dung hoa hành lễ nói.



"Lý dung hoa xin đứng lên, không biết hôm nay Lý dung hoa đến nơi này của bản cung là vì chuyện gì?"



Vị này còn chưa tới đây lần nào, lần này đến đây, là thuộc về vô sự không lên điện tam bảo.



Lý dung hoa ngẩng đầu nhìn Hoàng quý phi, sau đó cúi đầu nói: "Nương nương, tần thiếp thật sự đường đột. Là như vậy, mẫu phi của tần thiếp trong một yến hội thấy được muội muội của nương nương, bà ấy rất thích, cho nên tiến cung tìm tần thiếp, nghĩ có thể cưới một nàng dâu như vậy hay không, tần thiếp cũng thấy mình có chút lớn mật, chỉ là trong nhà tần thiếp nhân khẩu tương đối đơn giản một chút, chỉ cần muội muội của nương nương gả đến nhà chúng ta, chúng ta nhất định sẽ đối đãi thật tốt."



Lý Già La nghe xong, hơi nhíu mày, nói: "Chuyện của muội muội nhà mẹ đẻ, bản cung có nghe mẫu thân bản cung nói, bà ấy đã tìm được người trong sạch, đang chờ ra quyết định, cho nên chuyện này bản cung cũng không làm chủ được. Hơn nữa, bản cung còn có 2 muội muội, tuổi cũng quá nhỏ, vẫn chưa tới lúc định thân, cho nên chỉ có thể xin lỗi."



Lý dung hoa này, cũng không phải là người có tính tình lỗ mãng như vậy, như thế nào mà vừa đến, đã nói tới chuyện này, ngay cả ý tứ uyển chuyển cũng không có?



Lý dung hoa nghe xong, mặt đỏ bừng, nói: "Đều do tần thiếp không phải, là tần thiếp chưa biết rõ ràng mọi việc, nên mới hồ ngôn loạn ngữ, kính xin nương nương không trách tội tần thiếp. Cũng vì Đại hoàng tử đột nhiên tách khỏi tần thiếp, tâm thần không yên, cho nên mới hoảng hốt như vậy, thỉnh nương nương tha thứ."



Lý dung hoa thành khẩn giải thích.



Lý Già La nói: "Người không biết không có tội, thôi, chuyện này cứ như vậy đi. Bản cung hơi mệt một chút, sau này rãnh rỗi sẽ cùng ngươi nói chuyện."



"Hoàng quý phi nương nương, mấy ngày nay tần thiếp lo lắng cho Đại hoàng tử, cả đêm ngủ không ngon giấc, tần thiếp cũng không biết sao lại chọc tức Hoàng Thượng, khiến Hoàng Thượng tách tần thiếp và Đại hoàng tử ra, tần thiếp cũng không có yêu cầu khác, chỉ xin có thể ở thời điểm thích hợp, đi thăm Đại hoàng tử, kính xin nương nương thông cảm cho tấm lòng làm nương của tần thiếp."



Lý dung hoa lại muốn Lý Già La hỗ trợ, giúp nàng ta năn nỉ Hoàng Thượng, để nàng ta có thể thường xuyên đi thăm Đại hoàng tử, thật là giỏi tính toán.



Lý Già La nghe xong nói: "Lý dung hoa, nếu bản cung không giúp ngươi nói với Hoàng Thượng, có phải bản cung sẽ không có tấm lòng của từ mẫu phải không?"



"Tần thiếp, tần thiếp không có ý đó, chỉ là tần thiếp không gặp được Hoàng Thượng, tần thiếp nghĩ nương nương cũng là một người làm mẫu thân, mới có thể hiểu cho tấm lòng của tần thiếp, cho nên mới cả gan qua đây, cầu xin nương nương, đối với nương nương mà nói, chuyện này chỉ là một câu nói, đối tần thiếp thì là ân tái tạo, kính xin nương nương giúp đỡ tần thiếp."



Nguyên lai đây mới là mục đích cuối cùng của Lý dung hoa, chuyện làm mai, cũng chỉ là dẫn đến những lời này.



Muốn Lý Già La năn nỉ giúp một chút, nàng là một người làm nương, muốn thăm nhi tử của mình, yêu cầu hèn mọn như vậy, có thể giải thích được.



Lý Già La nói: "Bản cung hỏi ngươi, Hoàng Thượng vì sao lại muốn chuyển Đại hoàng tử ra ngoài sống, ngươi có biết không?"



Lý dung hoa cúi đầu: "Là bởi vì Đại hoàng tử đã lớn, cho nên phải một mình ở một nơi, nên mới chuyển ra ngoài. Nhưng mà nương nương, tần thiếp đi vấn an Đại hoàng tử, cũng không gây trở ngại cho Đại hoàng tử ở một mình, tần thiếp một tháng đi thăm một lần, cũng có thể được."



Lý Già La nghe xong nói: "Nếu như vậy, ngươi cũng biết yêu cầu này rất hợp lý, ngươi có thể tự mình nói mới Hoàng Thượng tự, tin tưởng hiệu quả sẽ càng tốt."



"Nhưng mà, hiện tại tần thiếp không gặp được Hoàng Thượng, nương nương, ngài nói một câu, khẳng định sẽ được."



"Nếu như là chuyện khác, bản cung có lẽ có thể nói một câu, nhưng dính đến Đại hoàng tử, bản cung nếu nhúng tay vào, sẽ bị người khác nói thành can thiệp vào chuyện của hoàng tử, là người bụng dạ khó lường. Bản cung tin Lý dung hoa cũng sẽ thông cảm bản cung, bản cung còn đang có thai, quả thật không thể bị những chuyện này làm cho mệt nhọc, nếu không thì như vầy, ngươi ở nơi này chờ một chút, Hoàng Thượng sẽ đến đây, ngươi tự mình nói chuyện với Hoàng thượng, ngươi thấy thế nào?"



Lý dung hoa hoảng hốt, vội vàng nói: "Nếu nương nương không tiện, thì không cần nói. Ngài xem, chuyện này, tần thiếp đúng là hồ đồ, là tần thiếp không phải, tần thiếp đã quấy rầy nương nương thời gian dài như vậy, cũng nên cáo từ."



Lý dung hoa giống như con thỏ bị hoảng sợ, cáo từ rất nhanh, nàng ta thật không dám ở lại Trường Xuân cung, nói mấy chuyện này, vốn cho là chuyện rất đơn giản, Hoàng quý phi chỉ cần mở miệng thì sẽ được, còn có thể có danh tiếng tốt.



Ai ngờ Hoàng quý phi thế nhưng lại lấy chuyện của hoàng tử không tiện mở miệng làm cớ, không đáp ứng.



Kế hoạch của nàng ta bị hỏng rồi, cho nên chỉ có thể chạy trối chết. Lý dung hoa còn sợ Hoàng quý phi nói chuyện này với Hoàng Thượng, sau đó nói không chừng Hoàng Thượng càng chán ghét mình. Trong lòng hối hận bản thân sốt ruột, nàng ta và Hoàng quý phi không có giao tình gì, cũng nên tạo quan hệ với Hoàng quý phi trước, tặng cho Hoàng quý phi một ít y phục giày dép, sau đó nhắc lại việc này, như vậy mới xem như là nước chảy thành sông.



Nhưng mà, hôm nay bị nhà mẹ đẻ mang tin tức đến, vì kích thích nên khi đến Trường Xuân cun, mới nói những kia yêu cầu.



Thật là, hiện tại hối hận cũng không kịp, nếu Hoàng Thượng nghe xong tức giận, làm cho mình vĩnh viễn cũng không gặp được Đại hoàng tử, vậy biết phải làm sao được.



Lý dung hoa lâm vào sợ hãi, ở trong phòng đi tới đi lui, cũng không có ăn cái gì, cứ run rẩy chờ đợi như vậy. Nhưng đến ngày thứ hai, cũng không thấy tin tức Hoàng Thượng tức giận.



Chẳng lẽ Hoàng quý phi không có nói chuyện đó với Hoàng Thượng?



Nếu là như vậy, Lý dung hoa buông lỏng một hơi, đảo mắt nghĩ, khẳng định là Hoàng quý phi không để nàng ta vào mắt, cảm thấy nàng ta chỉ là một con kiến, tùy tiện là có thể bóp chết, đây là quá coi thường nàng ta, cho nên căn bản là khinh thường không nói với Hoàng Thượng.



Lý dung hoa cười lạnh nói, cho dù là một con kiến, đôi khi cũng có thể cắn chết voi.



Bây giờ không thèm nhìn con kiến, sau này khi bị cắn chết, xem ai mới là người cười cuối cùng!



Không tin, chúng ta cùng xem đi!



Cuối cùng Lý gia không kết thân với Võ gia, bởi vì mới qua vài ngày, việc hôn nhân của tam cô nương Võ gia đã được định ra. Trước kia đã có ý đó, chỉ là không nói ra, chỉ là gần đây nhiều người hỏi, Vân thị vì không để cho nhiều người tới cửa, nên cho truyền tin tức này ra ngoài, mọi người đều yên tĩnh. Nhưng cũng có người chê cười, muội muội của Hoàng quý phi nương nương sao lại gả cho một thư sinh có gia cảnh bình thường? Đây không phải là gả quá thấp sao?